Isekai Toriwake

Chương 19

Bên cạnh chiếc ngai vàng của hắn lúc này, hiện có hai kẻ đang đứng im lặng dưới lớp áo choàng đen.

Không ai có thể thấy được hình dáng và khuôn mặt của chúng ra sao dưới lớp áo choàng rộng thùng thình đó.

Hai kẻ này vẫn luôn giữ bộ dáng bất động, như thể sợ quấy rầy đến kẻ đang ngồi nhắm mắt trên chiếc ngai vàng này.

“Chủ nhân!”

Từ bên ngoài, lúc này một kẻ khác im lặng bước vào, đi đến trước ngai vàng và qùy xuống một chân nói khẽ. Kẻ này cũng ăn mặc giống hệt như hai tên vẫn đang thủ hộ bên cạnh thanh niên ngồi trên ngai vàng, nhưng chỉ có điều, từ giọng nói có thể suy đoán được đây chính là một cô gái trẻ.

“Chuyện gì?”

Khoảng vài giây sau, thanh niên chậm rãi mở miệng hỏi. Đôi mắt vẫn không hề hé ra dù chỉ một chút.

“Thưa, lũ quái vật đã đến đông đủ theo lệnh ngài!”

Giọng nói nữ dưới lớp áo choàng đáp, âm thanh không nhanh không chậm. Mỗi một từ phát âm vô cùng rõ ràng, như thể sợ bản thân vô tình xảy ra sai sót trong lời nói.

“Vậy sao?”

Thanh niên nói, sau đó dứt khoát:

“Năm phút nữa!”

“Vâng, như ý ngài!”

Giọng nói nữ nhẹ nhàng trả lời, tiếp theo đứng dậy và bắt đầu nhẹ nhàng rời đi.

Không khí một lần nữa chìm vào im lặng.

Khoảng ba phút sau.

Thanh niên ngồi trên chiếc ngai vàng bắt đầu chậm rãi mở đôi mắt ra.

Một đôi mắt màu vàng sáng, và tròng mắt, chính là một đường kẻ dọc như của động vật, không... như của loài rồng.

Và từ hướng bên trái của ngai vàng, một cánh cửa không một tiếng động được đẩy mở, tiếp đến, chính là một kẻ khác được che kín dưới lớp áo choàng đen bước ra từ hướng đó và đi về phía thanh niên ngồi trên ngai vàng.

“Thế nào?”

Thanh niên mở miệng hỏi.

Khi câu hỏi vừa dứt, kẻ mặc áo choàng cung kính dâng lên một viên đá đen bằng hai tay, nói:

“Chủ nhân, mời ngài xem!”

Giọng nói này cũng là một giọng nữ, âm thanh giống y hệt giọng nữ vừa rồi. Và viên đá, trông không khác biệt lắm với loại đá lưu giữ hình ảnh mà Vua người đá từng cho Gen xem.

Thanh niên không nói thêm một lời dư thừa, hắn ngồi trên chiếc ngai vàng, ngoác ngón tay một cái.

Bỗng dưng, viên đá như có một lực hút vô hình bay thẳng vào nắm tay hắn.

Thanh niên liếc ánh mắt xuống viên đá trong tay mình, cùng lúc đó, một dòng ma lực không một tiếng động được hắn đưa vào viên đá.

Sau khi tiếp nhận ma lực, trên thân viên đá bắt đầu hiện ra những vết nứt cứ như có thể vỡ nát bất cứ lúc nào. Viên đá trở nên lung lắc dữ dội, như muốn phản kháng rời khỏi tay.

Tiếp theo...

Một ánh sáng lóe lên từ viên đá, và một hình ảnh duy nhất hiện ra giữa không trung.

Đó là toàn diện không cảnh sa mạc tầng 4, nhưng chỉ có điều phần lớn cát của sa mạc đã không còn tồn tại nữa.

Không chắc rằng liệu sau này nơi đó có còn được gọi là sa mạc chết nữa hay không?

“Có tìm thấy nguyên nhân chưa?”

Thanh niên thu lại ánh mắt từ hình ảnh, chuyển sang nhìn kẻ mặc áo choàng trước mặt, lạnh nhạt hỏi.

