Imi - Tiên Giới Chiến

Chương 73

Không gian thông đạo ở ma giới bị xé rách, theo sau đó, một thân ảnh khổng lồ đổ vật xuống, khiến cho mặt đất nảy lên đầy cát bụi. Từ trên xác chết của người khổng lồ một mắt bước ra, Phi Kiếm toàn thân loang lổ máu, vùng eo bị một kích suýt chút nữa chém thành hai nửa. Được một gã thanh niên tóc đỏ rìu ra ngoài. Đứng sau bọn họ là Vương tử Trực với bộ giáp trụ tả tơi, người đầy những vết thủ ấn thâm tím hõm sâu, cùng với khóe miệng rỉ máu.

“Không ngờ vẫn có thể đem chúng ta chạy thoát được. Người khổng lồ một mắt của titan tộc, thật đáng nể.” Hỏa Long tặc lưỡi cảm thán, mới vài giờ trước hắn còn tưởng mình đã chết đến nơi. Những vết thương trong quá khứ vừa mới bình phục chẳng dè là để trải đường cho vô số vết thương mới. Cho dù hắn có được thân thể của Long tộc thuần chủng cũng ăn không tiêu. Cốt long không biết bị đánh gãy mất bao nhiêu cái, hai cánh rồng cũng bị người ta chém rơi mất, thật sự là chật vật.

Ma giới yên bình cả ngàn năm dưới sự thống trị của Lục Vân Tiên, tứ đại ma tướng bọn họ gần như chẳng có việc gì để làm, khả năng đánh nhau, coi bộ giảm sút rất nhiều rồi.

Tuy nói như vậy có chút tự giễu, thế nhưng xông thẳng vào Thiên Đình của Tiên Đế, thật sự là một cái tràng cảnh kích thích mà. Cho dù lúc nào cũng có cảm giác sắp chết đến nơi, thế nhưng có thể tung hoành một khắc như vậy, rải lên đầu lũ tiên nhân lúc nào cũng có bộ dáng vô vi phất trần kia những quả cầu lửa thô bạo, thật sự rất sướng.

Nếu không phải bà xã Phi Kiếm của hắn thiếu chút nữa bị thằng khốn Dương Tiễn chém thành hai nửa, hắn sẽ ngồi rung đùi đắc ý với cái chiến quả này rất nhiều ngày.

Trong ba người, Phi Kiếm là bị thương nặng nhất, cũng bởi vì lượng sát thương cô ta gây ra là cao nhất, Kiếm trận một khi đã được thi triển, chẳng quản quân số của địch là bao nhiêu, tất cả đều phải hứng chịu công kích cấp độ cận giới hoàng như nhau, khiến Thiên Đình tử thương vô số, kèo này chắc chắn khiến bọn họ rất nhiều năm sau cũng không thể hồi phục được.

Không giống Vương Tử Trực chuyên tu chiến pháp Ma tộc, hay Ma tộc chân chính như Hỏa Long, Phi Kiếm là người Tiên giới, lại đi theo đường kiếm tu, công kích mạnh, phòng thủ yếu, hồi phục kém. Một kích của Dương Tiễn thật sự là chém đi nửa cái mạng của cô ta. Nếu không phải Hỏa Long nhào tới, dùng đôi cánh rồng của mình che trở cho một kích kế tiếp, chắc chắn ngày này năm sau là ngày giỗ của Phi Kiếm rồi.

Vương Tử Trực thở dài, vỗ vỗ vai hắn, thoáng nhìn Phi Kiếm còn đang bất tỉnh với ánh mắt chua xót, trầm giọng nói vào hư không.

“Kết quả như vậy, cô đã vừa lòng rồi chứ !? Athena !?”

Không khí xung quanh thoáng rung động, thân ảnh Athena từ từ bước ra từ một vùng tối tăm, đôi mắt màu vàng kim lấp lánh sáng tương phản, khóe miệng nhếch lên từ cái cằm kiêu ngạo xinh đẹp:

“Làm không tệ, dù tổn thất mất một gã người khổng lồ một mắt, nhưng làm rõ được việc Thiên Đình không còn Tiên Đế, như vậy là được rồi.”

