Kẻ Chuyển Sinh Cuối Cùng

Chương 51

Chương 51: Thăng liền ba cấp.

Lôi đài Sinh tử.

Vương Nhất Tự ung dung đứng đó, đối mặt với Nhạc Bất Quần và năm tên trưởng lão.

Đứng xung quanh Lôi đài là đệ tử Thánh Tuyền tông, đám đệ tử Thương Sơn phái và bốn phu nhân của Vương Nhất Tự.

“Các ngươi có thể tùy tiện sử dụng binh khí” Vương Nhất Tự nói.

Nhạc Bất Quần cùng năm tên trưởng lão rút binh khí ra, hướng về Vương Nhất Tự.

“Phóng ngựa đến đây nào” Vương Nhất Tự ngoắc ngoắc ngón tay.

Đám người giận dữ lao đến.

Vương Nhất Tự liền vận Lăng Ba Vi Bộ lướt đến sau lưng năm tên trưởng lão, mỗi tên tung ra một chưởng.

Bành! Bành!....

Năm tên trưởng lão ăn trọn một chưởng vào lưng, lập tức ngã ra, phun máu mà chết.

Nhạc Bất Quần trông thấy thế, liền khựng lại, thân thể run lên, không còn tí sức lực nào để phản kháng.

Chỉ trong nháy mắt đem năm người tu vi Võ Tông miễu sát tại chổ.

Hắn tuy là Võ tông Đỉnh phong, nhưng trước cái sức mạnh áp đảo kia, làm sao có thể chống lại.

Hắn buông kiếm xuống, gương mặt thãm hại nói

“Vương...vương chưởng môn... có thể...nào... ngồi lại... nói chuyện... không?”

“Ngồi lại nói chuyện? Ngươi đang đứng trên Sinh tử đài, yêu cầu đó có vẻ không thỏa đáng lắm nha”

“Ta... ta... có thể... đền bù tổn thất... đã gây ra... cho...cho Trương gia...” hắn lắp bắp nói.

“Ô hô... ngươi cuối cùng cũng chịu nhận rồi nhỉ?” Vương Nhất Tự thản nhiên nói.

“Nhận...ta nhận...ta sẽ đền bù... tổn thất...”

“Ngươi định đền bù như thế nào?” Vương Nhất Tự từ từ đi đến gần hắn.

“Chỉ...cần Vương chưởng môn tha mạng... ngươi muốn thế nào cũng được”

“Thế à?” Vương Nhất Tự tay nâng cằm suy nghĩ.

Nhận thấy đối phương không hề có đề phòng, Nhạc Bất Quần liền nhanh nhất, vung kiếm lên đâm tới, hắn hét lớn

“Chết đi!”

Mũi kiếm đâm tới, xuyên qua ngực Vương Nhất Tự.

Nhạc Bất Quần cười lớn “Hahaha...”


Đứng phía dưới Lôi đài, bốn phu nhân cùng đám đệ tử không hề tỏ ra lo lắng cho Vương Nhất Tự, mà lại còn nhìn Nhạc Bất Quần bằng ánh mắt khinh bĩ

“Vô liêm sĩ”

Nhạc Bất Quần cười lớn

“Hahaaaa... đây là Sinh tử đài, chỉ trách ngươi quá chủ quan”

Bỗng thân thể Vương Nhất Tự dao động, sau đó liền như tan biến vào hư không.

Nhạc Bất Quần gương mặt hiện lên đặc sắc, khóe miệng co giật.

“Là...là...ảo ảnh...?”

“Ngươi cười cái gì đấy?”

Vương Nhất Tự xuất hiện sau lưng hắn, ngón tay nhanh chóng điểm vào những huyệt đạo trên người Nhạc Bất Quần.

Bị điểm huyệt, Nhạc Bất Quần không thể cự quậy.

Vương Nhất Tự từ từ đi vòng ra trước mặt hắn.

“Bản tọa nghĩ kỹ rồi. Ngươi cũng là phải dùng tính mạng để đền bù”

“Vương...vương..chưởng môn...xin tha...” Nhạc Bất Quần miệng lắp bắp cầu xin.

Bành!

Vương Nhất Tự một quyền đấm thẳng vào giữa bụng hắn, hắn phun ra một ngụm máu, văng ra ba bốn thước, nằm dài trên đất.

