Chương 113. 《 Tới Nhạc Dương 》(4)
Về lại nhà, Tạ Lan Sinh bắt đầu chuẩn bị hai bộ phim cần quay.
Anh đặt hy vọng vào bộ điện ảnh tên 《 Một ngày 》 của Liên đoàn. Nghiêm khắc mà nói, 《 Một ngày 》 kỳ thật là phim phóng sự, không phải phim truyện.
Từ trước đến giờ ánh mắt Tạ Lan Sinh luôn đặt tại quần thể yếu thế, ví dụ như phụ nữ nông thôn, hay như trẻ nhỏ, nhưng hiện tại, anh ý thức được một vấn đề, thậm chí là vấn đề rất lớn: đạo diễn phim nghệ thuật không ai chú ý đến nhóm đại chúng. Chuyện những người bình thường gặp phải —— thú cưng qua đời, bạn bè chuyển nhà, cha mẹ khắc khẩu, giấc mộng bị phá hủy, mấy thứ này không được coi trọng. Bởi vậy, hai bộ phim kế tiếp của Tạ Lan Sinh sẽ quay quanh chủ đề này.
Giữa lúc chuẩn bị 《 Một ngày 》, Lan Sinh hỏi công chúng một vấn đề cực kỳ đơn giản: “Giả sử, đầu của bạn xuất hiện bệnh, mất trí nhớ, chỉ có thể nhớ rõ một ngày nào đó trong mấy chục năm quá khứ, bạn muốn lựa chọn một ngày duy nhất này là ngày nào? Ngày đó đã xảy ra chuyện gì?”, cũng thu thập được đáp án từ xã hội. “Quá khứ mấy chục năm” này, có thể là 20 năm, có thể là 40 năm, cũng có thể là 60 năm 80 năm. Tạ Lan Sinh sẽ lựa chọn sử dụng một vài câu trả lời yêu thích, có ý nghĩa phổ quát, tập trung để quay thành điện ảnh.
Tạ Lan Sinh cho rằng, nó rất thích hợp để chiếu ở Liên đoàn. Phần lớn điện ảnh nghệ thuật không có hiệu ứng hình ảnh kinh người, vì thế khán giả thường cảm giác đi rạp chiếu phim thật lãng phí. Bởi vậy, Lan Sinh cảm thấy sự “Cuốn hút cảm xúc” của bộ điện ảnh này vô cùng quan trọng, nó cần làm cho người xem cảm thấy “Đi rạp chiếu phim” là việc thiết yếu —— tại đó, mọi người đối diện với trải nghiệm cộng đồng lại càng bị xúc động, cũng càng có cảm giác.
Toàn bộ quá trình thu thập tư liệu Tạ Lan Sinh muốn giao cho Tân Dã. Loại công ty điện ảnh như Thâm Lam có phần am hiểu quảng cáo, đồng thời, Tân Dã khẳng định hoàn toàn thấu hiểu anh muốn làm gì.
Tạ Lan Sinh lại tách ra làm kịch bản phân cảnh cho 《 Tới Nhạc Dương 》, đây là dành cho chiếu online.
Vì muốn quay, Tạ Lan Sinh đã sớm làm xong kịch bản phân cảnh của 《 Tới Nhạc Dương 》 .
Phân cảnh của Tạ Lan Sinh rất chi tiết, mấy năm nay lại càng kỹ lưỡng hơn. Anh còn thêm cả tham khảo ghi chú cho từng phân cảnh điện ảnh, như là, trang phục / trang điểm chỗ này có thể tham khảo trang x của cuốn tạp chí nào, cảnh tượng chỗ này có thể tham khảo phối màu của bức tranh nào, ánh đèn có thể tham khảo phút x của bộ điện ảnh nào. . . . . . Mỗi lần, những nhân viên sản xuất khác nhìn đến công tác chuẩn bị này sẽ đều trợn mắt há hốc mồm.
《 Tới Nhạc Dương 》 cũng là điện ảnh kể về quần thể người thường, về giấc mộng vỡ nát. Nhân vật chính là những thanh niên tiểu thành thị, trong đó có người thích ca hát, có người thích khiêu vũ, có người thích vẽ tranh, có người thích chơi bóng, có người. . . . . . Bọn họ học một bài văn, 《 Nhạc Dương lâu ký》 của Phạm Trọng Yến, bên trong miêu tả cực mỹ lệ, “Ngậm núi xa, nuốt Trường Giang, to lớn hùng vĩ, rộng không bờ bến; sáng trong chiều tối, muôn vàn khí tượng.” Vì thế, mấy thanh niên hẹn nhau, tốt nghiệp xong phấn đấu 18 năm, chờ ngày công thành danh toại sẽ cùng đến Nhạc Dương, ở nơi đó “Không vui vì cảnh, không buồn vì mình”. Mà nửa đoạn sau của điện ảnh, là hành trình của bọn họ. Không giống như tưởng tượng, toàn bộ bọn họ đã thỏa hiệp với cuộc sống, từng bước từng bước biến thành “Người lớn” mà bọn họ chán ghét.