Kẻ mặc áo choàng lắc đầu, đáp:

“Khiến chủ nhân thất vọng.”

Rắc!

Thanh niên bóp nát viên đá trong tay thành vụn nhỏ rồi ném sang một bên, khuôn mặt hắn không có vẻ gì là tức giận, sau đó nhẹ nhàng phất tay để kẻ trước mặt rời đi.

Cách gần 100m bên ngoài cung điện.

Một quái vật trông như bùn nhớt sền sệt và một cái bóng đen như người đang lê bước đi cùng nhau.

“Có vẻ chúng ta là những kẻ cuối cùng!”

Quái vật đầm lầy nhìn về hướng khoảng sân trống phía trước hiện đang được tập trung vô số quái vật, nói.

Quái vật đầm lầy di chuyển rất chậm, nó vốn không có đôi chân nên bản thân vô cùng chậm chạp, nên chẳng hề ngạc nghiên nếu nó là kẻ đến sau cùng. Dẫu vậy, cái bóng đen bên cạnh vẫn chậm rãi đi cùng, không có vẻ gì là mất kiên nhẫn hay khó chịu.

“Không! Chúng ta không phải là kẻ cuối cùng!”

Shadow nói, chính vì nó là một cái bóng nên không ai thấy rằng lúc này nó đang cười.

“...?”

Quái vật đầm lầy nhìn Shadow với vẻ khó hiểu.

“Ồh... Các ngươi xem kìa, đống phân đến rồi!”

“Ha ha ha ha ha!!!”

Khi cả hai đến gần, không biết là kẻ nào trong số đám đông quái vật mở miệng nói gây nên sự chú ý của những quái vật xung quanh.

“Biến qua chỗ dành cho lũ yếu đuối đi!”

Một tên quái vật khác bước ra nhìn Shadow và quái vật đầm lầy khinh thường nói.

Shadow đánh giá kẻ trước mặt này, đó là một quái vật trông không khác biệt so với con người. Nếu nơi này không phải đang được tập trung vô số quái vật, thì có lẽ nó cũng nhầm lẫn kẻ trước mặt này chính là con người.

Kẻ này có một cơ thể, cơ bắp như các đô vật mỹ, hắn mặc duy nhất một chiếc quần da có lông thú. Mái tóc bồng bền, cùng với chòm râu kết hợp với nhau như một chiếc bờm của sư tử.

Shadow nghĩ: nếu cho tên "quái thú" này tham gia giải WWE ở trái đất thì chắc chắn hắn sẽ quét ngang tất cả các đô vật trên toàn cầu.

“N-này, Shadow... Chúng ta sang chỗ khác thôi!”

Quái vật đầm lầy khó khăn mở miệng nói, sau đó im lặng mang theo Shadow rời khỏi khoảng sân và tránh đến một góc khuất gần đó.

“Hừ!”

Tên có mái tóc bờm sư tử hừ lạnh một tiếng, nếu nơi này không phải là đang ở trước cung điện của Vua, có lẽ hắn sẽ lập tức ra tay giết Shadow.

“Lion Man. Ngươi cần gì phải để ý đống rác thải đó chứ! Phải không nào? Khặc khặc...”

Một bộ xương mặc chiếc áo rách nát, cầm trên tay một cây quyền trượng phát ra ánh sáng màu xanh lá đi ra khỏi đám đông và nhìn tên tóc bờm sư tử nói.

Bộ xương này chính là một Ma thuật sư hắc ám, một trong những người từng xui xẻo gặp phải cát lún trong sa mạc chết tầng 4 và lạc vào đây từ một trăm năm trước...

Và trước khi chết, bộ xương này đã sử dụng một ma thuật hắc ám, tự hiến tế máu thịt của bản thân để hồi sinh chính mình trong hình dạng Undead.

“Bộ xương chết tiệt! Ngươi cũng chỉ là con mồi của ta thôi!”

Lion Man nói và nhìn Undead một cách thèm thuồng.

“Khặc Khặc! Chưa biết kẻ nào "ăn" kẻ nào đâu, Lion Man!”