Bành! Bành!

Vương Nhất Tự nhảy đến, bàn chân đạp thẳng vô mặt hắn.

“Này thì Nhạc Bất Quần này!”

“Này thì Minh chủ Thánh Tuyền tông này!”

“Này thì tự cung này!”

“Này thì Tịch Tà kiếm pháp này!”

“Này thì Thí Thần Điện này!”

“Này thì Thiên Thiềm Ti này!”

“Này thì lộn xào này!”

“Này thì láo nháo này!”

....

Mỗi câu nói ra, Vương Nhất Tự đều dùng chân đạp thẳng vô mặt tên Nhạc Bất Quần.

Thiên Tuyết vội lấy tay che mắt Mẫn Nhi.

Bốn vị phu nhân cũng ngoáy mặt chổ khác, không dám nhìn.

Đám đệ tử Thánh Tuyền tông nhìn thấy Minh chủ bị nhân ngược cho sống chết cũng không dám lao đến can ngăn, chỉ bất lực mà đứng nhìn.

Thập phút sau.

Vương Nhất Tự ngừng chân, thở mệt nhọc.

Nhạc Bất Quần gương mặt bị đạp đến biến dạng thành đầu heo, nằm lún sâu dưới đất, máu me be bét, mệnh khí cũng không còn.

“Nha đầu. Bắt trói linh hồn tên này, đem giam vào ngục, tra tấn mỗi ngày cho bản tọa”

Vương Nhất Tự triệu hồi Tiểu yêu ra lệnh.

Tiểu yêu gật đầu cười gian tà, sau đó biến mất.

Trương Tố Tố, Mộc Phiến La, Hoa Vi Nghi, Liễu Doanh cùng sáu tên đệ tử nhảy lên Lôi đài, đi đến gần.

“Phu quân. Đa tạ chàng...” Tố Tố nhỏ nhẹ nói.


“Nàng không cần đa tạ. Đây là việc ta nên làm”

Vương Nhất Tự sau đó quay về phía đám đệ tử Thánh Tuyền tông nói lớn.

“Liên minh Thánh Tuyền tông hôm nay xóa tên. Các ngươi cũng nên là rời khỏi đây thôi”

Đám đệ tử nhìn Vương Nhất Tự, lại nhìn xác tên Nhạc Bất Quần, ánh mắt hiện lên bất lực.

“Đương nhiên, các ngươi cũng có thể đến Thương Sơn phái ta báo thù, bản tọa sẵn sàng đón tiếp” Vương Nhất Tự gằn giọng.

“Còn nếu các ngươi có ý nguyện từ bỏ tư cách đệ tử Thánh Tuyền tông, muốn gia nhập Thương Sơn phái, bản tọa lúc nào cũng chào đón”

Đám người nhao nhao nhìn nhau.

Giây lát sau liền buông bỏ vũ khí, đồng loạt quỳ xuống.

“Xin Vương chưởng môn thu nhận chúng ta làm đệ tử”

Vương Nhất Tự mỉm cười hài lòng.

“Tốt a! Rất có tiền đồ a”

“Tinh! Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ Tinh anh: Đánh bại Liên minh Thánh Tuyền tông.

Mục tiêu nhiệm vụ:
- Đánh bại trưởng lão Thánh Tuyền tông: 5/5
- Đánh bại Minh chủ Thánh Tuyền tông: 1/1

Phần thưởng: nhận được Ngũ Hành Yếu quyết x1. 100 vạn kim tệ. 5000 điểm cống hiến. Phần thưởng tự động chuyển vào không gian giới chỉ” hệ thống thông báo.


Vương Nhất Tự sau đó ra lệnh cho sáu đệ tử tiến vào bên trong Thánh Tuyền tông, tiền bạc, Linh thạch, hễ cái gì có giá trị, liền gom hết cho vào không gian giới chỉ, mang về.

Đám người sau đó dẫn theo hơn ngàn tên đệ tử mới, trở về Thương Sơn phái.

“Các ngươi nghe tin gì chưa? Minh chủ Nhạc Bất Quần, năm trưởng lão của Liên minh Thánh Tuyền tông, cả ngàn tên đệ tử, tất cả đều bị giết”

“Liên minh Thánh Tuyền tông tan rã rồi?”