Mà 18 năm này đã “Phát sinh những gì”, 《 Tới Nhạc Dương 》 cũng không tường thuật hết, song, Tạ Lan Sinh sẽ sử dụng lượng lớn phép ẩn dụ thủ pháp nghệ thuật , để khán giả tự chắp nối từ những trải nghiệm của mỗi cá nhân. Ví dụ như, nam số 2 thích khiêu vũ bị người cười “Ẻo lả” bất đắc dĩ từ bỏ, mà nam số 3 thích vẽ tranh. . . . . . Như vậy, cùng lúc có thể tạo thành đề tài, dẫn dắt phân tích thảo luận, để cho “Đông đảo dân mạng” thông minh thể hiện, khoe khoang, về phương diện khác cũng có thể giới thiệu sức hấp hẫn súc tích của phim nghệ thuật.
Lật kịch bản phân cảnh một lúc, Tạ Lan Sinh lại ngồi trước bàn bắt đầu viết kế hoạch quay, chính là chu kỳ cho mỗi đoạn, vai chính vai phụ, số lượng quần chúng, đạo cụ, thiết bị chủ yếu. . . . . . Chẳng chút qua loa đại khái. Cảm hứng để viết thứ này cũng không hề ít hơn những thời điểm khác, đạo diễn phải có nhận thức hoàn chỉnh với mỗi trường đoạn.
Không giống với thời điểm lúc trẻ, Tạ Lan Sinh ở tuổi qua 40 thích dành nhiều thời gian cho việc quay, ít thời gian cho chế tác. Đối với chuyện hậu kỳ anh không còn quá bới lông tìm vết nữa. Trái lại, đối với nhóm nhân viên đặc biệt là diễn viên, anh càng lúc càng dịu dàng.
Tạ Lan Sinh có tình cảm sâu sắc với tất cả diễn viên. Anh thường xuyên cảm thấy, có lẽ bản thân diễn viên cũng không biết, trong quá trình diễn xuất, họ đã bộc lộ nơi sâu thẳm trong nội tâm, những góc tâm hồn của mình với đạo diễn, chẳng chút che đậy. Đạo diễn giỏi hiểu rõ hết thảy, từng động tác, ngũ quan, ánh mắt, ngôn ngữ mỗi diễn viên thể hiện ở trường quay, đều bộc lộ trải nghiệm, tư tưởng, tình cảm của họ. Từng động tác đều tượng trưng cho một lần tiết lộ bí mật. Mà Tạ Lan Sinh, vô cùng quý trọng sự “Bộc lộ hết thảy” của nhóm diễn viên, thậm chí cảm thấy, không có khoảnh khắc nào quyến rũ hơn khi một diễn viên bộc lộ con người thật của mình.
Bởi vậy, anh càng lúc càng tốt với diễn viên.
Như là, đối với diễn viên vị thành niên, Tạ Lan Sinh sẽ không để ý chi phí để quay tại quê nhà diễn viên, để diễn viên có thể về nhà mỗi ngày, cha mẹ cũng có thể thường xuyên đến thăm, bởi vì như thế đối phương sẽ không quá bất an căng thẳng.
Tân Dã thường nói, tình cảm của Tạ Lan Sinh ngập tràn quá mức, bất kể là với điện ảnh hay với diễn viên. Thậm chí, đối với từng cảnh quay, từng đạo cụ, từng bản phối nhạc, đều có thể sản sinh rất nhiều cảm tình. Đương nhiên, đối người yêu thì là nhiều nhất. Tân Dã thì không như vậy, trên cơ bản, y chỉ thích Tạ Lan Sinh.
Điện ảnh đương nhiên y cũng thích, song nghiêm khắc mà nói, y dựng lên Thâm Lam, trách nhiệm chiếm phần nhiều—— so với những vai diễn, y càng muốn gây dựng sự nghiệp. Khát vọng sinh tồn và chinh phục từ trong xương tủy cũng là một trong những nguyên nhân, có điều Tân Dã cực kỳ rõ ràng, đối với Thâm Lam, động lực của y không phải mấy thứ như tình yêu cực hạn, tình cảm mãnh liệt, xúc động.
