[Karma X Nagisa] Hạt Giống

Chương 28

Hôm nay đối với Nagisa là một ngày không tệ, cậu cũng yên tâm phần nào sau khi dự giảng một giờ Wanabe đứng lớp. Học sinh hưởng ứng cũng khá nhiệt tình, đến mức khiến cậu lờ mờ hoài nghi không biết đây có phải là ngôi trường đầu gấu ác mộng năm nào...

Có lẽ là do chút kinh nghiệm từ buổi trò chuyện lần trước – Nagisa xoa xoa mũi, nghĩ

Những tiết dạy hôm nay kiến thức cũng không quá nặng nề, chỉ là ôn tập và giới thiệu một chút từ vựng mới...Hơn nữa nhìn đám học trò nhỏ cắm cúi làm bài tập, bầu không khí lớp học mới thật nhẹ nhõm và yên bình, cho đến khi...

"Thầy Nagisa.." Bỗng một nam sinh vóc người nhỏ nhắn không biết lao từ đâu ra nhào vào lòng cậu

Khoan đã! Cảm giác chèn ép nơi cánh tay này....là nữ giả nam trang

Trong đầu Nagisa phốc nảy ra một cái tên, ngước nhìn thì đúng chẳng phải ai xa lạ, cô ấm đấy lại đến rồi, Nagisa cất giọng bất đắc dĩ: "Mayu!.."

"Thầy! Thầy nhận ra em sao?" Mayu sáng rỡ mắt, nhìn cậu đầy mong chờ "Đúng là em có hóa ra tro cũng không qua nổi mắt thầy được mà thầy Nagisa!" Cô bé ôm lấy tay cậu chặt hơn, bắt đầu đung đưa làm nũng

"Oy! Mayu đấy à? Lâu quá không thấy đến chơi với bọn anh, mà hôm nay phong cách ăn mặt của em cũng đặc biệt phết đấy" Đám nam sinh bắt đầu nhốn nháo song chỉ bằng một cái nhìn không biểu cảm của vị giáo viên nào đó, chúng lại ngoan ngoãn yên phận như con dâu mới về nhà chồng

Cơ mà lại nói con gái rượu của thầy hiệu trưởng hôm nay thân chinh đến đây, ăn mặc đúng là có hơi kỳ dị. Khoác trên người một bộ đồng phục nam sinh nhưng lại vô cùng tơi tả, ống quần bên cao bên thấp, chiếc áo trắng ngả vàng và cả bộ tóc giả lù xù quái dị...Nếu không phải đã quá quen thuộc với âm vực cao vút và nũng nịu của con bé, Nagisa cũng chưa chắc chỉ mới liếc mắt đã nhận ra

Vị giáo viên nào đó bảo trì tôn nghiêm, lịch thiệp, chậm rãi mà tế nhị rút cánh tay mình ra khỏi vòng ôm cứng ngắc kia, cậu đứng nghiêm trang như những phút thẳng lưng trên bục giảng, chậm rãi cất lời: "Mayu! Em lại trốn học nữa rồi, chuyện này đến tai thầy hiệu trưởng là sẽ phiền phức lắm đấy. Mau quay về lớp đi để các anh ôn bài nữa nhé"

Nagisa nở nụ cười ân cần, xoa đầu Mayu

Song cô bé chỉ cúi đầu im lặng, một lúc sau lại ngước lên đôi mắt rưng rưng "Nhưng là người ta nhớ thầy mà, thầy Nagisa"

Trông điệu bộ chực khóc, Nagisa có chút hốt hoảng, thân là đàn ông, cậu cũng sợ nhất nước mắt phụ nữ, đó chính là lúc họ đã hạ tuyệt chiêu, chỉ biết tuân mệnh, không thể khước từ "Thôi nào, vẫn đang trong giờ! Được rồi không bắt em quay về ngay nữa, Mayu ra ngoài đợi một lát rồi thầy sẽ khao em bữa trưa nhé"

Thế nào gọi là con gái sớm nắng chiều mưa? Nagisa vừa dứt lời, cô công chúa kia liền đưa tay quệt lấy quệt để nước mắt, nở nụ cười tươi rói "Thầy hứa rồi đấy nhé" Và lao ra khỏi lớp với tốc độ tên lửa

Nagisa mời lờ mờ nhận thức được mình đã bị lừa, còn đám nam sinh thì chỉ biết lắc đầu đầy ngao ngán....

.....

"Thầy! Cái người tóc đỏ lần trước là gì của thầy vậy?" Mayu xiên lấy một que xúc xích, hỏi

"À em đang nhắc tới Karma sao?" Màu tóc đỏ quá đặc trưng nên chẳng lầm vào đâu được, Nagisa nói tiếp "Cậu ấy à!....Là một người bạn cũ"

Nagisa có một chút suy nghĩ vẩn vơ về mối quan hệ giữa hai người họ. Rồi cuối cùng chọn lấy cụm từ hợp lí nhất

"Cái người đó trông dữ tợn quá trời luôn ấy! Thầy Nagisa có bị ăn hiếp không? Đến Mayu nhìn qua một cái cũng thấy rung người" Cô ấm nhỏ bĩu môi

