Isekai Toriwake

Chương 89

Trong những tin tức ấy có thể có một vài chi tiết không hoàn toàn thật, vì câu chuyện của Dolly và Molly vốn dĩ là một câu chuyện đã rất cổ xưa. Tựa như cuốn sách da dê cổ mà Elvira từng tìm thấy trước đó, nó đã rất cũ, bìa sách còn không tránh khỏi bị thời gian ăn mòn, không chỉ vậy một vài trang sách còn bị người xé đi, nguyên nhân vì sao thì cô ta không rõ.

Vậy nên trong số đấy có một phần dựa trên sự suy luận của Elvira, đơn giản là để cho câu chuyện được toàn vẹn.

Dù vậy ắt hẳn nhiều người từng nắm giữ qua quyển sách này, kể cả Elvira cũng không hề coi trọng nó, mà chỉ xem đây như là câu chuyện cổ tích của tộc người lùn.

Vì ngay ở phần mở đầu có nói rõ, đây là câu chuyện của trí tưởng tượng với mục đích nhầm khích lệ con cháu sau này, cần phải biết yêu thương và cố gắng của tộc người lùn, duy nhất việc họ bị coi như Dwarf — quỷ lùn từ rất lâu trước đây thì là thật.

Bởi vì tại lục địa Aschover, vốn dĩ chưa từng xuất hiện qua vật phẩm ma thuật mang hình dáng con người, hay bất cứ hình dạng của một sinh vật sống nào đó, ngoại trừ Golem.

Nhưng hôm nay thế giới quan của Elvia hoàn toàn bị phá vỡ, việc cô ta có thể nhận dạng Dolly cũng dựa trên những lời miêu tả mơ hồ trong sách, và một phần dựa vào may mắn.

Nhưng bây giờ, việc Dolly tồn tại đích xác là sự thật, điều này khiến cho Elvira không biết phải diễn tả cảm xúc của mình như thế nào.

Elvira từng cho rằng Dolly và Molly là vật phẩm bậc nhất lục địa.

Vì sao ư?

Phải biết rằng vũ khí linh hồn thuộc loại vật phẩm nằm trong danh sách hiếm hoi và đắc giá nhất thế giới.

Chúng hầu như vô địch.

Nhưng nếu Dolly và Molly thật sự được tạo ra, thì sự tồn tại này chính là khắc tinh của chúng.

Elvira nhìn Dolly bằng ánh mắt đầy lấp lánh, như thể bên trong đôi mắt chứa đầy các ngôi sao và tinh tú rực rỡ nhất, một sức hấp dẫn mà cô ta hầu như không thể kháng cự lại được, giống như đang ngắm nghía một kiệt tác của thế giới vậy.

Và sâu bên trong đôi mắt, có cả sự tham lam muốn độc chiếm cho riêng mình nữa.

*Đoàng!

Tiếng súng không một cảnh báo vang lên khiến tất cả giật mình.

‘Gen’ nằm trên lưng ‘Jesus’, không biết từ lúc nào cằm khẩu súng ngắn trên tay nhắm thẳng về phía Elvira.

Nhưng Elvira đã dễ dàng nhích nhẹ cơ thể để né tránh, nếu như chú ý thì sẽ thấy chân cô ta cử động trước cả khi viên đạn được bắn ra.

Đôi mắt đầy dục vọng của Elvira tức khắc biến thành độc ác và nhìn trực diện vào ‘Gen’.

“Tch! Đáng tiếc!”

Chỉ thấy ‘Gen’ chậc lưỡi, lắc đầu quay mặt sang chỗ khác, cả người tỏ ra vô hại.

Elvira cười lạnh, cô ta làm sao không chú ý tới động tác nhỏ đó của đối phương cơ chứ, từ những phát súng vừa rồi thì cô ta đã biết cách mà vũ khí này hoạt động.

Cô ta công nhận thứ vũ khí này rất nhanh và sát thương cũng rất mạnh.

Nếu là một mũi tên được bắn ra thì Elvira không hề khó khăn mà dễ dàng bắt được nó, nhưng vũ khí này thì khác, tốc độ của nó có chút khó bề theo kịp, lực xuyên thấu cũng không phải đùa.

Nếu viên đạn được bắn ra từ sau lưng, có lẽ cô ta chẳng thể phòng bị được, nhưng đáng tiếc những kẻ đáng thương này ngay từ đầu đã để vụt mất cơ hội đấy.

Tiếp theo, mái tóc của Elvira tức khắc ghim thẳng xuống mặt đất.

“Chạy!!!”