. . . . . . . . . . . .
Tạ Lan Sinh một mực ngồi viết trong tầng ba đến tận lúc Tân Dã trở về.
Đầu bếp đã nấu bữa tối dựa theo yêu cầu của chuyên gia dinh dưỡng, sau đó rời đi, hai người Tạ Lan Sinh cùng Tân Dã ngồi bên bàn vừa ăn vừa nói chuyện. Sau khi Tân Dã nghe được tin đầu tư độc quyền của “Video Tân Vị”, hàng mày đẹp rõ ràng nhíu lại, có chút lo lắng.
Lan Sinh sờ ngón tay y: “Chúng ta đi bước nào hay bước đấy, anh thật sự muốn thử ‘internet’. Hơn nữa, Văn Viễn nói, bởi vì anh là đạo diễn lớn, bên bọn họ cơ bản sẽ không chỉ tay năm ngón không biết lượng sức đâu.”
Tân Dã cũng chỉ có thể gật đầu: “. . . . . . Vâng.”
Ăn xong, khi Tân Dã sắp xếp máy rửa bát Tạ Lan Sinh liền lấy di động lên mạng.
Anh vừa mở weibo liền thấy rất nhiều “@”!
Anh nhấn vào, mặt đỏ bừng.
Một blogger đăng một đoạn clip tổng hợp “Cảnh nóng trong điện ảnh”, chỉ có tầm bảy tám phút.
Blogger viết lời dẫn là:【 Cùng xem lại cảnh nóng điện ảnh trong những năm gần đây! Ngoài ra, Tạ Lan Sinh thật sự biết chơi, kiểu gì cũng có, tình sắc ngút trời. 】
Tạ Lan Sinh: “. . . . . . . . . . . .”
Anh mở clip ra.
Đoạn clip sắp xếp theo thứ tự năm.
Đoạn “Năm 1996” mở đầu chính là điện ảnh 《 Viên mãn 》 của Tạ Lan Sinh.Trong đó, Tân Dã vừa mô phỏng nhún đẩy, quấn quýt, một tay giữ lấy mắt cá chân Tạ Lan Sinh lộ ra trong ống kính, thuận theo đó trượt lên trên, ba ngón tay miết ngón cái, nhẹ nhàng x** n*n. Sau đó, là ngón thứ hai, thứ ba. . . . . .
“. . . . . .” Tạ Lan Sinh lại tiếp tục xem.
《 Ngân hà 》 năm 2001 của anh cũng được lên thớt.
Nam nữ diễn viên ở bên bể bơi, nam diễn viên đứng trong nước, nữ diễn viên nằm “Trên bờ”. Ống kính chiếu đôi chân thiếu nữ, nhẹ nhàng lắc lư trong nước. Rồi sau đó, đột nhiên, đôi chân kéo căng, mũi chân tuyết trắng co lại, thoáng cái đá khỏi mặt nước. Bọt nước bắn tung theo động tác, mà hình ảnh lại đặc tả một đoạn nước tung bay, lẳng lơ, mỹ miều.
Phía sau còn có 《 Đất trời mênh mông 》, năm 2006.
Trước cửa sổ giăng đầy sương trắng, hai bóng người như có như không, người xem mơ hồ có thể nhìn thấy chân nữ diễn viên đạp lên cửa sổ. Đột nhiên, hai bàn tay nữ diễn viên đập lên nền kính, đè vào hoa sương, vài giây sau đó, sương dần dần tan, tay nữ diễn viên cũng rõ ràng. Tựa như, nàng phải dùng sương giá lạnh như băng để hạ nhiệt độ toàn thân mình.
Còn có 《 Ánh mặt trời 》, năm 2012. . . . . .
Mở bình luận, một đống lớn người đang đăng linh tinh:
【 Quả nhiên, đạo diễn khác chẳng hề sáng tạo! Diễn viên chỉ biết gào khóc kêu to! Tạ Lan Sinh lợi hại phết, vuốt sương, đá nước, có sức thuyết phục! 】
【 Tạ Lan Sinh thật rất biết YY. 】
【 không hề lộ liễu, đẹp ghê. 】
Lan Sinh: “. . . . . .”
Anh không ngờ cảnh giường chiếu của mình lại vượt xa người tít tắp như vậy
Nhưng mà toàn bộ cảm hứng cho những cảnh đó đều xuất phát từ cuộc sống chân thực.
