Đôi lời tác giả:
Vẫn bị bệnh lười ám quý dị ạ, đúng khổ mà. Haiz... Để ta kiếm bác sĩ khám mới được.
------------
Chương 68: Nắm thóp - Trao đổi.
- Hoàng tử Izumin, ngươi sẽ rộng lượng mà bỏ qua cho ta chứ? - Ragashu cầm ly rượu lắc lắc, ánh mắt thâm trầm nhìn Izumin. Chỉ thấy y hướng hắn cười nhẹ:
- Đó là chuyện đương nhiên, chỉ là mấy chuyện cỏn con ta để tâm há chẳng phải là kẻ nhỏ mọn sao. Người nói trên đời không có nhiều bằng hữu, hoàng đế Ragashu đã coi ta là người như thế, mấy chuyện này càng không đáng nhắc tới.
Vừa nói vừa cầm bầu rượu tự rót hai người một ly đầy, lại nâng ly rượu lên kính hắn:
- Mời.
- Đa tạ.
Izumin nhìn Ragashu, đôi mắt ôn hòa nhưng sâu nơi đây mắt nhuốm một tầng giá lạnh. Nụ cười bên môi nhã nhặn ẩn ẩn ý vị khinh thường, y thầm nghĩ.
Tên cáo già Ragashu này quá xảo quyệt, rõ là có ý mong muốn hợp tác với y nhưng miệng nhất quyết không hé nửa lời. Chả lẽ, hắn còn muốn y phải đích thân hỏi hắn sao.
Hừ! Thật không coi y ra gì à? Để y xem hắn còn giả vờ thêm được bao lâu.
Y đưa mắt nhìn ngoài cảnh xa, trăng sáng mờ ảo ánh lên vẻ huyền bí, mông lung. Ragashu cũng nhìn theo, thầm nghĩ Izumin hẳn đã biết chuyện hắn tính làm rồi.
Hắn mong muốn hợp tác cùng Izumin sở dĩ vì địa vị và quyền thế của Hittitle rất to lớn, lấn át các nước xung quanh. Bọn họ nắm trong tay quyền sinh sát ở Địa Trung hải, phiên vân phúc vũ muốn gì được nấy, vó ngựa đi đến đâu dân chúng quy hàng tới đó.
Uy danh như diều gặp gió phất lên chín tầng mây, kéo theo các mối quan hệ hữu nghị. Mà khi đó với quyền uy của Hittitle, không cần nghĩ cũng biết thế lực càng bành trướng rộng lớn hơn. Lúc đó, đối chọi là tự tìm huyệt chôn mình.
Mặt khác, giả như trong tương lai không xa Hittitle có ý định đánh Babylon thì hắn cũng sẽ đấu không lại sức quân như hổ báo kia. Vì vậy, thà chịu thiệt mấy phần hằng năm gửi vài vật cống phẩm cũng quyết không để mất nước. Hơn nữa, cái lợi liên minh lần trước Izumin còn chưa bàn giao thỏa đáng với hắn.
Ragashu trong lòng suy tính sâu xa, hắn nhìn xa trông rộng ngồi trên ngai vàng mấy năm sớm nhìn rõ thế sự, biết nên làm gì là có lợi cho mình nhất. Ở Địa Trung hải liên minh với Hittitle, phần vì e ngại quyền uy cũng là tạo cho mình một đường sống cuối cùng. Cho nên, nhân lúc Hittitle bên ngoài mở tiệc mừng bên trong âm thầm tạo cơ hội lôi kéo các thế lực Ragashu biết ngay rằng đây là cơ hội tốt để hắn thực hiện trù tính của mình.
Hắn nhìn Izumin, hé miệng nói ra từng câu chữ nhẹ nhàng, thong dong không chút vội vã. Hành sự bất cẩn không thành nghiệp lớn, điều này Ragashu ghi tạc trong lòng và nó cũng góp phần tạo nên dáng vẻ thường ngày của hắn, làm người ngoài nhìn vào chỉ thấy hắn khó đoán, âm trầm gặp chuyện mặt chẳng đổi sắc.