"Ồ! Trước đây đúng là có bị trêu chọc một chút nhưng sau này tính cách cậu ấy thâm trầm hơn rất nhiều, thầy thấy Karma có vẻ dịu dàng hơn là đáng sợ như em nói" Nagisa liên tưởng đến bóng dáng ai đó trong đầu, vừa nói vừa nở nụ cười vẩn vơ

Mayu thu trọn bộ dạng đó vào mắt, con bé nhíu mày, hoài nghi hỏi "Thầy sao vậy? Trông bộ dạng bay xa thế, thật giống như thiếu nữ mới yêu lần đầu"

Con bé này, dám nói cậu là thiếu nữ lần đầu biết yêu, thật là đáng chết mà. Nagisa nheo mắt nhưng lại nhanh chóng chìm vào suy nghĩ xa xăm

Mà nói đúng ra thì cậu chính là yêu lần đầu thật, cũng chẳng thể khẳng định đây có phải là tình yêu không, chỉ biết bấy lâu nay theo đuổi vọng tưởng của riêng mình, lần đầu tiên trái tim cậu lỗi nhịp khi đứng trước một ai đó.... – Nagisa thở dài, nghĩ

"Oy! Hôm nay thầy sao vậy thầy Nagisa? Tâm trạng thầy không được tốt, thầy không khỏe sao? Em gọi mấy tiếng rồi mà thầy vẫn không trả lời" Mayu cắn môi, cụp mắt ra vẻ ấm ức

"Xin lỗi! Thầy mãi suy nghĩ chút chuyện" Nagisa cười trừ, tập trung tinh thần lại

"Em tha thứ cho thầy!" Mayu ngẩng mặt, cười rạng rỡ "Thầy ơi! Năm nay em muốn chuyển trường" Con bé nhanh chóng lấy lại sự nghiêm tức, kiên định nói

"Sao vậy?" Nagisa có hơi ngạc nhiên song cũng không quá bất ngờ vì tính cách nắng mưa thất thường của cô bé

"Giáo viên dạy anh văn của Mayu đáng ghét lắm! Chẳng được như thầy Nagisa, chẳng ngầu gì cả, cả ngày chỉ bắt chép bài, chép bài chép bài! Mayu mệt lắm, chép đến tay sưng hết cả lên, Mayu muốn chuyển trường" Con bé gục đầu xuống bàn, oan ức kể

Chỉ vì vậy mà muốn chuyển trường ư? Nagisa bật cười khuyên răn con bé một lúc rồi thuyết phục nó quay về trường học, bản thân thì tiếp tục công việc của mình

Đến khi thở phào bước ra khỏi cổng trường thì con ô tô mới cứng song cũng không quá bắt mắt của ai kia như chờ sẵn ở đấy từ rất lâu

Bóng dáng người trong lòng vừa xuất hiện trong tầm mắt, Karma xuống xe, còn chắp tay sau lưng che giấu một điều bí mật

"Karma!" Nagisa phấn khích chạy đến gần, mặt hơi hồng lên không biết vì chạy hay là vì ngượng "Đã bảo là không cần đến tận đây đưa đón, tớ đi xe buýt là được, tiết kiệm cho cậu một chút thời gian"

Nagisa buông giọng trách móc song thực ra trong lòng đang có một thiên sứ nhảy nhót ca mừng

"Không sao! Tiện đường mà" Karma mỉm cười nhìn thân ảnh bé nhỏ, như muốn khảm cả vào đáy mắt đôi lông mi dài ngợp của cậu lấp lánh dưới ánh nắng chiều

"Cho cậu" Hắn mỉm cười hớn hở nhét vào tay cậu một cốc hồng trà còn hơi ấm và hộp bánh su thơm lừng

Nagisa cuống quýt đến độ chiếc cặp trên tay cũng rơi xuống đất nhưng cũng nhanh chóng yên vị trên tay người đối diện. Đến khi tỉnh thần lại thì khuôn mặt đần thối đã trở thành combo hoàn hảo cho bộ dạng háo ăn, một bên là cầm ly hồng trà, một bên cắp lấy hộp bánh su

Trông bộ dạng ngơ ngác đó mà bật cười, Karma nhướn nhướn mày: "Chút trà chiều thôi, lên xe đi" Hắn cũng rất tiện tay mở cửa ghế phụ cho cậu – một hành động lịch thiệp mà trước đây dẫu có được yêu cầu hắn cũng chưa từng làm. Kẻ tình địch lẻo mép, xấc láo kia sao có thể mang ra so sánh với Nagisa được...

Thầy giáo nào đó được sủng mà kinh, rụt rè hút lấy một ngụm trà ấm áp....Cậu chợt nhận ra đây là hương vị mà các nữ đồng nghiệp vẫn thường ca thán là phải xếp hàng nữa tiếng vào giờ chiều mới được thưởng thức.

Lại liếc nhìn bộ dạng ai kia dù trong xe đang bật điều hòa song sơ mi lại thấp thoáng một tầng mồ hôi mỏng, tâm trạng liền vui vẻ hẳn lên...

Đó là một tuần trước khi trường học của Nagisa lâm vào biến cố lớn trước nay chưa từng có.....

Bình Luận (0)
Comment