Isekai.......... Really I Have No Idea!!!

Chương 9

Chương 9: Mở rộng kĩ năng.

Hôm nay là ngày tôi chính thức trở thành một mạo hiểm gia thực thụ sau khi đã hoàn thành nhiệm vụ tân binh của Guild. Sau khi được chứng nhận, tôi sẽ đủ điều kiện để nhận bất kì một nhiệm vụ nào trên bảng nhiệm vụ của Guild. Theo thói quen của mỗi bữa sáng sớm khác, tôi đưa tay lên và kiểm tra tất cả chỉ số của bản thân.

Level: 5 -> 7

+ Strength: 160 -> 640.

+ Defend: 160 -> 640.

+ Speed: 160 -> 640.

Tất cả đều nhảy vọt một cách nhanh chóng, kiểu tăng trưởng bất bình thường này liệu có được xem là bình thường ở thế giới này chăng. Có lẽ nên dẹp chuyện đó qua một bên để rồi tính tiếp, tôi chụp lấy thanh kiếm ngắn máng trên đầu giường và tiến xuống sảnh để ăn sáng.

Đồ ăn ở đây vẫn ngon như mọi khi, nó còn ngon hơn trước nữa, chắc là do mấy món đồ mà tôi đã mua hôm qua chăng. Trước khi đi, Bell có đưa cho tôi một chiếc hộp gỗ nhỏ và dặn dò.

- "Ito-san..... Vì anh hay bỡ lỡ buổi trưa cho nên..... Anh hãy đem nó theo nhé....."

- "Cảm ơn cô nhiều nhé, Bell."

- "Vâng....."

Bell vẫn còn ngại về những thứ mà tôi đã mua về à, chả trách gì vì đối với Bell thì đó chả khác gì là một khoảng khá lớn phải trả cho mỗi lần đi chợ cả. Cứ để từ từ rồi em ấy sẽ quen thôi. Còn về phần tôi, đến lúc phải đi rồi.

----------Chuyển cảnh----------

- "Em quay lại rồi à, chúc mừng em vì cuối cùng em đã trở thành một mạo hiểm gia chính gốc rồi nhé, Ito-kun!"

- "Ể, chị về hồi nào thế?"

- "Vì chị nhớ đàn em bé bỏng của chị mà."

- "Làm ơn thôi dùm đi ạ."

- "Mồ, nghe sao mà phũ phàng thế, Ito-kun."

- "Dù sao thì rất vui vì chị đã về. Bây giờ em phải đi nhận nhiệm vụ đây."

- "Bảng nhiệm vụ nằm phía bên tay trái ở đằng kia, đi cẩn thận nhé, Ito-kun."

Thiệt tình là không ngờ Lora lại về sớm thế không biết, nhưng khi gặp chị ấy thì tôi lại có cảm giác gặp lại người nhà vậy, một cảm giác bình yên.....

Để coi hôm nay tôi nên làm nhiệm vụ nào đây..... Có khá nhiều từ đơn lẻ cho đến nhóm hội, từ giết quái theo yêu cầu cho đến vận chuyển hàng hóa, bảo vệ,..... Chết tiệt, tôi chả thể đọc được bất kì một kí tự nào cả, vấn đề mù chữ nên được giải quyết hàng đầu, thôi thì đành lấy bừa vậy..... Cuối cùng tôi chộp lấy một tấm nhiệm vụ và đem đến chỗ của Lora.

- "Hm, tiêu diệt 2 [Wooly Bear], em có chắc chứ vì nhiệm vụ này có lẽ đi hai người vẫn tốt hơn đấy."

- "Em sẽ dùng chúng cho mục đích tập luyện các loại phép thuật chẳng hạn....."

- ".....Thôi được rồi, nếu là em thì có thể làm được, dù gì thì em cũng là đàn em yêu dấu của chị mà, phải không Ito-kun."

- "Em vẫn chư-"

- "Lên đường cẩn thận nhé."

Chưa kịp nói thì chị ấy đã nhanh chóng đóng mộc xác nhận và đẩy tôi thẳng ra ngoài.

- "[Wooly Bear] nằm ở khu rừng phía Tây, không xa nơi này đâu, bảo trọng nhé."