Vương Tử Trực nhìn xác của gã khổng lồ một mắt bên cạnh, trên lưng hắn có rất nhiều vết thương sâu hoắm, đánh vỡ khung sườn, nhìn thấy cả nội tạng và cột sống bên trong. Hẳn lúc trước khi ôm lấy bọn họ nhào qua vết nứt không gian, toàn bộ công kích của người Tiên giới phía sau đều là hắn lấy nhục thân gánh chịu. Đến như vậy rồi vẫn có thể liều mạng mang bọn họ trở về Ma giới, chỉ với một mệnh lệnh của Athena. Tâm tình hắn có chút phức tạp, giọng nói không tự chủ được hạ thấm tầm âm:

“Xin lỗi.”

Athena phất phất tay, mở ra lĩnh vực của mình thu lại xác của gã khổng lồ. Khuôn mặt thoáng có nét thương cảm hiếm hoi. Sau đó lấy ra một cái bình nhỏ, bên trong đựng một dung kịch trong suốt, thoáng có chút ánh sáng lấp lánh lưu động.

“Bọn ta bào chế từ nước suối sinh mệnh đấy, chỉ cần không phải vết thương nhận từ người nhập đạo Hủy Diệt, nó đều chữa được.”

Người nhập đạo Hủy Diệt nhìn khắp Lục Đạo hiện nay mới chỉ thấy King của Trường Sinh Đảo mà thôi. Người bị hắn công kích, đa phần đều không sống nổi. Ares bây giờ vẫn đang nằm thoi thóp. Cho dù với công nghệ sinh học tiên tiến nhất Lục Đạo của Thần tộc, cũng vô phương cứu chữa.

Vương Tử Trực tiếp lấy lọ thuốc, thoáng do dự có hay không nên nhận phần nhân tình này, nào ngờ Hỏa Long đã nhào tới giằng lấy, miệng cười hề hề nói:

“Người giàu có thật rộng lượng. Hê hê, lúc Vân Tiên trở về, bọn tôi sẽ nói tốt cho cô, đảm bảo vị chí cung chủ trong dàn hậu cung của hắn chắc chắn dành cho nữ thần ngài…”

Bốp…

Một tát đánh bay Hỏa Long, Athena thoáng đỏ mặt nghiêm giọng:

“Còn nói lung tung, lần sau ta sẽ giết ngươi.”

Hỏa Long có chút ấm ức, hắn có ý tốt mà. Mà bị đánh bay dễ dàng cũng khiến hắn phiền não, con nhỏ này lại mạnh lên rồi thì phải. Không biết mấy năm hắn phải rúc vào xó để chữa thương đã có những chuyện gì xảy ra. Nói đến đây lại càng buồn bực, người Ma giới toàn là thể tu, chú trọng khả năng tự hồi phục của cơ thể, một gã y sĩ chân chính cũng không có, khiến hắn mất ba năm ngồi liếm vết thương mới lành. Lần này lại bị thương, chẳng biết bao giờ mới khá lên nổi. Nghĩ thì nghĩ vậy, hắn vẫn cẩn thận bế Phi Kiếm lên, đặt lọ thuốc vào miệng cô ta, bộ dáng ôn nhu chẳng còn chút càn rỡ nào.

Vương Tử Trực thay hắn giải vây, lảng đi sự chú ý của Athena đang đùng đùng tức giận:

“Về chuyện cô nói, bọn tôi đã làm xong, còn chuyện chúng tôi nhờ cô, có thể làm được chưa !?”

Athena thu lại ánh mắt muốn giết người của mình, thuận lời đáp:

“Cái đó còn phải xem cô ta có thể làm đến mức nào. Ngươi có mang thứ đó đến chứ !?”

Ừm.

Vương Tử Trực lấy ra một gốc cây nhỏ màu xanh, nhìn giống như một loại dây leo mảnh mai yếu ớt đưa tới. Athena tiếp lấy cây con, ánh mắt màu vàng sáng lên rực rỡ, những số liệu bên trong không ngừng xoay chuyển.

“Chân lý tầng thứ nhất, khai mở khả năng tính toán cao tốc…”

“Tầng thứ hai, khống chế tuyệt đối cơ thể vật chủ….”

“Tầng thứ ba, tiến hành can thiệp vào các dạng sóng xung quanh…”

Ánh mắt màu vàng lạnh lẽo không cảm tình, nhìn chằm chằm vào gốc cây nhỏ, thông qua tinh thần lực cường đại của một vị chủ thần đỉnh cao, mạnh mẽ tương tác đánh sâu ý thức vào trong gốc cây nhỏ, kích động thành lập một liên kết ý thức với đoạn ý niệm yếu ớt còn sót lại bên trong…

Vương Tử Trực toát mồ hôi chờ đợi, nếu như Athena không thành công, chuyến này bọn họ liều mạng hoàn toàn là phí công vô ích. Cái đó cũng không tính là gì, nhưng cơ hội này đi qua, vĩnh viễn sẽ chẳng còn cơ hội nào nữa, hắn không thể chấp nhận một kết quả như vậy.