Tên Undead cười, nhưng một cái đầu lâu đang cười thì trông vô cùng kinh dị.

Shadow đứng khoanh tay im lặng trong góc khuất, thu hết tất cả vào trong ánh mắt. Nó quay sang nhìn quái vật đầm lầy, hỏi:

“Khi nào thì bắt đầu?”

Shadow cũng rất tò mò, vì nguyên nhân gì mà lũ quái vật lại tập trung ở đây?

“Ưhm... Chắc sẽ nhanh thôi!”

Quái vật đầm lầy nói, sau đó im lặng theo dõi diễn biến.

Shadow bắt đầu đưa mắt đánh giá tòa cung điện.

Lúc này...

Ba bóng người xuất hiện và đang đi đến từ đằng xa.

Kẻ đang đi phía trước chính là tên Orc đang dẫn đường, sau đó là đến Shadow khác, và cuối cùng là Gerald.

Khi cách khoảng sân đang đứng đầy quái vật 20m, như không thể chờ đợi thêm được nữa, Gerald bắt đầu cất tiếng nói to:

“Kẻ nào là Vua ở đây???”

Âm thanh giọng nói vang vọng khắp khoảng sân trống, thu hút toàn bộ lũ quái vật có mặt ở đây.

“Này, Shadow... Kẻ đó cũng thuộc chủng tộc của ngươi phải không?”

Quái vật đầm lầy nhìn cái bóng đen đang đi phía trước Gerald, sau đó đưa mắt nhìn lại Shadow đứng bên cạnh mình và hỏi một cách không chắc chắn.

“...”

Shadow không trả lời.

“Ha ha ha ha ha!!!”

“Ha ha ha ha ha!!!”

“Ha ha ha ha ha!!!”

Hàng loạt tiếng cười lớn của lũ quái vật vang lên, kể cả tên Orc đang bị trói bằng ma thuật ánh sáng cũng thế.

Bọn chúng nhìn Gerald như đang nhìn một kẻ ngốc.

“Ta lên, ta sẽ giải quyết tên ngu ngốc này!”

Một tên quái vật bước ra, nói.

[Demons Deep Level 56]

Tên quái vật này có hình dạng giống như Monster Deep ở tầng 1, nhưng điểm khác biệt là trên đầu tên này có một cặp sừng đen.

Tên Orc thấy thế liền bỏ chạy về hướng đám quái vật.

“『Super Fire ball』!”

Khi tên Orc chạy được nửa đoạn đường, Gerald nhàn nhạt nói, một qủa cầu lửa trông như mặt trời thu nhỏ ngưng tụ và xuất hiện trên tay ông ta.

Ầm!

Gerald ném ra, cầu lửa bay vụt về phía tên Orc, ngây khi vừa chạm vào lưng hắn thì lập tức nổ tung.

Tên Orc bị thiêu đốt thành tro.

『Super Fire ball』, kỹ năng tiến hóa từ『Fire ball』khi đạt đến lv 10.

Nếu『Fire ball』là một qủa cầu lửa có thể đốt cháy đen kẻ khác...

Vậy thì『Super Fire ball』, chính là một mặt trời mini có thể thiêu rụi mọi thứ thành tro.

“...”

Im lặng___

“Thật tuyệt vời!”

Giữa không khí cô động này, một giọng nói trẻ con bất ngờ vang lên.

Đó là giọng của Shadow.

Quái vật đầm lầy quay sang và bỗng ngạc nghiên, không biết từ lúc nào, bên cạnh nó đang đứng thêm một Shadow nữa, một Shadow thứ ba.

Đây chính là Shadow đi về hướng Tây.

Bộp! Bộp! Bộp!

Sau khi giọng nói của Shadow thứ ba vừa dứt, thì nó và tên Shadow còn lại luôn đứng bên cạnh quái vật đầm lầy bắt đầu vỗ tay, trông cả hai vô cùng ăn ý.

Đương nhiên Shadow đang bị trói bởi ma thuật của Gerald cũng muốn vỗ tay theo, nhưng lúc này hai tay nó đang bị trói nên đành lắc đầu bỏ qua.

“Ta lặp lại, kẻ nào là Vua ở đây???”