Dứt lời, chị ấy chạy thẳng vào trong. Bộ chị ấy đang cố bán bơ cho tôi đấy à..... Hạ nhiệt xuống, tôi bắt đầu tiến về phía Tây, một cánh rừng rậm được cho là có nhiều dã thú nguy hiểm.

----------Chuyển cảnh----------

Tôi đã tới cánh rừng phía Tây không lâu sau đấy. May mắn ở chỗ là trên đường đi, tôi gặp một cặp vợ chồng nông dân đang vận chuyển rơm nên họ cho tôi có giang đi ké nên đỡ tốn thời gian lết bộ. Nào, bọn gấu ấy đâu rồi.

Đi bộ dạo quanh một chút thì tôi bất chợt đụng độ một con gấu nâu to khủng khiếp, cảm giác khá giống với ông bác Theo, nhưng con gấu này còn to hơn nhiều. Thân hình cao to với một lớp lông màu nâu che kín người nhưng vẫn thấy được lớp lông ấy khá mỏng, thân hình thực sự được hiện ra phía sau lớp lông ấy. Hai cánh tay to bự dư sức quật ngã cả một cỗ xe. Bộ móng vuốt sắc bén đang chĩa về hướng tôi. Tôi nghĩ rằng con đầu tiên này sẽ là mục tiêu thử nghiệm khả năng của chỉ số sau khi tăng trước đã. Để xem mày làm được gì nào.

Con gấu và tôi lườm nhau một lát, nó vẫn đang xèo ra bộ móng vuốt sắt nhọn ấy về phía tôi như đang muốn xé xác tôi ra vậy. Tôi rút từ từ thanh kiếm ngắn sau lưng ra và vào thế phòng thủ.

*Gaoooooooooo* Nó gầm lên một tiếng rõ to ngay khi tôi vừa đưa lưỡi kiếm ra trước mặt nó. Như một tín hiệu, nó đặt cả bốn chân lên mặt đất và chạy thẳng về phía tôi. Tốc độ chậm do thân hình to lớn ấy nhưng lại khiến cho ta cảm thấy sức nặng thật sự bởi sự rung chuyển dữ dội từ mặt đất. Khi vừa chạm đến chỗ của tôi, nó vực dậy và đứng bằng hai chân, mồm mở to ra và đưa vuốt lên cao, một phát dứt điểm à.

*Gầm* Bộ móng ấy đập thẳng vào chỗ tôi đang đứng. Tôi quay người sang một bên, khoảng cách giữa tôi và cánh tay gấu to lớn ấy chẳng là bao nhưng đủ để né đi chiêu thức chí mạng ấy. Tôi đưa kiếm ngay giữa ngực và chém thẳng xuống. Một vết cắt chí tử cắt đôi cánh tay của con gấu đang gầm lên thảm thiết, máu tuôn ra dữ dội. Trên đà, tôi chộp lấy thanh kiếm bằng tay còn lại và chém xéo lên ngay giữa cổ. Đầu của nó văng lên trên không và rơi xuống ngay chính vũng máu của nó. Thân thể to lớn đổ ngã và bất động. Một lượng máu mất khá nhiều và dính đầy quần áo tôi, trông như một kẻ sát nhân hàng loạt vậy. Sức mạnh thể lực đã tăng lên gấp bội giúp tôi nhìn thấy tốc độ di chuyển cũng như dư sức để cắt đôi thân thể của nó. Phải công nhận một điều là nó rất mạnh, nhìn lại chỗ tôi vừa đứng thì có xuất hiện một vết lõm khá sâu và mặt đất xung quanh vỡ vụn, nếu như mà ngay lúc đầu làm mạo hiểm gia mà gặp ngay con này thì chỉ có nước đo ván thôi, đúng là cần đến sức của 2 người mới hạ nổi. Một con đã xong cò-

*Xoạc xoạc*, Từ sau các tán lá cây và các cây gỗ nhỏ, hai con [Wooly Bear] xuất hiện. Đùa à, không lẽ là do tiếng gầm lúc nãy, nó có khả năng truyền tin sao.

không một giây lấy sức, hai con gấu đã vào vị trí tấn công. Tấn công đồng loạt, cả hai con lao vào cùng một lúc. Tệ rồi đây, phải hại từng con hay là dùng Skill hạ hết. Tôi vẫn muốn thử chỉ số một lần nữa nên quyết định sẽ đánh tay không.