Tạ Lan Sinh vẫn còn nhớ, một hồi d*m đ*ng không biết xấu hổ bên bể bơi của hai người bọn họ, cuối cùng, đến một khắc ngập tràn kia, anh bất giác kéo căng đùi phải, mà những giọt nước bắn tung trước mắt anh lấp lánh trong veo. Lại còn lúc siết chặt nhau trước sương giá, hai tay anh dán lên mặt băng, nhưng cảm giác như vẫn chìm trong thiên đường lửa nóng thiêu đốt.
Tân Dã luôn có những kiểu chơi mới. Ngay tại tối hôm qua, Tân Dã còn vừa hôn hình xăm hoa lan sau gáy anh, vừa bôi thứ mới chảy ra vào trong đùi anh, khiến anh được bao bọc bởi đối phương.
Quá. . . . . .rồi.
Bên kia Tân Dã đã mở máy, quay lại, hỏi: “Đang xem gì thế?”
“. . . . . .” Tạ Lan Sinh gửi clip cho kẻ đầu sỏ, Tân Dã nghiêm túc xem hết, khẽ cười một tiếng từ cuống họng.
“Em xem em kìa, ” Tạ Lan Sinh đánh phủ đầu, “Cả ngày nghĩ cái gì không biết nữa. Anh bị người ta gọi là bậc thầy cảnh nóng rồi đó.”
Tân Dã lại cong mắt lên: “Nếu em thực hành hết tất cả, thì tư liệu của anh có thể nhiều gấp ba. Có hôm sáng cũng muốn, có hôm tối cũng mơ thấy.”
Tạ Lan Sinh cạn lời.
Tân Dã cười cười, từ phía sau nâng cằm Tạ Lan Sinh lên, để anh ngửa đầu, hôn lên ấn đường anh.
Tạ Lan Sinh lướt xem bình luận, không ngờ lướt một lúc, thế là weibo lại bị lỗi.
“? ? ?” Anh tưởng mất mạng, mãi cho đến mất phút sau, anh mới biết được do lượng truy cập mới nãy quá lớn dẫn đến weibo bị sập.
Mà tiêu đề hot search hàng đầu lúc này khiến người vô cùng kinh hãi:
【 Lý Hiền dùng chất cấm. 】
Bên trên viết:
【 Ngày 24 tháng 12, theo quần chúng báo cáo, đạo diễn Lý X 58 tuổi nguyên quán Hồ Nam bị bắt tại một tiểu khu Triều Dương Bắc Kinh, đã được xác nhận, là đạo diễn Lý Hiền đã từng quay 《 Bảo kế tân trâm 》. 】
“! ! !”
Tạ Lan Sinh sững sờ.
Anh biết, rất nhiều đạo diễn thích dựa vào nó tìm kiếm linh cảm, quay phim mới. Từng có đạo diễn cùng lứa bảo Tạ Lan Sinh cũng “Thử một chút”, anh đều khước từ.
Nhưng Lý Hiền. . . . . .Đâu đến nỗi vậy.
Dẫu rằng, lúc trước, vì mẹ mình, Lý Hiền bị ép cưới người không yêu, quay phim không thích, mà sau khi được đưa lên thần đàn lại càng chú trọng danh cùng lợi, tài hoa bị kiệt quệ từng chút một. Năm 2010 vợ qua đời, hắn tựa hồ càng ngẩn ngơ, liên tục hai bộ bom tấn đều bị phê bình sáo rỗng, mãi cho đến năm trước, Lý Hiền đột ngột lại cống hiến một tác phẩm xuất sắc.
Vậy. . . . . . Là dựa vào thứ đó để tìm kiếm cảm hứng ư?
Lan Sinh không thể tin nổi.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Đạo diễn lớn bị kiểm tra, bị bắt vì dùng chất cấm, có Trương Nguyên (hai lần), có Trương Nhất Bạch, còn ai nữa nhỉ. . . . . . Ngay cả Trương Nghệ Mưu cũng từng nói, bầu không khí trong giới rất bất ổn, rất nhiều người cùng ngành từng khuyên ông dùng “yao tou wan*” tìm kiếm cảm hứng. . . . . . Ông luôn từ chối .
*yao tou wan (摇头丸): th**c l*c
Đoạn phân cảnh viết tham khảo, là của Lý aA. Nhà sản xuất giai đoạn đầu của ông nói phân cảnh của Lý An đặc biệt chi tiết.
Nghệ thuật vị nhân sinh mà lại :)))) Cảm hứng là phải đến từ đời sống :)))
Là sinh hoạt ban sáng hay ban đêm thì chưa biết :)))