Isekai Toriwake

Chương 10

Lúc này...

Toàn bộ lũ [Dead Trees Level 90] sau khi bị chặt đứt gốc rễ thì nhìn chúng chả khác gì những thân cây bình thường.

Trừ bộ phận khuôn mặt biết la hét trên thân cây ra... Thì mọi thứ đúng là vậy.

_ Dolly!

Hắn quơ cánh tay gọi Dolly, còn ánh mắt thì dò xét xung quanh.

Hắn cảm thấy kỳ lạ, vì sao tên Boss cho đến bây giờ vẫn chậm chạp chưa xuất hiện.

_ Giết!

Khi Dolly đến, hắn nhìn lũ [Dead Trees Level 90] và dứt khoát ra lệnh một câu.

Cánh tay Dolly bỗng xuất hiện một thanh gươm, vì nó là ba-lô nên có thể lấy ra trang bị được tích trữ bất cứ lúc nào.

Hắn nhìn Dolly tiến đến chém một tên [Dead Trees Level 90] ở gần nó nhất.

Dẫu tên [Dead Trees Level 90] không hề phản kháng nhưng phải mất một lúc lâu Dolly mới có thể giết được tên quái đó.

Sau khi tên [Dead Trees Level 90] đầu tiên chết đi, thì level của Dolly nhảy thẳng lên 82.

Dolly không hề ngừng tay và tiếp tục chém giết tên tiếp theo.

_ ... Có lẽ ta nên mua một bộ ấm trà để nhấm nháp trong những khoảng khắc chờ đợi như thế này.

Hắn đứng nhìn Dolly đang chặt, chặt và chặt thì lẩm bẩm.

Rầm! Rầm! Rầm!

Khoảng một lát sau, khi số lượng lũ [Dead Trees Level 90] bị Dolly giết giảm xuống chỉ còn 1/3 thì mặt đất bỗng nhiên trở nên chấn động.

??!!

Những chiếc rễ vươn lên từ bên dưới mặt đất và găm phập vào toàn bộ lũ [Dead Trees Level 90] còn sống sau đó kéo thẳng chúng xuống dưới lòng đất.

Không khí lại trở nên im lặng, nhưng chỉ kéo dài được 10 giây...

RẦM!

Một người cây khổng lồ cao ngang một toà nhà 2 tầng tỉnh dậy từ bên dưới mặt đất.

[King Dead Trees Level 100]

Nó đứng đấy như đại thụ cổ đại, thân hình ngạo nghễ của nó phát ra những tiếng cọt kẹt như một cỗ máy rỉ sét từ lâu chưa được khởi động.

_ Cuối cùng cũng xuất hiện!

_ 『Wind Sword』!

Hắn vung gươm chém lên, lưỡi đao gió bắn ra bay vụt lên và xuyên thẳng qua ngực King Dead Trees.

Kỹ năng『Wind Sword』của hắn mới level 1, nhưng được một kẻ level cao như hắn thi triển nên uy lực xuyên thấu rất mạnh.

Nhưng...

Tiếp theo chỉ thấy, vết cắt nơi ngực của King Dead Trees đang khép lại với tốc độ rất nhanh, so với vết cắt nhỏ ấy thì cơ thể của nó hùng vĩ hơn nhiều.

Có lẽ hắn không biết được quy tắc của khu vực quest này...

Khi có người tiêu diệt [Dead Trees Level 90] đến một số lượng nhất định, [King Dead Trees Level 100] sẽ thức dậy, hấp thụ toàn bộ quái vật còn lại để kích hoạt khả năng hồi phục.

_ ... Có thể hồi phục sao? Ha ha ha, xem nhé!

_『Fire ball』『Fire ball』『Fire ball』『Fire ball』『Fire ball』...

Hàng loạt qủa cầu lửa được hắn oanh tạc ra như mưa không chút nương tay, đối với hắn, không hề có thần chú hay thời gian thi triển gì...

Và hắn không nhận ra điều đó.

Bùm! Bùm! Bùm! Bùm! Bùm!...

Tiếng nổ vang lên không dứt, mặc dù cầu lửa rất nhỏ so với cơ thể khổng lồ của King Dead Trees, nhưng số lượng được ném ra thì không nhỏ chút nào.

Sau khi ném được một lúc thì hắn ngừng lại, vì MP của hắn đã cạn.

Nhưng lúc này, ánh lửa hừng hực bóc cháy dữ dội như muốn nuốt chửng lấy cơ thể King Dead Trees.

Mọi chuyện cứ thế diễn ra qúa nhanh, khi King Dead Trees vừa xuất hiện thì đã bị hắn ném cầu lửa phủ đầu nên nó không thể trở tay kịp...

Nhưng cho dù có thời gian, thì King Dead Trees cũng không thể tránh khỏi kết qủa trở thành "ngọn đuốc sống" với hình thể to lớn như thế.