“Là do ai làm?”

“Nghe nói là do Thương Sơn phái ở Hàn Vân thành làm”

“Thương Sơn phái? Một cái Thập lưu phái?”

“Đúng vậy”

“Làm sao một cái Thập lưu môn phái lại đủ sức đánh với bốn cái Bát lưu phái chứ?”

“Ta nghe nói là chỉ có sáu tên đệ tử của Thương Sơn phái đã diệt sạch Thánh Tuyền tông”

“Không thể nào có chuyện như vậy được”

Tin tức về Thánh Tuyền tông nhanh chóng lan đi rất nhanh.

Kẻ tin, người không, thay nhau bàn luận.


Đại điện Thương Sơn phái.

“Chưởng môn. Đám người Thánh Tuyền tông mới dẫn về cả thảy 966 người, phải tính thế nào?” Thiên Tuyết hỏi.

“Ngươi tạm thời sắp xếp cho bọn chúng ở tạm Ngoại viện phía sau. Chờ tối nay bản tọa cho xây dựng thêm Sương phòng, sẽ an bày cho bọn chúng” Vương Nhất Tự nói.

“Chưởng môn. Sương phòng đang thi công, không thể một đêm hoàn thành được” Lý tổng quản nói.

“Lý tổng quản, ngươi trả tiền cho các thợ xây, bảo họ quay về. Bản tọa sẽ đích thân xây dựng”

“Như vậy...” Lý tổng quản nhíu mày.

“Không sao. Ngươi cứ làm theo những gì bản tọa nói là được”

“Vậy lão nô đi làm ngay” Lý tổng quản trực lui ra thì Vương Nhất Tự lại nói

“Lý tổng quản khoan đã. Phiền ngươi đến phân đà Chứng nhận quán, mời người đến chứng nhận môn phái”

“Chưởng môn muốn tấn thăng môn phái?”

“Đúng vậy” Vương Nhất Tự gật đầu.

“Được. Lão nô sẽ đi làm ngay” Lý tổng quản lui ra.

“Thiên Tuyết”

Vương Nhất Tự lấy ra một không gian giới chỉ

“Ngươi cầm lấy Căn cốt Đan và Cảnh giới Đan phân phát cho đệ tử mỗi loại một viên. Từ nay về sau, đệ tử gia nhập phái cũng sẽ được nhận Đan dược”

Thiên Tuyết nhận lấy, liền sau đó lui ra.


“Tố Tố, Vi Nghi, Doanh Doanh, mấy nàng hiện giờ cảnh giới là gì?” Vương Nhất Tự hỏi.

“Phu quân. Thiếp hiện tại là Võ Tông đỉnh phong” Tố Tố nói.

“Thiếp...cũng giống Tố Tố tỷ” Hoa Vi Nghi ngập ngừng nói.

Gương mặt Liễu Doanh hiện lên ngốc trệ.

Tố Tố tỷ và Vi Nghi tỷ làm sao lại là Võ Tông đỉnh phong? Hai người họ thực sự mạnh như vậy sao?

“Còn nàng?” Vương Nhất Tự nhìn Liễu Doanh hỏi.

“Ta... ta...chỉ mới là... Võ Sư Nhất phẩm...”

Vương Nhất Tự lấy ra ba viên Cảnh giới đan đưa cho ba người.

“Nó sẽ giúp cả ba nàng nâng cao cảnh giới”

Tố Tố cùng Vi Nghi nhận lấy liền phục dùng.

Chỉ có Liễu Doanh là vẫn nghi hoặc.

Nhưng sau khi tận mắt chứng kiến Tố Tố cùng Vi Nghi tấn thăng cảnh giới lên Võ Tôn nhất phẩm, Liễu Doanh trong lòng hết sức kinh ngạc.

Một viên Đan dược có thể trực tiếp tấn thăng cảnh giới?

Nàng suy nghĩ, nhúng cũng liền phục dùng.

Chỉ trong giây lát, nàng cảm thấy toàn thân tràn ngập khí tức, bao quanh là Thiên địa Linh khí bàng bạc...

Liễu Doanh một bước từ Võ Sư tấn thăng lên Võ Tông đỉnh phong.

Gương mặt nàng hiển hiện lên ngốc trệ.