Gerala thiếu kiên nhẫn, ông ta mở miệng nói to một lần nữa.

Nhưng lũ quái vật nhìn nhau không trả lời.

“Tất cả cùng xông lên!!!”

“Đúng!!!”

“Gràoo!!!”

Một tên quái vật tức giận nói, và tất cả cùng hưởng ứng theo.

Và...

Rầm rập!
Rầm rập!
Rầm rập!

Một ngàn quái vật cùng lao về phía Gerald.

“『Super Fire ball』!!!”

Bảy qủa cầu lửa được Gerald bắn ra, đây có lẽ là giới hạn số lượng của ông ta.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Bảy tiếng nổ tung vang lên chói tai, nhưng Gerald không dừng lại:

“『Thunder』!!!”

Một vòng ma thuật nhỏ hiện ra giữa không trung và giáng xuống sáu tia sét vào lũ quái vật.

Hai ma thuật được Gerald luân phiên thi triển.

Những tiếng nổ vang lên không dứt, đa số quái vật đều không thể tránh thoát, phần lớn đều bị chôn vùi bởi hiệu ứng bùng nổ của cầu lửa.

Tràng cảnh chiến đấu nghiêng hẳn về một phía.

“Dừng lại!!!”

Một giọng nữ quát lớn. Đó là kẻ bí ẩn mặc áo choàng trùm đầu rộng thùng thình đang bước ra khỏi cung điện. Ngây khi vừa quát xong, kẻ này giơ ra một cánh tay, và một ma thuật được thi triển:

“「Dragon Storm」!!!”

Kẻ này có cánh tay của loài rồng, trên tay chằn chịt vảy rồng và năm móng vuốt rồng trông vô cùng dữ tợn. Ngây lập tức, một qủa cầu lốc xoáy tích tụ hiện ra nơi lòng bàn tay cùng với tiếng gió rít gào.

Đùng!

Qủa cầu được ném mạnh ra, bay thẳng về vị trí trung tâm giữa cuộc chiến và nổ tung...

Vù.. ù.. ù!!!

Như một cơn bão bất ngờ ập đến quét ra khắp nơi, lúc này, trong tai toàn bộ quái vật và Gerald chỉ còn có âm thanh ào ạt của gió...

Âm thanh như có một con bạo long đang gầm thét.

Tất cả quái vật đều bị cơn gió lan tỏa và hất bay về sau.

“『Defensive light』!!!”

Gerald thực hiện ma thuật phòng ngự, một vòng ánh sáng bảo vệ màu vàng lóe lên và bao trùm lấy toàn thân ông ta.

Ríttt~

Gerald bị đẩy lùi lại nửa mét sau đó cơn gió mới dừng lại, còn vòng bảo vệ của ông ta thì không hề bị tổn hại.

Gerald ngừng thi triển ma thuật và vội lấy ra lọ MP từ nhẫn không gian.

“Chết tiệt!”

Shadow bị trói bằng ma thuật ánh sáng của Gerald sau khi bị hất văng thì khó khăn gượng dậy lầm bầm nói, sau đó chạy về hướng hai tên Shadow còn lại.

Ở nơi này, ngoài Gerald ra, thì tất cả những kẻ còn lại cũng bị hất văng bởi ma thuật「Dragon Storm」.

“Ngươi là Vua trong miệng bọn chúng?”

Sau khi uống nhanh hai lọ MP trung, Gerald nghiêm túc nhìn kẻ mặc áo choàng và hỏi.

“Không phải, mà là ta!”

Kẻ mặc áo choàng không hề trả lời, nhưng vài giây sau, một giọng nói bất ngờ vang lên.

Gerald ngạc nghiên, ngước đầu lên, nhìn về hướng phát ra tiếng nói.

Bên trên tòa cung điện, trên đầu con rồng bằng đá khổng lồ... Một thanh niên có mái tóc đen dài mặc chiếc áo bào đen tuyền đang ngồi chóng cằm mỉm cười nhìn Gerald với bộ dạng lười nhác.

Và không ai biết rằng, kẻ này đã ngồi ở đấy từ khi nào.

(2425 từ)

Bình Luận (0)
Comment