‘Gen’ hét to một tiếng cảnh báo Mo Gang, đồng thời trong khi ấy ‘Jesus’ cõng lấy ‘Gen’ cũng xoay người bỏ chạy.

Dựa theo phim truyền hình hay Anime, động tác của Elvira chẳng mấy xa lạ gì. Cả hai thề, chắc chắn đòn tấn công của cô ả sẽ đâm ngược lên từ dưới đất vậy nên tranh thủ chạy ngay còn kịp, mặc kệ mái tóc của cô ta có tới hay không.

Mo Gang cũng rất nhanh nhẹn không nói hai lời ôm Riva chạy theo.

Anh ta và ‘Jesus’, cả hai giống như vận động viên điền kinh trong cuộc thi chạy sau khi nghe tiếng còi báo hiệu của trọng tài vậy.

Đôi chân vô cùng dứt khoát.

Hành động này khiến Elvira nghẹn họng nhìn trân trối, nhìn theo bóng dáng đối phương cứ thế mất hút chỉ sau tích tắc trước mắt mình, y hệt như những con ngựa thoát cương.

Elvira nhếch mép cười, cười một cách đầy xem thường, bỏ qua những con chuột đã chạy đi vì biết chắc rằng chúng không thể trốn thoát được, cô ta tiếp tục đặt sự chú ý lên Dolly, đây mới là mục tiêu hàng đầu của cô ta bây giờ.

Elvira cũng không hề thu hồi lại mái tóc, cô ta nở nụ cười càn rỡ của kẻ chiến thắng trên đôi môi anh đào của mình. Và trong giây kế tiếp, tóc bất ngờ xuất hiện từ dưới mặt đất ngay tại chỗ Dolly đứng, rồi mau chóng quấn chặt lấy mắt cá chân nhỏ nhắn của nó.

Mái tóc của Elvira, nó giống như một sợi dây thừng, hoặc nhìn như một con rắn mang theo ý định cắn nuốt con mồi của mình.

Nhưng khi nó đang muốn trườn lên thì Dolly lập tức chổng ngược thanh cự kiếm trong tay, quả quyết đâm mạnh cự kiếm vào sâu bên dưới lòng đất.

Cực kỳ hiệu quả.

Mái tóc đang bám vào chân Dolly lập tức trở nên mềm nhũn như vật vô hại, chứng minh nó đã mất đi sự liên kết với chủ thể.

Bởi chiều dài của cự kiếm và chiều cao của Dolly quá mức chênh lệnh với nhau, nên khi Dolly dùng cả hai tay giơ chuôi kiếm cao quá đầu thì mũi kiếm không tránh khỏi đã nằm sẵn bên dưới nền nhà. Không hề có chút khó khăn nào, ngược lại động tác của Dolly vô cùng nhẹ nhàng, điều này đã nói lên cự kiếm bạc này sắc bén đến mức độ nào.

Elvira thoáng có chút ngạc nhiên, không phải vì mái tóc của mình bị cắt đứt, bởi lẽ nó có thể dài ra nên việc này không mấy quan trọng.

Sự ngạc nhiên của cô ta là dành cho thanh cự kiếm trong tay Dolly kia, bản thân đoán rằng nó hẳn có cấp độ khá cao, và cô ta cũng dành sự ngạc nhiên cho gã trong bộ giáp toàn thân kia nữa khi sở hữu một vũ khí như vậy cùng với việc chi phối Dolly, chắc hẳn levels của hắn cũng không thấp bao nhiêu, có thể sẽ là một đối thủ khó nhằn. Dù vậy hiện tại, sẽ chẳng có gì có thể ngăn được việc chính mình cưỡng chế mang đi Dolly cả.

Đồng thời động tác của Elvira vừa nhầm vào Dolly mà nói đây chẳng khác nào hành động khiêu khích đối với nó, cơ chế tấn công cũng tự động chủ trương kích hoạt.

Mặc kệ đối phương mạnh như thế nào.

Dolly rút ra thanh cự kiếm đang cắm sâu vào nền nhà, không chần chừ dù chỉ một giây xông tới đối thủ ở trước mặt.

Cơ thể Dolly lập tức xoay vòng 360°, hiển nhiên là để gia tăng lực trùng kích, thực hiện cú chém thẳng vào eo Elvira.

Elvira cười một cách tùy tiện, vì ngoại trừ vũ khí trên tay Dolly ra thì lúc này Dolly trong mắt cô ta không hề tính là sự uy hiếp.

Đây là khác biệt về cấp bậc.