- Hoàng tử Izumin, ta có việc quan trọng này muốn bàn tính với ngươi chút - Hắn nói, tay cầm ly rượu còn phân nửa.
Izumin nghe những lời này, khẽ nhếch miệng cười. Y quay qua đối diện với Ragashu, ánh trăng thánh khiết chiếu lên sườn mặt tuấn mỹ, tạo nên nét đẹp thanh trong khó nói. Nhưng nhìn kỹ mới thấy, thăm thẳm tia sáng trong mắt y rất thâm trầm, đẫm màu u ám lấn át đi ánh sáng tươi đẹp kia. Cả người tỏa ra hàn khí, phá tan bầu không khí ấm áp.
Cuối cùng cũng nói sao?
- Chuyện quan trọng? Là chuyện gì? - Y cười hỏi, nét mặt vẫn ôn hòa như cũ. Ánh sáng trong mắt sắc như kiếm nằm trong vỏ, mang theo tia cười nhu hòa giả dối khiến Ragashu lòng phát run.
Tên này, có thể đừng đáng sợ vậy không? Ánh mắt y giống như kẻ gϊếŧ người nhưng miệng máu tuôn ra toàn là lời ngon ngọt, ấm áp thập phần ôn hòa, trấn định con mồi chốc lát rồi thẳng tay gϊếŧ chết nó ngay sau đó. Một khắc lên thiên đường phủ đầy hy vọng rồi bỗng chốc xuống thẳng địa ngục tăm tối.
Ổn định cảm xúc của mình, Ragashu bình thản nói tiếp:
- Chuyện là ta cảm thấy quốc gia Hittitle khắp nơi đều tốt, dân an nước thuận nay quyền uy vang xa người người nể phục cùng kính sợ cũng làm cho Babylon ta rất muốn hợp tác với Hittitle. Cái này, không biết hoàng tử suy nghĩ thế nào? Liên minh với Babylon sẽ không thiệt thòi cho quý quốc.
Nét mặt Ragashu hòa nhã, vẻ mặt kính nể nhìn Izumin bàn chuyện hợp tác. Hắn tác phong làm việc cẩn trọng, không có nửa điểm dư thừa hay sai sót. Thái độ nói chuyện chậm rãi, nghiêm túc, từ ngữ trịnh trọng. Trên người tản ra khí chất uy nghi, cao quý của bậc đế vương. Đuôi lông mày nhướng hơi cao, bên môi treo ý cười chuẩn mực. Nói xong khẽ nghiêng đầu, như thể hỏi ý của Izumin thế nào.
Mà Izumin nghe hắn nói xong, vẻ mặt thâm trầm. Y nhìn hắn, ngẫm lại người đời nói Ragashu cáo già xảo quyệt, hành sự cũng cẩn thận như vậy. Từ lời nói cho thấy sự chu toàn, trù tính tốt đến không ngờ của hắn. Chuyện này, e là hắn đã dự đoán từ lâu. Có lẽ từ lúc bàn việc liên minh đánh Ai Cập - Nubia, Ragashu đã tin tưởng quân y sẽ thắng vang dội nên mới có suy tính vậy đi.
Không hổ danh xưng người đời trao cho hắn. Con người này tác phong ổn định, làm đối tác dĩ nhiên tốt. Nhưng xét về lâu dài, nhìn bản chất của Ragashu ai biết được hắn sẽ quay lại cắn y một phát. Hắn đã biết nhìn xa trông rộng như vậy, tương lai còn khó đoán trước giả sử Hittitle mai sau lỡ thế thì không phải sẽ thảm lắm sao?
Ragashu có mấy phần giống y, đều xảo quyệt âm trầm như nhau. Cả hai hiểu rõ bản thân muốn gì nhất, tác phong làm việc như thế nào. Cho nên, khi hợp tác khả năng bị đối phương lén đâm một nhát là rất cao.
