Isekai Toriwake

Chương 13

Mo Gang sau khi gượng dậy, nghe thấy tiếng cười của Gen thì rốt cuộc hắn mới hiểu rõ mọi chuyện xảy ra.

_ T-ta... Ta không tin!!!

Mo Gang tức giận, lao đến đạp thật mạnh lên cánh cửa phòng giam...

Rầm! Rầm! Rầm!

Dù Mo Gang có cố đến thế nào, thì cánh cửa vẫn không thể bật ra, giống như Amar.

_『Muscle strength』!!!

Mo Gang hét lên, cường hóa cơ thể và chuẩn bị dùng hết sức để đạp thật mạnh vào cánh cửa, nhưng hắn bỗng khựng lại vì kỹ năng chỉ lóe lên rồi vụt tắt.

Kỹ năng thi triển thất bại.

_『Muscle strength』!!!

_『Muscle strength』!!!

_『Muscle strength』!!!...

Mo Gang điên cuồng hét lên, nhưng dẫu có lập lại thêm bao nhiêu lần đi chăng nữa, thì cũng chỉ là vô dụng.

_ C-chuyện gì thế này...

Mo Gang nhìn cánh cửa, nói như muốn khóc.

Rầm rập!

_ Đứng đây!

Gen nói như đang xầm xì với Dolly khi hắn trông thấy lũ người đá bước đều thành một hàng dọc áp sát lại gần hắn.

_ N-ngài... Đ-được không?

Mo Gang nhìn ra ngoài, nói bằng giọng run rẩy với Gen.

_ Ngươi cược đi!

Ánh mắt Gen tập trung lên lũ người đá, nhưng vẫn trả lời Mo Gang.

Sau đó, Gen bắt đầu bước đến trước từng bước, từng bước một.

Rầm rập!

Và lũ người đá cũng không ngừng lại, chúng như muốn san bằng hết tất cả chướng ngại vật trước mặt, như một đội quân mang hình dạng những đứa trẻ to xác.

Khi khoảng cách của hai bên được rút ngắn và đến gần nhau hơn...

Tên người đá đi đầu tiên vung tay ra chụp lấy đầu Gen, nó muốn làm điều tương tự như với Mo Gang.

Nhưng khi nó chuẩn bị ném Gen thẳng vào phòng giam, thì Gen đã giơ tay lên nắm chặt lấy cổ tay của nó, và dùng sức gồng lại.

Khung cảnh một người một đá đứng bất động giằng co với nhau trông vô cùng thú vị.

Nhưng đối với Gen thì hắn không hề dùng hết sức, hắn lúc này chỉ đang chơi đùa, vì hắn hơn hẳn lũ người đá gần cả trăm level.

Có vẻ tên người đá này đã mất kiên nhẫn khi không thể áp chế được kẻ trước mặt.

Nó vung cánh tay còn lại lên, và đấm thẳng vào đầu Gen...

Hắn thấy thế thì cũng giơ cánh tay còn lại lên và dùng sức đáp trả.

Ầm!

Hai nắm đấm trực tiếp đụng vào nhau, và điều tiếp theo xảy ra là cánh tay của tên người đá đã vỡ nát.

Kết qủa này chẳng có gì là bất ngờ.

_ Hay... Hay lắm!!!

Nhưng đối với Mo Gang thì kết qủa này khiến hắn mừng rỡ đến phát điên.

_ ...

Gen nhìn lại nắm tay của mình. Lúc này, giáp tay của hắn đã bị vỡ sau khi so đấm với tên người đá. Cũng phải thôi, dù hắn hơn xa lũ người đá về level nhưng bộ giáp thì không.

_ Thôi vậy...

Gen lẩm bẩm, sau đó nhìn lại tên người đá vẫn đang chụp lấy đầu hắn.

_ Nắm đầu người khác, ngươi có biết làm vậy là bất lịch sự lắm hay không?

Hắn nói, rồi dùng cánh tay vẫn luôn giữ lấy cổ tay nó và dùng sức bóp mạnh.

Răng rắc!

Âm thanh cổ tay tên người đá nứt ra, và sau đó vỡ nát.

Dù cánh tay tên người đá không còn lòng bàn tay nữa vì đã bị Gen bóp nát, nhưng nó vẫn đấm về phía hắn.

Gen tiến lên, chụp lấy cánh tay đó và xoay người, vác theo cơ thể tên người đá và dùng nó đập vào tên còn lại đứng đằng sau.

Ầm!

Cả hai cơ thể bằng đá va chạm với nhau và vỡ vụn.

_ Aaa!!!... Qúa dữ!!!

_ Thủ lĩnh qúa mạnh mẽ!!!

_ Hội trưởng qúa bá đạo!!!

_ Chủ Guild ngài là số một!!!

Mo Gang hét lên một cách đầy hưng phấn như vừa sử dụng thuốc kích thích, chính hắn cũng không biết bản thân mình đang nói gì.