Nếu dùng để so sánh, tương tự như các viên sắt đầu nhọn được mấy gã vừa rồi bắn ra kia, dù vũ khí có sát thương cao như thế nào đi chăng nữa, nhưng rơi vào tay kẻ yếu thì chẳng khác nào đứa trẻ đang ngoe nguẩy con dao trước mặt người lớn cả, nếu cẩn thận thì không có nguy hiểm xảy ra.

Khi lưỡi kiếm của Dolly gần chạm vào mình, Elvira bất chợt thối lui, nhấc chân đá mạnh vào mặt phẳng của thanh cự kiếm khiến nó bật ngược lên văng ra khỏi tay Dolly, vù vù xoay tròn trên không trung cho tới khi một nửa thân kiếm gắm thẳng vào đằng trước ngôi nhà.

Thấy Dolly đã ngừng lại, Elvira nhìn vào khuôn mặt không chút cảm xúc đang đứng ở trước mặt thì nhếch mép cười chế giễu. Ngay lúc cô ta nghĩ rằng mọi chuyện sẽ kết thúc thì bỗng nhiên phát hiện, một cái lưỡi hái đã xuất hiện trên tay Dolly.

Có vẻ như nó vẫn chưa chịu từ bỏ.

Đối với lưỡi hái thì Elvira không có lạ gì, chúng có rất nhiều hình thù, phần tay cầm và cả phần lưỡi cũng được tạo ra bằng nhiều hình thức khác nhau để sao cho độc đáo.

Còn riêng lưỡi hái trong tay Dolly, phải nói rằng nó thật tệ, phần tay cầm dài được làm từ gỗ trông cực kỳ phổ thông, đúng hơn là loại gỗ mục như thi thể đang phân hủy vậy, chỉ có phần lưỡi được kẹp ở đầu gỗ may ra còn có chút dễ nhìn.

Elvira thấy thế không nhịn được mà phì cười một tiếng, khi nhìn thấy Dolly tiếp tục chém về phía mình bằng lưỡi hái xấu xí thì nhẹ nhõm tránh khỏi, dù vậy trên miệng vẫn không ngừng cười, mặc cho Dolly tùy ý.

Dù cảm thấy thật thú vị, nhưng vì không để làm mất thời gian, Elvira muốn nhanh chóng kết thúc việc này.

Khi Dolly lại một lần nữa chém tới, Elvira nhanh chân bước lên, trực diện mặt đối mặt với Dolly, không do dự dùng tay đón lấy phần thân gỗ của lưỡi hái.

“AAA!!!”

Nhưng khi nó vừa đập vào lòng bàn tay Elvira, cô ta tức khắc thét lên như thể chịu đựng đau đớn tột độ nào đó đánh sâu lên não.

Không chần chừ, Elvira nhún người nhảy vọt cách xa Dolly, như một con mèo đen đang lang thang bất chợt nhận phải kinh hãi.

Dolly không lựa chọn đuổi theo, nhìn nhìn Elvira không chớp mắt rồi quay người đi lại vào nhà.

Còn Elvira, thân thể cô ta đang run run rẩy rẩy, khắp người chảy ròng mồ hôi lạnh, làn da trắng nõn của cô ta bất giác đã chuyển sang trắng bệch, như thể bản thân vừa mới chết một lần vậy.

Thật đáng sợ.

Đó là suy nghĩ lúc này của cô ta.

Vội vã kiểm tra lòng bàn tay của chính mình, tiếp theo Elvira không hề phát hiện ra vết thương nào, đừng nói là vết trầy, dù một chút đỏ lên cũng không.

Nhưng cơn đau vừa rồi không phải là ảo giác, nó rất thật và cực kỳ dữ dội, cảm giác ấy rất khó để diễn tả bằng lời, giống như linh hồn nhận phải sự đả kích nghiêm trọng nào đó.

Từ từ đã...

Đôi mắt Elvira mở trừng thật lớn.

Cái lưỡi hái đó, là vũ khí linh hồn!

Chỉ có vũ khí linh hồn mới sinh ra hiện tượng ấy.

Elvira không kiềm chế được nuốt nước bọt một cái.

Nhớ lại khung cảnh vừa rồi, Dolly vung vẩy lưỡi hái đấy bên cạnh cô ta rất nhiều lần, giây phút đó chính mình giống như đang dạo bước kế bên vực sâu mà không hề hay biết.

Nếu như khi ấy bản thân cậy mạnh mà giơ tay chụp lấy phần lưỡi...

Elvira không đủ can đảm để nghĩ đến cảnh tượng tiếp theo.

Cô ta bất giác đứng tại chỗ suốt một lát, dường như suy nghĩ miên man điều gì đó, mãi cho đến khi bản thân bị một giọng nói đánh thức.

“Elvira!”

Bình Luận (0)
Comment