*Bộp* Tôi đạp đất nhảy thẳng lên ngay khi bọn gấu vừa lao tới, không ngờ là chỉ số cũng cho phép tôi nhảy khá cao. Canh đúng lúc bọn gấu đang ở phía dưới, tôi chộp lấy cái cổ của con thứ nhất và ấn mạnh xuống đất. Tôi đã dùng một lực khá mạnh để nhấn xuống và kết quả là đầu của con gấu thứ nhất đã vỡ tan nát, mắt và một phần não văng ra hai bên. Con thứ nhất đã xong, quay lại con thứ hai, nó đã bắt đầu đòn tấn công từ lúc nào không hay và đang tăng tốc về phía tôi. Tôi chĩa mũi kiếm xuống vào thế hướng lên trên.

[Slash]

Tôi chém ngược lên trên, một vầng sáng xuất hiện dọc lưỡi kiếm và phi thẳng về trước. Con gấu ấy vẫn chưa nhận thức được thứ gì đang chém thẳng về phía nó, nó cứ thế mà tăng tốc nhanh hơn nữa.

*Rẹt* thân thể của con [Wooly Bear] bị cắt dọc theo phương thẳng đứng. Hai mảnh cơ thể đứt ra và trượt sang hai bên người tôi. Máu bắn ra giữa bên nên người tôi nhận hết đống máu ấy. Cuối cùng cũng kết thúc, [Slash] quả thật rất tiện lợi trong việc cắt gọn mục tiêu, không biết tôi có thể phát huy nó tới đâu. Tôi thu gom các bộ móng vuốt lại. Nhìn lên cao thì mặt trời đã đứng bóng, tới giờ cơm trưa rồi, Bell đã đưa cho tôi một hộp cơm mang theo nên không đời nào mà tôi bỏ thừa nó. Có lẽ nên tìm một chỗ khác thích hợp hơn vì chỗ này vừa xảy ra một cuộc thảm sát mà, máu văng khắp nơi, nội tàng nằm dài trên đất.

Cuối cùng cũng có một bóng mát để nghỉ chân và đánh chén bữa ăn. Tôi lôi ra cuốn sách mà tôi có được ở chỗ của Theo, tôi vẫn chưa đọc nó lần nào cả nhưng nó rất là hữu ích. Quên mất là tôi lại đang bị mù chữ, không biết liệu có phép thuật nào giúp tôi được không.

Suy nghĩ một lát vẫn không ra, tôi nên thử sáng tạo kĩ năng mới chăng. Một loại thuộc tính đa dụng, tôi nghĩ chỉ có Dark thích hợp cho việc này. Kích hoạt Dark, trong đầu vẫn đang nghỉ đến chữ viết của tôi. Sử dụng một từ ngữ để kích hoạt, tôi liền thử dùng nó.....

[Translate]

Một màn khói đen phủ trùm lên trang sách và biến mất. Sau khi làn khói ấy biến mất, tất cả chữ viết trên trang sách liền biến đổi thành ngôn ngữ viết mà tôi thường dùng. Tuyệt vời ông mặt trời, sẽ rất xấu hổ nếu không biết đọc nên như vậy là nhẹ nhõm rồi. Để coi nào.....

Tất cả các kĩ năng đa dạng mà Light và Dark có thể thực hiện, rất nhiều thứ được ghi lại rõ ràng từ cách thức triển khai cho đến mức tiêu tốn mà nó lấy đi. Một loại kĩ năng mới bất ngờ thu hút tôi, [Expand] của Light, một dạng kĩ năng nâng cấp và cường hóa cho đồ vật để mở rộng không gian lưu trữ cho chúng, có hiệu ứng kéo dài mãi mãi. Nếu như nâng cấp túi như thế, tôi sẽ không cần phải bỏ tiền để mua thêm một cái túi rộng thùng thình nào để đựng cả, một cái túi đeo hông nhỏ gọn nhưng lại có thể chứa đựng tận 100 con voi thì chả có gì sánh bằng. Tôi phát động [Expand] vào túi, chẳng có gì xảy ra, tôi vội đút tay vào bên trong túi để kiểm tra. Quả nhiên rất rộng, rất rất rộng luôn. Chỉ cần nghĩ tới thứ mình muốn lấy thì nó sẽ tự động xuất hiện ngay. Đột nhiên tôi có cảm giác như gian lận thế nào ấy..... Thôi bỏ đi, chắc chả có gì đâu. Tiếp theo.....