Cơ thể King Dead Trees lung lắc dữ dội, nó vung hai cánh tay vỗ lên toàn thân với ý định dập tắt ngọn lửa, nhưng hành động vùng vẫy đó là vô dụng khi lúc này cơ thể của nó đã chìm ngập trong biển lửa.

Nếu ma thuật cầu lửa được ném liên tục vào King Dead Trees do một kẻ level thấp gây ra, có lẽ nó sẽ không gặp phải hoàn cảnh như thế này.

Ngọn lửa qúa mạnh mẽ...

Còn chưa kể Hỏa khắc Mộc.

ẦM!

King Dead Trees buông lỏng hai tay và ngã về sau, có vẻ toàn thân nó lúc này đã cháy đen nhưng ngọn lửa vẫn đeo bám không tha.

King Dead Trees đã chết.

Cơ thể nó biến mất cùng với ngọn lửa và để lại hàng đống item rơi lả tả trên mặt đất.

✦✦

Trong khu rừng tầng 2 Dungeon.

Một người đàn ông đơn độc khoảng 50 tuổi đang vắt hai tay sau lưng bước đi một cách nhàn nhã.

Người đàn ông này mặc chiếc áo bào đen sặc sỡ cùng với mái tóc chải chuốc gọn gàn, không thể nghi ngờ rằng ông ta là một người rất có địa vị.

Nếu bất cứ ai tiếp xúc qua thì sẽ ấn tượng rằng ông ta là một người có tính cách thân thiện dễ gần, không kiêu ngạo, không tạo cho kẻ khác áp lực ngăn cách bởi địa vị.

Nếu Gen nhìn thấy người đàn ông này thì sẽ nhận ra ông ta chính là Aaron.

Nhưng...

Đừng để bề ngoài vô hại cùng với nụ cười của Aaron đánh lừa, đằng sau lớp áo bào đen đó là một cơ thể lực lưỡng đầy những vết sẹo có thể hù dọa bất cứ ai nếu nhìn thấy.

Đây chính là thành qủa luyện tập mỗi ngày của ông ấy, trải qua trăm ngàn trận chiến tích lũy và cũng là niềm tự hào của ông ta.

Aaron, kẻ mạnh nhất Đế đô.

_ Nơi này thật khiến người ta hoài niệm...

Malock hít vào thở ra, cảm nhận bầu không khí nơi này một cách chậm rãi.

_ Gréc, Grécc...

_ Lại nữa à? Lũ yêu tinh rừng xanh.

Khi Aaron đang dạo bước thì bất ngờ bốn con yêu tinh xông ra chặn đường, đây là lần thứ ba kể từ khi ông ấy tiến vào tầng 2.

Yêu tinh rừng xanh có vóc dáng tương tự như Goblin, nhưng chúng không hẳn là Goblin, vậy nên theo một cách nào đó có thể xem yêu tinh rừng xanh như là lũ Goblin chưa trãi qua tiến hóa.

_ Ta không có thời gian!

Malock lẩm bẩm và lao đến, đôi chân ông ta quét ngang chỉ nghe âm thanh tiếng gió rít lên...

Bộp! Bộp! Bộp! Bộp!

Bốn cơ thể lũ yêu tinh không còn đầu ngã ngửa xuống đất, khi máu từ cổ lũ yêu tinh bắn ra thì Aaron đã kịp cách xa nơi của chúng vài mét.

_ ...

Malock phủi bụi trên chiếc áo bào và tiến lên.

Lý do Aaron có mặt ở đây là vì con gái ông ta, Celestia.

Aaron biết rất rõ, không thể nào chỉ với đội quân 100 người của Celestia có thể tiến vào Dungeon giải cứu công chúa mà còn sống sót trở ra.

Ông ta chắc chắn giới hạn của Celestia sẽ là ở cuối tầng 2.

Đơn giản...

Đây chỉ là một cách rèn luyện mà ông ta dành cho chính con gái mình, nhưng ông ta vẫn phải có mặt ở đây để đảm bảo an toàn cho Celestia và công chúa.

Rất nhanh, Aaron đã nghe thấy âm thanh chém giết vang dội ở phía trước nên chạy đến.

Đó chính là Celestia, nhưng lúc này đội quân của cô chỉ còn lại một nửa quân số và vẫn đang tiếp tục giảm.

Trước mặt bọn họ, là hai hộ vệ của khu rừng đang giữ cổng, vượt qua hai hộ vệ này mới chính thức bước vào khiêu chiến căn phòng cuối tầng 2.

Nhưng lúc này đây, họ hầu như không thể vượt qua được hai hộ vệ này chứ đừng nói chi là bước vào căn phòng.

Hình dáng của hai hộ vệ này giống hệt như lũ [Dead Trees Level 90] mà Gen đối mặt trong Rừng chết, nhưng khác với lũ [Dead Trees Level 90]. Hai hộ vệ giữ cổng này chỉ có level 42 và chúng không thể dùng rể để di chuyển được, ngược lại, chúng dùng cành cây sử dụng như roi có thể vươn dài trong bán kính 3m.

