Isekai: Trực Tử Ma Nhãn

Chương 16

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sáng sớm hôm sau Kenji thức dậy khá trể , cũng phải thôi sau 1 ngày xãy ra quá nhiều chuyện như thế thì dù là ai cũng đều sẽ muốn làm 1 giấc thật sâu để thư giản . Chứ ai như mấy thanh niên trong mấy tiểu thuyết Isekai , đi sang thế giới khác mà làm như không khác gì đi chơi nhà hàng xóm . Tỉnh vãi chửng .

<buổi sáng tốt lành Kenji-san>

Cậu ngồi dậy thì nghe được tiếng nói của Tomoe Gozen cách đó không xa . Kenji tuy không nhìn thấy được cô ấy trừ khi lập liên kết thị giác , nhưng vẫn theo bản năng mà quay đầu sang đó mà nói với giọng nghe có vẻ vẫn còn khá buồn ngủ .

<chào buổi sáng Tomoe . À mà không lẽ cô đã thức trắng cả đêm sao !>

<vâng Kenji-san , các servant chúng tôi theo định nghĩa cơ bản mà nói thì là những người đã chết , chỉ còn linh hồn . Vì thế mấy thứ như ăn , với ngủ là điều thừa . Trừ vào những trường hợp như bị mất ma lực quá nhiều thôi .>

<à , tôi hiểu rồi . Nhưng tôi nghĩ cô vẫn nên làm 1 giấc cho đã đi . Có thế thì mới có tinh thần cho 1 ngày mới .>

<cảm ơn ngài đã nhắc nhở . Tomoe sẽ ghi nhớ . Mà... có người tới .>

Lúc Tomoe định nói thêm gì đó thì đột nhiên dừng lại . Đồng thời sự hiện diện của cô ấy cũng mờ nhạt đi khá nhiều , có lẽ là Tomoe đã vào trạng thái linh hồn để tránh người khác trông thấy bản thân đang ở đây . Suy cho cùng thì thân phận hiện tại của Kenji cũng là con trai của tộc trưởng . Thử nghĩ 1 cô gái lạ mặt được trang bị giáp trụ khá đầy đủ ở trong phòng xem . Rắc rối lớn đấy .

Mà lúc này sau cửa phòng bằng vãi vang lên tiếng nói của 1 thiếu nữ mà cậu đoán không lầm thì là người chị của thân xác này lớn hơn tầm 3 hay 4 tuổi gì đó .

<Kenji . Em đã dậy chưa vậy , chị có mang đồ ăn sáng tới này .>

<v... vâng em dậy rồi chị cứ vào đi>

<vậy chị vào đây .>

Nói rồi cửa phòng mở ra , và Nagahide Kosho bước vào . Chị ấy theo thông tin thì nghe nói là 1 thiên tài trong binh pháp , và vũ kỷ (là Skill vũ khí ấy) đặc biệt là dòng trường đao . Đường nghĩ vẻ vóc người nhỏ bé của thiếu nữ mà coi thường , mỗi cú chém của chị ấy là rất nhanh và chuẩn . Mà nhanh là đồng nghĩa với sức nặng cũng không hề tệ đâu . Tuy thiên tài là thế đối với người ngoài là khá lạnh nhạt , nhưng ai biết được chị Hide lại có 1 đặc tính chính là Brocon (trường hợp em trai) khá nặng .

(Hình minh họa cho Nagahide Kosho tới đây)

68747470733a2f2f73332e616d617a6f6e617773

68747470733a2f2f73332e616d617a6f6e617773

<em đã đở hơn chưa , ngày hôm qua em đã sốt rất cao đấy . Nếu còn không khỏe thì tốt nhất là nằm nghĩ ngơi thêm đi .>

Chị Hide ngồi xuống ngay kế bên nơi cậu nằm , và hỏi thăm . Đồng thời đưa tay lên áp vào trán cậu để kiểm tra nhiệt độ , thấy Kenji đã hết sốt thì an tăm . sau đó là dự định đút cho cậu ấy ăn . Nhưng theo bản năng , và 1 phần là không quen . Khi mà muỗng thức ăn đưa tới miệng thì cậu lui lại 1 chút và nói .

<em khỏe lại rồi chị Hide . Với lại em cũng đã là người lớn rồi ,hãy cho em tự túc ăn đi được không .>

<hể~ .em đã lớn khi nào . Chẳn phải Kenji vẫn là đứa em trai dễ thương của chị đấy sao . Trừ khi em không cần chị nửa . Thật khổ tậm mà híc híc... >

Nếu lúc này cậu ấy có thể nhìn , hay nhanh trí liên kết thị giác với Tomoe thì sẽ thấy Nagahide Kosho đang chỉ giả tiếng khóc để mà lừa Kenji tiếp nhận chị ấy đút cho . Còn 1 phía thì Tomoe đang nhìn cảnh này mà lấy hai tay che miệng cười , để tránh bị Kenji nghe thấy .

<kh không có . Tất nhiên là không có chuyện em bỏ chị rồi >

<thế thì aaa lên nào Kenji . Hì hì>

<chị ....haiz đành vậy aaaaa>

Thế là Kenji đành phải cho chị Hide của mình đút ăn , cho dù thâm tâm đang rất bối rối khi phải gọi 1 người nhỏ tuổi hơn (tính theo tuôi của kiếp trước) là chị , và được đút ăn như 1 đướa trẻ . Trong lúc ăn thì cậu chợt nhớ 1 điều thì quay sang hỏi Hide .

<chị nhà mình còn nơi nào rộng rãi và yên tỉnh không . Em cần 1 nơi như thế .>

<hình như là có đấy , mà em cần làm gì ?>

<chị cứ hiểu là để luyện tập đi .>

<thế thì ăn xong đi rồi chị sẽ dẫn em đi>

<vâng>

-------------------------------------

Sau khi dùng bữa thì chị Hide nắm tay dẫn cậu đi tới 1 nơi có vẻ là 1 võ đường cũ bị bỏ quên vài năm của nhà Kosho .nó khá rộng theo lờ chị Hide thì là tầm 75 mét chiều dài và 50 mét chiều rộng , tuy là bị gia tộc bỏ quên vì vài lý do khác nhau . Nhưng vẫn được các người hầu lau dọn thường xuyên .

<em tập cái gì trong này thì cũng nên cẩn thận đấy nhé . Chị còn có việc lát nữa chị đến dẫn em đi .>

<vâng chị đi cẩn thận .>

Khi chị Hide chỉ vừa bước ra khỏi cửa thif Tomoe Gozen hiện thân ở trước mặt Kenji . Cậu không nhìn thấy cô ấy nhưng với sự liên kết thì Kenji cũng mờ mờ cảm nhận được hiện diện của cô ta .

<cô đấy à Tomoe .>

<vâng Kenji - san . Tôi đang ở ngay trước mặt ngài đây .>

<thế hôm nay bài học đầy tiên sẽ là gì đây Tomoe .>

<theo tôi thì bài học đầu tiên ngài nên học là "Tâm Nhãn">

Bình Luận (0)
Comment