Hỏa Long hay thậm chí là Phi Kiếm vừa tỉnh lại cũng nhìn vào gốc cây nhỏ với ánh mắt chăm chú. Tình tự có chút hoang mang, giống như người chết đuối nhìn thấy một cây gỗ nhỏ, vừa thấy may mắn, lại vừa sợ hãi liệu nó có đủ để mang mình nổi lên hay không.

Không biết bao lâu sau đó, gốc cây nhỏ run rẩy, những nhánh dây leo mọc ra tứ phía với tốc độ kinh người, đâm sâu xuống mặt đất, khiến cả một vùng ma vực hoang vu này lập tức trải đầy cây xanh.

“Tỉnh rồi.” Hỏa Long nhếch miệng, khóe môi cười có chút sung sướng.

“Ừm.” Phi Kiếm cũng thoáng cười, dù vết thương khiến khuôn mặt nhợt nhạt ảm đạm.

“Phù.” Vương Tử trực ngồi khoanh chân, hai tay chống lên đầu gối cũng thoáng thở ra một hơi nặng nhọc. Chờ đợi thật là hại thần kinh, hi vọng sẽ không bao giờ phải làm trò này một lần nữa.

Athena vuốt mồ hôi trên trán, khuôn mặt lãnh diễm cao quý lúc này cũng đầy vẻ mệt mỏi, đôi môi hơi tái nhợt, đặt gốc cây nhỏ kia xuống đất, nặng nhọc nói có vẻ tán dương:

“Không hổ danh công chúa cuối cùng của Long tộc, khả năng khống chế nguyên tố vượt giới vẫn còn mạnh mẽ như vậy.”

“Tất nhiên rồi, nếu thích, em ấy có thể trồng một vườn hoa trong phòng ngủ nhà cô.” Hỏa Long đắc ý đáp, bắt gặp ánh mắt không thân thiện của Athena, hắn thức thời ngậm miệng, quay sang ôm Phi Kiếm hôn hôn mặc cô ta phản kháng yếu ớt: “Bà xã, anh bị người ta bắt nạt, em cũng nên cho anh mấy cái an ủi chứ…. !!!”

Vương Tử Trực cười cười, hiếm hoi trong mấy năm nay, tâm tình hắn mới nhẹ nhàng như vậy. Bỏ lại hay người đằng sau đang diễn sâu, hắn đứng dậy, đưa tay lên, nắm lấy một phiến lá trước mặt, nhẹ giọng gọi:

“Tiểu Thanh !?”

“Tử Trực, mọi người, ba người vẫn ổn chứ !? cả Athena cũng ở đây !? Vân Tiên đâu !? Anh ấy sao rồi !?” Bên trong phiến lá vang lên tiếng reo vui mừng, nhưng càng về cuối, lại đầy vẻ phiền muộn lo lắng.

Ký ức của Lạc Tiểu Thanh, người cuối cùng trong bốn Ma tướng của Ma giới vẫn còn ở vào thời điểm ba năm trước, lúc tàn hồn của Lục Vân Tiên sắp tiêu biến, bốn người bọn họ đã chạy tới đánh một trận với King của Trường Sinh đảo, cuối cùng tuy bị Tiên Đế can thiệp mà chưa rõ kết quả, nhưng ngoại trừ Vương Tử Trực, ba người còn lại đều trọng thương, Lạc Tiểu Thanh, hay Mộc ma trong tứ ma tướng còn bị Tiên Đế bắt đi, mang về Thiên Đình.

Bốn cận giới hoàng đánh với một giới hoàng, hoàn toàn không phải đối thủ. Đây là chênh lệch đẳng cấp thường thức, nhưng nóng giận đã làm bọn họ buông bỏ hết thảy, liều mạng một lần.