Rất may cho đội quân của Celestia, nếu hai tên hộ vệ level 42 này có thể di chuyển được thì quân số của cô sẽ còn giảm với tốc độ nhanh hơn nữa.

_ Này, liệu chúng ta có vượt qua được không? Ta thấy...

_ Suỵt!

_ ... Làm gì??

_ Ngươi nhìn xung quanh xem, mọi người rất căng thẳng kìa.

Hai kẻ đang lén lút xầm xì này chính là đồng đội của Lee.

Hiện nay, ở đây không chỉ có đội quân của Celestia mà còn có rất nhiều Mạo hiểm giả khác đi theo.

Nhưng những Mạo hiểm giả đó chỉ đi theo chứ không hề tham dự vào, họ chỉ đứng từ đằng sau và theo dõi cuộc chiến diễn ra.

_ Tch... Có ai có thể bước ra hỗ trợ không???... Chẳng phải các người cũng muốn đi vào hay sao???

Celestia quay lại nhìn 20 người Mạo hiểm giả, chiến binh phía sau nói lớn. Qủa thật, nếu tất cả bọn họ cùng ra tay thì đương nhiên có thể đánh bại hai tên hộ vệ này.

_ ...

Bọn họ nghe Celestia nói thế thì ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không ai chịu mở miệng...

Cho dù có tiêu diệt được hai tên hộ vệ này thì sao?

Vì họ cũng không thể vượt qua được căn phòng.

Họ biết rõ, phải có ít nhất ba người đạt level 50 mới có thể miễn cưỡng bước vào căn phòng.

Còn trong số bọn họ, kẻ cao nhất cũng chỉ mới level 46.

Lee nghe thấy thế thì cậu định bước ra nhưng lại bị hai tên đầu trọc kéo trở về, vì chúng biết cậu chỉ có level 30 nên dẫu có ra cũng chẳng giúp ích được gì.

Khoảng một lát sau vẫn không có ai trả lời nên Celestia cảm thấy buồn bực.

Anatolia đứng bên cạnh cũng thở dài, đối với cô, bản thân bị kéo vào cuộc phong ba này là bất đắc dĩ, nhưng nếu có thể rèn luyện bản thân thì không sao.

Phải biết rằng, chủng tộc Black Elf của cô nếu đạt đến level 50 sẽ tiến hóa trở thành Dark Elf.

Aaron im lặng theo dõi từ xa trên một cành cây, ông ta biết rằng có lẽ nơi này chính là giới hạn của con gái ông ta.

Ngây lúc Aaron muốn tiến lên thì bỗng khựng lại...

Vút! Chạch!

Từ phía bên hông trong khu rừng, một bóng dáng bất ngờ lao đến vung chiếc roi quất nát hai tên hộ vệ giữ cổng.

_ ...

Im lặng...

Không gian bỗng dưng thoáng chốc trở nên im lặng.

Không ai có thể nhìn thấy rõ bóng dáng này di chuyển, khi bóng dáng đó dừng lại, họ mới nhận ra đấy là một cô bé, một cô bé cực kì xinh đẹp.

Trong số những người có mặt ở đây, chắc chỉ có mỗi Aaron là có thể miễn cưỡng nhìn thấy cô bé di chuyển.

Khuôn mặt cô bé không hề có cảm xúc, đôi mắt vô hồn ấy dường như có thể khiến cho người khác phải lạnh tóc gáy.

Giữa không khí ngột ngạt im lặng này, một bóng dáng khác đang bước ra từ bên hông khu rừng.

Hướng kẻ này bước ra cũng chính là nơi cô bé vừa mới lao ra.

Đó chính là Gen, lúc này, hắn đang mặc một bộ giáp đen bao bộc toàn thân từ đầu đến chân.

Chiếc áo choàng đen như của Dracula vẫn được hắn giữ lại và mặc cùng với bộ giáp.

Chiếc roi trên tay Dolly chính là item rơi ra từ lũ [Dead Trees Level 90], và đặc biệt, trên tay Dolly còn đeo một chiếc nhẫn xanh lấp lánh, đây là vật phẩm hồi phục rơi ra từ King Dead Trees cùng với bộ giáp full set của hắn.

Trong khi tất cả còn đang hồi hộp vì chưa kịp hiểu chuyện gì diễn ra, hắn bước từng bước chậm rãi đến cánh cổng và đưa tay đẩy mở nó ra.

Đằng sau cánh cổng là một căn phòng khác tương tự như căn phòng ở tầng 1 được thắp sáng bằng những viên đá ma thuật.

Trong căn phòng tầng 2 này, chỉ có vẻn vẹn bốn tên [Dead Trees Level 50].

_ Lại là chúng mày!

Hắn nói rất nhỏ, và chỉ có hắn mới nghe thấy.

Khi mọi người chưa kịp phản ứng, thì họ trông thấy kẻ bí ẩn này đã bước từng bước vào bên trong.

(2238 từ)

Bình Luận (0)
Comment