[Teleport], một kĩ năng của Light cho phép ta dịch chuyển tới nơi mà ta muốn nhưng phải là những nơi mà ta đã từng đến. Tiêu tốn cực lớn linh lực nên giới hạn là 1 ngày 1 lần, còn không thì không ai có thể sử dụng nó cả. Nó rất giống với [Transportation] của Dark. Tôi nghĩ sẽ sử dụng nó để giảm đi một phần thời gian cũng như sức lực để mà quay về.

[Heal] ,một loại kĩ năng chữa trị của Light, tùy theo cấp độ mà nó có thể trị các loại vết thương gì. Nó còn nhiều tiến cấp hơn nữa.

[Panic], một kĩ năng gây chấn động tinh thần của Dark, làm giảm ý chí của kẻ nhận phải bằng các hình ảnh ghê gợn, tàn khốc,..... gần giống [Illusion] nhưng yếu hơn.

[Dash], càng hữu dụng khi chỉ số tốc độ tăng cao, nó sẽ cường hóa và tăng thêm tốc độ cho người sử dụng nhưng lại tiêu tốn cũng không ít linh lực nên ít người sử dụng nó.

Ngoài ra còn có các loại như [Slave Contract], [Curse], [Begone],..... nhưng tất cả đều là kĩ năng cao cấp nên hầu như chẳng ai sử dụng được tất cả vì linh lực của họ có giới hạn. Kết thúc ngay đây với một lượng kĩ năng mới và [Translate] cũng đủ để thoải mãn tôi hôm nay.

Nhưng tôi vẫn chưa muốn dừng lại hôm nay, cơ thể vẫn còn đang sung sức nên không đời nào tôi quay về đâu. Tiếp tục khám phá và sâu bên trong rừng......Và thật là tình cờ, tôi vừa đạp ngay vào chỗ cùng lúc có tận 3 con, giải quyết 2 đã khó nhưng giờ lại gặp 3, vui rồi đây.

Khi thấy tôi xuất hiện, bọn gấu liền dừng ngay việc cấu xé con mồi của bọn chúng và trừng mắt nhìn về phía tôi. Tập tục của loài gấu rất là hung hãn khi chúng đang ăn và vì loài này rất hiếu chiến nên mỗi lần thấy người là bay vào xẻo liền.

Con thứ nhất lao thẳng về phía tôi, tôi né sang một bên và chém thẳng vào mắt nó, do mất đà nên nó đã tông thẳng vào cái cây sau lưng tôi. Để nói qua một bên, con thứ hai đứng lên và tiến về phía tôi, nó muốn một trận tay không à. Khi vừa áp sát với tôi, nó đưa tay lên và đánh xuống, tôi dùng hai tay bắt ngang để đỡ cú đánh ấy. Con gấu đơ người ra một lát chắc vì lần đầu tiên đòn tấn công của nó bị chặn lại à. Nhân lúc sơ hở, tôi đặt một tay lên giữa vùng bụng của con gấu.

[Explosion]

Một tiếng nổ phát ra và toàn bộ cơ quan nội tạng của nó bị đẩy ra ngoài từ sau lưng. Tôi đã khoét một lỗ khá to trên người nó. Ít gì thì ta cũng đã đấu tay không với mày rồi đấy nên yên nghỉ nhé.

Sau khi giải quyết hai con, con thứ ba đứng lên. Còn này không tầm thường tí nào, kích cỡ của nó bựa hơn hai con vừa rồi, bộ móng vuốt ấy rất lớn và đang dính đầy máu. Trên mắt phải và người nó có một vài vết thương do bị chém. Nó nhìn tôi một cách khá điềm tĩnh nhưng cũng có phần hung tàn, tôi đã đụng độ một thứ không bình thường rồi.....


Bình Luận (0)
Comment