Gen không quan tâm Mo Gang đang la hét, hắn lao đến ôm lấy tên người đá thứ ba và húc thẳng vào lũ còn lại.

Khi tên người đá mà Gen ôm đã vỡ nát khi va chạm, thì hắn thuận tay ôm lấy tên tiếp theo và tiếp tục làm như thế, trông hắn lúc này như một đầu xe lửa điên cuồng.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!....

Âm thanh của lũ người đá đập vào nhau và vỡ ra thành từng khối rơi vụn vãi khắp hành lang.

Không hề có một kỹ năng nào được thi triển, chỉ đơn giản là cứng đối cứng.

_ Xong!

Gen nói và phủi phủi tay sau khi kết liễu tên người đá cuối cùng, đối với hắn thì điều này chẳng hề lớn lao.

Khi Gen đứng ở cuối hành lang, lúc này hắn mới nhìn thấy góc khuất bên cạnh xuất hiện một con đường nhỏ đi thông đến nơi khác.

Hắn chỉ đưa mắt nhìn một chút, sau đó quay lại bước đến trước cửa phòng giam của Mo Gang và đứng đấy.

_ Ưm... N-ngài, không. Thủ lĩnh, ngài có thể mở hộ cánh cửa được không?

Mo Gang nhìn thấy Gen đứng im lặng trước cửa đưa mắt vào nhìn hắn thì ngại ngùng nói.

_ Tại sao ta phải làm thế?

_ C-cái này...

Mo Gang không biết phải nói gì.

_ Hình như ta nhớ đã nói sẽ tha cho ngươi nếu như ngươi có thể đánh bại lũ người đá, đúng không?

Gen khoanh tay, nhìn Mo Gang nhàn nhạt nói.

_ P-phải... Chuyện này... Nhưng...

Mo Gang ấp úng, hắn làm sao sẽ ngờ rằng lũ người đá ở đây lại "cứng" đến thế.

Trong khi Mo Gang không biết phải nói gì, thì cánh cửa phòng giam của hắn đã được Gen mở ra.

_ Cuối hành lang có một con đường, ngươi thây ta đi dò thám, ta sẽ suy nghĩ mà bỏ qua cho ngươi!

_ V-vâng... Rõ, thưa thủ lĩnh!!!

Mo Gang nói rồi dứt khoát chạy thẳng xuống cuối hành lang và mất hút, ngây đến đống item nằm rải rác trên mặt đất hắn cũng không liếc lấy dù chỉ một chút, hắn chả dại gì lấy thức ăn trên miệng cọp, dù ban đầu chủ ý của hắn đúng là vậy.

Gen đưa mắt nhìn vào đống item, trong số đó có một cây búa lớn màu đen có cán vô cùng dài nên hắn tiện tay cầm lấy và vác lên vai.

Hắn không biết cây búa này được tạo ra từ thép hay bằng đá đen, nhưng với hắn, nếu dùng cây búa này đập lũ người đá thì sẽ thoải mái hơn nhiều.

Sau khi cho Dolly thu gom toàn bộ item ở đây, thì hắn bắt đầu hướng con đường nhỏ cuối hành lang mà đi, hắn đi rất chậm rãi.

Hành lang này cũng là một con đường đá cuội, nhưng hẹp hơn nhiều, chỉ đủ cho năm, sáu người sóng vai đi với nhau.

Và dọc theo hành lang nhỏ này cũng được thắp sáng bằng những ngọn đuốc khắp đường đi.

Nơi này không có một cơn gió nào có thể lọt vào, nhưng người khác vẫn cảm nhận được sự lạnh lẽo mà không phải là cảm giác nóng bức.

Hắn vừa đi, vừa huýt sáo theo giai điệu trong một bộ phim kinh dị để làm nền cho khung cảnh âm u này. Dường như, sự lạnh lẽo nơi đây không thể nào ảnh hưởng đến được hắn, giống như hắn mới chính là tên sát nhân của nơi này.

Khoảng một lát sau.

Gen trong thấy Mo Gang đang chạy về hướng này trong trạng thái vô hình.

_ Làm sao?

Khi Mo Gang chạy đến gần, hắn vẫn chưa rời khỏi trạng thái vô hình thì Gen mở miệng hỏi.

_ Hì hì, thủ lĩnh. Phía trước có một dãy phòng giam khác giống hệt nơi chúng ta vừa đến, khác biệt là ở đấy đang giam giữ người sống!

Mo Gang ngừng thi triển kỹ năng rồi cười nịnh nói.

_ Oh, ngoài chúng ta ra vẫn còn người khác vào đây sao?

Gen ngạc nghiên nói.

_ Phải, đúng vậy thủ lĩnh! Còn chưa hết đâu, phía cuối đường này có một căn phòng bí ẩn... C-có thể là căn phòng chứa kho báu chăng!

Mo Gang nói với khuôn mặt nghiêm túc, nhưng khi nhắc đến kho báu thì khóe miệng hắn dường như nhỏ dãi.