Thế đời cũng nói, đề phòng nhất là những kẻ có suy nghĩ giống mình. Vì khi đã chung tư tưởng thì mọi chuyện làm ra đều đoán trước được, thêm bản tính khó dò thì càng đáng sợ hơn.
Tóm lại chuyện này nếu như Izumin không nắm được thóp hay một điểm sơ hở của Ragashu, y sẽ không đồng ý hợp tác. Con người y nói bản tính kỳ quái cũng được, làm việc cẩn trọng tuyệt đối hơn tuyệt đối mới không để kẻ khác bắt được điểm yếu của mình, quật ngã.
Nhưng vì nể mặt mũi của Ragashu, trước hết cứ tạm đồng ý với hắn. Sau này, có gì rồi sẽ bàn lại.
- Babylon quý quốc ngỏ ý liên minh, ta thay Hittitle cảm tạ ngươi. Lại nói ta thấy việc hợp tác này cũng ổn, hai bên đều có lợi. Nhưng nghĩ kỹ, ta cảm thấy hoàng đế vẫn nên bàn tính với phụ vương ta thì hơn. Dẫu gì, chuyện liên minh là do người quyết định, không phải ta.
Y khéo léo nói, ngữ điệu hòa nhã cùng câu từ uyển chuyển, linh động khiến người dù lòng phật ý cũng bình tâm mấy phần. Mắt phượng hẹp dài nhìn Ragashu, thâm trầm lại lạnh lẽo, nhìn không thấu được. Hơn nữa thái độ và vẻ mặt khi nói ra câu này lại hết sức bình thản và lãnh đạm, coi chuyện như thế không có gì đáng quan trọng. Izumin cười nhẹ một cái rồi xoay bước dời đi.
Ragashu nhìn bóng lưng kiêu lãnh, lòng thổi một trận giá lạnh. Hắn sớm đoán được Izumin sẽ từ chối chuyện này, nói là nghĩ kỹ thực chất là không bao giờ nhắc đến nữa hoặc là đợi ta nắm được thóp của ngươi rồi bàn tiếp. Như y đoán hai người giống nhau mấy phần, hắn nghĩ cái gì y cũng nghĩ vậy và ngược lại. Izumin biết chuyện này bất lợi khá lớn với mình nên không đồng ý. Nhưng đối với Ragashu hắn thì khác, đó chính là con đường lui hắn giành cho Babylon sau này cũng là bậc thang đưa hắn lên địa vị ngang bằng với Hittitle ở Địa Trung hải. Nói ra, chỉ thấy lợi vô cùng.
Do đó, Ragashu cáo già nào để mất đi cơ hội tốt như vậy. Hắn muốn hợp tác với Hittitle, không thể bàn cãi thêm nữa chính ngay lúc này phải lập hiệp định. Izumin không muốn cũng ép phải muốn thôi. Bởi vì, trong tay hắn đang nắm giữ một điểm yếu chí mạng của Izumin.
Hắn nhếch miệng cười tà, nói:
- Hoàng tử khoan đi đã. Ta nói còn chưa xong mà. Ta biết dạo này ngươi bận rộn nhiều việc, không có thời gian làm chuyện ngươi muốn. Nếu vậy, thân là bằng hữu ta muốn cùng ngươi san sẻ chút gánh nặng. Thay ngươi đi bắt nàng về, ngươi thấy thế nào Izumin?
Đuôi mắt thâm thúy lóe lên tia sắc bén, gương mặt Ragashu phút chốc trở nên u ám, quỷ quyệt đến đáng sợ. Mày khẽ nhíu lại, tròng mắt linh động như xà, nhìn chằm chằm Izumin. Chỉ thấy Izumin chầm chậm quay đầu, nét mặt biến sắc phong ba như muốn đem Ragashu đánh đến hôi phi yên diệt. Đôi mắt phượng âm u trong đêm tối lóe lên tia lửa mãnh liệt, lời thốt lên đậm giá rét:
- Ngươi muốn gì?