Athena liếc nhìn mấy người họ đoàn tụ vui vẻ, ánh mắt thoáng trĩu xuống. Nếu như Thần tộc có thể đoàn kết thế này thì tốt. Ở lại nhìn cảnh này chỉ kiến cô ta khó chịu. Vị nữ thần này liền mở ra lĩnh vực của mình, lấy ra một tảng băng lớn đặt nó xuống cắt ngang câu chuyện của bọn họ, nói nhanh:

“Đây là tiêu bản nguyên vẹn của Mộc thánh long, cường giả của Long Tộc từ 65 triệu năm trước bị bọn ta phong ấn lại. Nhiều năm như vậy, linh hồn cũng tiêu tan rồi, nhưng thân xác vẫn có thể bảo tồn nguyên vẹn. Ngươi có thể trồng một hạt giống vào trong đầu của nó, dùng khả năng của ngươi chắc cũng không khó khăn gì. Từ giờ đây sẽ là thân thể mới của ngươi, so với cái đang bị Tiên Đế cầm cố tại Thiên Đình, vẫn mạnh hơn nhiều lắm. Nếu có khó khăn gì thì cứ nói, chú Hades của ta có tạo nghệ linh hồn bậc nhất Lục Đạo, giúp ngươi làm một chuyến phẫu thuật chuyển hồn vượt giới có lẽ là thí nghiệm mà ông ấy thích nhất đấy.”

“Tại sao cô có…” Trong phiến lá ẩn ẩn giọng nói có chút kềm nén phẫn nộ.

Athena nhếch môi cười lạnh:

“Còn phải hỏi sao, 65 triệu năm trước, là Thần Tộc bọn ta diệt tộc Long giới các người đấy, giữ lại một vài tiêu bản có khó khăn gì chứ.”

Toàn thân long tộc đều là bảo bối, tuy nói giữ lại không khó, nhưng còn bảo tồn nguyên vẹn đến bây giờ cũng không dễ dàng gì. Đây có lẽ là thân thể long tộc cổ đại cuối cùng còn xót lại.

Athena vừa dứt lời, những phiến dây leo từ tứ phía phóng tới chỗ cô ta giống như muốn quất mạnh xuống. Sự việc xảy ra quá nhanh, ba vị chiến tướng ma tộc khác chẳng kịp phản ứng. Nhưng Athena chỉ khinh miệt liếc xéo một cái, từ bên cạnh cô ta xuất hiện một gã chiến binh giáp vàng, người này chỉ cần đưa tay lên, không gian xung quanh đã ngưng kết lại thành môt lớp sương trắng, toàn bộ dây leo nhanh chóng đóng băng nứt vỡ.

“Biết thân phận của mình chút đi, Long tộc hạ đẳng.” Thánh đấu sĩ chòm thủy bình thu lại lĩnh vực độ không tuyệt đối của mình, lạnh giọng nói.

Athena cười nhạt, quay người đi.

Vương Tử Trực nhíu mày, chợt cúi đầu nói:

“Dù thế nào, chuyện lần này vẫn xin cám ơn cô.”

Athena chẳng quay đầu lại, chỉ phất phất tay:

“Cám ơn Lục Vân Tiên đi, nếu hắn không cho ta biết vài chuyện, cấp độ chân lý của ta đã không tới được tầng thứ ba, càng không rảnh đi giúp các người. Là hắn nhờ vả hết đấy.”

Tuy nói giữa bọn họ có giao dịch, ba người Vương Tử Trực, Phi Kiếm và Hỏa Long sẽ tới tầng trời thứ ba mươi ba, do thám về sự tồn tại của Tiên Đế, nếu có thể đánh thức được Lạc Tiểu Thanh thì sẽ là kết quả tốt nhất, còn nếu không được đổi lại Athena sẽ giúp bọn họ dùng chân lý kết nối với Lạc Tiểu Thanh đang hôn mê ở đâu đó trong Thiên Đình. Thế nhưng Athena bỏ ra như vậy là quá nhiều, người khổng lồ một mắt, nước thuốc hồi phục, tiêu bản cường giả Long tộc, đều là thứ có giá trị cực cao, chỉ để đổi về một tin tức như vậy… Rất không công bằng.

“Tiếp theo cô định làm gì !?” Vương Tử Trực cố gắng hỏi.

“Còn phải hỏi sao !? Món nợ 4000 năm trước, cướp đi Trường Sinh Đảo, khiến hơn trăm cường giả Thần Tộc thiệt mạng, đến lúc phải đòi lại rồi.”

Đáp án rất đơn giản.

Thần tộc sắp sửa tham gia chiến tranh ở Tiên giới.

Thiên Đình chuẩn bị lâm vào khốn cảnh, tứ bề thọ địch.
Bình Luận (0)
Comment