Thật ra, trong tầng 3 có tận ba tảng đá đen to lớn nằm ngẫu nghiên khắp nơi có thể dịch chuyển đến ba nơi khác nhau trong hầm ngục ẩn này.

Nơi đầu tiên chính là dãy phòng giam thứ nhất mà Gen xuất hiện, nơi tiếp theo chính là dãy phòng giam thứ hai của công chúa Charlottle, và nơi thứ ba, chính là căn phòng bí ẩn mà Mo Gang đề cập đến...

_ Rất tốt!

Gen suy nghĩ một chút rồi nói, nếu hắn đoán không lầm thì căn phòng đó chính là...

_ Ngươi muốn ta đưa ngươi vào căn phòng đó không?

Gen tiếp tục bước đi, hắn nhìn sang Mo Gang rồi cười gian dưới lớp mũ sắt và hỏi.

_ T-thật sao??? T-thủ lĩnh, ngài không đùa tôi chứ?

Mo Gang vui vẻ nói, nhưng sau đó thì nghĩ đến chuyện gì đó không ổn.

_ Ta gạt ngươi làm gì, nếu ngươi muốn vào thì ta rất sẵn lòng mang ngươi theo, nhưng có còn mạng trở ra hay không thì...

_ Ách!

_ Vậy ngươi có muốn theo không?

_ K-không... Không dám... Chỉ cần thủ lĩnh ngài đưa tôi ra khỏi đây là hạnh phúc lắm rồi.

Cả hai vừa đi vừa nói chuyện, phút chốc đã trông thấy ánh sáng hất ra từ dãy phòng giam tiếp theo.

Rầm! Rầm! Rầm!...

Nhưng Gen chưa đến gần, thì hắn đã nghe thấy âm thanh giống như Mo Gang từng đạp cửa phòng giam vọng ra, rất có nhịp điệu.

_ Đó là kẻ bị giam à?

Gen nhìn Mo Gang và bình tĩnh nói.

_ Đúng vậy thủ lĩnh, chắc chắn đó là kẻ bị giam, nhưng, ngoài kẻ đó ra thì còn ai khác hay không thì tôi không biết!

Mo Gang trả lời.

_ Được rồi!

Gen nói, sau đó hắn vác cây búa lớn trên vai đến đứng chắn giữa cửa rồi nện mạnh xuống mặt đất, trông hắn lúc này chẳng khác gì một vị thần giữ cửa.

Lũ người đá bỗng nhiễn đồng loạt cử động khi có người bất thình lình xuất hiện.

Không riêng gì chúng, công chúa Charlottle, phó tướng Amar và Fay cùng với bảy hiệp sĩ cũng giật mình khi bất ngờ nghe thấy tiếng búa nện xuống mặt đất.

_ Đã đến giờ hành quyết!

Gen đứng ở cửa nói đùa một câu, nhưng giọng hắn rất nghiêm túc.

Đám người của công chúa Charlottle từ bên trong phòng giam không thể nhìn thấy được Gen cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng sau khi họ nghe thấy những lời đó thì run lên.

Bọn họ không hiểu gì về nơi này nên tưởng rằng ở đây có đao phủ sắp sửa tử hình họ nên vô cùng sợ hãi.

Đó giống như là âm thanh đánh thẳng vào linh hồn họ.

_ C-chẳng lẽ... N-ngày này rốt cuộc cũng đến sao?

_ T-ta biết mà...

_ Không... Khônggg!!!

_ Aaaa... TA MUỐN QUAY VỀ!!!

Kẻ sợ hãi nhất đương nhiên là bảy hiệp sĩ, cũng không biết rằng ai trong số họ yếu tâm lý nên vừa hét lên, có vẻ như là bị dọa không nhẹ.

Mo Gang đứng từ bên ngoài ló đầu nhìn vào, sau khi nghe thấy tiếng hét thì hắn cảm thấy vô cùng buồn cười nhưng không dám cười.

_ Aiz... Xong rồi!

Fay thở nhẹ một hơi nói ra, trong số họ thì ông là người lớn tuổi và chững chạc nhất. Mặc dù nói vậy, nhưng chính ông cũng đã chuẩn bị tâm lý từ trước.

_ Tại ta, tất cả là lỗi của ta...

Công chúa Charlottle cúi gầm mặt xuống, chỉ thấy những giọt nước mắt lăn trên má cô và cô nói thầm với chính mình bằng một giọng đau khổ.

Amar thì ngồi bịch xuống mặt đất và thừ người ra.

Còn đối với Gen, hắn không biết ở đây đang giam giữ bao nhiêu người, hay đang giam giữ ai, đơn giản, mục tiêu của hắn chính là item của lũ người đá này.

_ Hành quyết tù nhân thì có vẻ như rất bình thường, sao hôm nay chúng ta không hành quyết cai ngục nhỉ?

Gen nhìn lũ người đá rồi cười nói.

(2173 từ)

Bình Luận (0)
Comment