Ragashu nhìn y cười càng thêm quỷ dị, lòng đắc ý dâng trào.
Diana là điểm yếu chí mạng của Izumin, nắm được quả tim này thì trù tính của hắn sẽ thành công. Quá tốt!
Izumin nhìn chằm chằm nam nhân trước mắt, lòng lửa giận âm ỉ, lâm vào tình thế ngàn cân treo sợi tóc. Y thế nào quên mất cái này, không ngờ lại bị hắn đoán ra được. Như vậy cũng nói lên phần nào hắn cho người ngầm điều tra lâu nay. Đúng là cáo già!
Nếu đã như thế vậy không còn cách nào khác ngoài lập một bản hiệp định. Hừ! Y không thể để nàng ấy gặp nguy hiểm, dù chỉ một chút.
- Cái ta muốn hoàng tử hẳn biết rõ mà? Ta muốn hợp tác với quý quốc, ngươi thấy thế nào? - Ragashu nâng lên ly rượu chưa uống hết, khôi phục dáng vẻ hòa nhã cười cười nhìn Izumin.
Mà y ngay lúc hắn vừa nói xong thì tiếp lời:
- Được! Ta cảm thấy rất tốt! Chi bằng ngay tại đây cùng ký đi.
Thái độ ôn hòa và cẩn mực mang theo mấy phần nhún nhường, niềm nở nhìn Ragashu. Hoàn toàn khác với khi nãy, làm hắn nhìn thấy lòng càng đắc ý hơn.
- Vậy cung kính không bằng tuân mệnh, ta đi chứ hoàng tử?
- Đi.
Hai con người lặng lẽ dời khỏi bữa tiệc, đi một đường đến tẩm điện của Izumin vừa đi vừa nói. Ngang qua bao hành lang gấp khúc, dừng chân trước cửa điện rộng lớn nguy nga.
Izumin tay đặt lên cánh cửa, nhàn nhạt nói:
- Ta hy vọng ngươi làm được những gì đã hứa với ta, hoàng đế Ragashu.
Ragashu ở phía sau chắc nịch đáp:
- Dĩ nhiên, ta sẽ không tổn hại nàng ấy dù chỉ một chút. Đảm bảo sẽ để cho ngươi nhìn thấy được một thân thể khỏe mạnh đầy sức sống.
- Hừ! Coi chừng ta phát hiện ra ngươi làm hại nàng ấy thì chết chắc.
Y lạnh lùng nói, đẩy cửa đi vào. Tẩm điện rộng lớn mở ra, y vào trước chuẩn bị còn Ragashu đứng ở ngoài một lúc nhìn vào trong thầm nói:
- Ta nào dám động thủ với nữ tử như thế, so với báo đêm còn ranh ma mấy phần. Thú vị thì có nhưng sao sánh bằng nương tử nhà ta chứ? Ngươi cứ giữ lấy mà sài, ta sợ không kéo chân nàng ta lâu được.
Làu bàu mấy câu mới bước chân vào, ngước mắt nhìn Izumin đang viết hiệp định ánh mắt thâm thúy lóe sáng.
Giờ này, chắc cá cũng mắc câu rồi đi?
Nếu như mọi chuyện đều theo dự tính của hắn thì hẳn là Asisu đã gặp nàng ta rồi.
Ragashu thầm tán dương mình thông minh, nghĩ gì trúng nấy. Quả nhiên lúc này ở Babylon, trong một tình huống hơi khó xử Asisu đã gặp Diana ngay giữa phiên chợ đông đúc, tiếng bàn tán rầm rĩ đầy ý xấu.
Hai ánh mắt giao nhau, dấy lên một hồi lúng túng.
Chết dở, làm sao đây?
Nàng bị người ta hiểu lầm mất rồi!!
------------
Thông báo~
Chương sau có chút ngọt, ngọt từ hũ nào rơi ra chưa biết. Nói chung là có ngọt nhaaaa~