Nàng không thể tin được những gì vừa mới xảy ra.

“Làm sao mà...?”

Mà khoan đã.

Tại sao phu quân không đưa Đan dược cho Phiến La tỷ?

“Phu...phu quân. Chàng hình như quên Phiến La tỷ...” Liễu Doanh nhắc nhở.

Vương Nhất Tự mỉm cười

“Không phải ta quên, mà là...”

Mộc Phiến La đi đến cạnh Liễu Doanh

“...mà là loại Đan dược đó không có tác dụng đối với Võ Thánh”

“Võ... Thánh? Phiến La tỷ là...Võ Thánh?” Liễu Doanh hoảng hốt.

“Một cái Đỉnh phong Võ Thánh hàng thật giá thật” Tố Tố mỉm cười thêm vào.

Liễu Doanh kém chút té ngã.

“Mấy nàng cũng đi tu luyện đi. Ta còn có việc phải làm” Vương Nhất Tự đứng lên.

“Vâng” Bốn vị phu nhân gật đầu.


Vương Nhất Tự đi về phía dãy Sương phòng đang thi công dỡ dang.

Hắn thi triển Trận pháp, triệu hồi ra 300 Mộc nhân.

“Các ngươi tiến hành thi công, xây dựng Sương phòng rộng ra cho bản tọa. Sức chứa phải đủ cho 2000 nhân. Mọi vật liệu bản tọa sẽ cung cấp. Bắt buộc phải hoàn thành trong tối nay. Tiến hành thôi”

Đám mộc nhân gật gật đầu, liền nhao nhao chia ra làm việc.

Tiến độ xây dựng phải nói là rất nhanh.

Vương Nhất Tự hài lòng, ngồi quan sát.


Hơn ba canh giờ sau.

Lý tổng quản đi tới

“Chưởng môn. Người của Chứng nhận quán đã đến”

“Được. Lý tổng quản làm phiền triệu tập tất cả đệ tử đến Diễn võ tràng. Bản tọa sẽ ra ngay”

Lý tổng quản gật đầu bỏ đi.


“Y trưởng lão. Lại làm phiền ngươi rồi” Vương Nhất Tự tiến tới chào hỏi.

“Thương Sơn phái thành lập chưa bao lâu, nay Vương chưởng môn lại muốn tấn thăng môn phái. Thật làm người bất ngờ a” Y trưởng lão cũng cười nói.

“Chẳng hay muốn tấn thăng lên Cửu lưu phái cần điều kiện gì?” Vương Nhất Tự hỏi.

“Vương chưởng môn cần phải đạt đến Võ Sư đỉnh phong. Môn phái phải hơn 200 đệ tử cảnh giới từ Võ Đồ trở lên”

“Thế à?”

Vương Nhất Tự nhìn đám đệ tử đã tập trung đông đủ, xếp hàng ngay ngắn ở Diễn võ tràng, hô lớn

“Tất cả bộc lộ khí tức ra để Y trưởng lão xem xem”

Dứt lời, 500 tên đệ tử liền bộc phát ra tu vi, uy áp cuồn cuộn tràn nhập khắp Diễn võ tràng.

Vương Nhất Tự quay lại phía Y trưởng lão

“Mời Y trưởng lão nghiệm chứng”

Y trưởng lão cùng mấy tên đệ tử mồ hôi vã ra.

“Tất...tất cả đều là Võ Sư...thậm chí còn có... Võ Tông?”

Y trưởng lão quệt mồ hôi trên trán, liền hối thúc mấy tên đệ tử bày ra Máy khảo nghiệm.

Hai tên đệ tử đứng hai bên Máy khảo nghiệm, lấy sổ ra sẵn sàng ghi chép.

“Vương chưởng môn xin cho đệ tử khảo nghiệm trên máy” Y trưởng lão nói.

Vương Nhất Tự gật đầu.

Đám đệ tử cũng lần lượt tiến đến khảo nghiệm.

“Trước tiên là đệ tử Nội môn” Y trưởng lão nói.

Lục Mẫn Nhi, Triệu Thiên Tuyết, Lục Thiên Cầm liền đi lên phía trước.

Nam quyền nữ chưởng.

Bành! Bành! Bành!

“Lục Mẫn Nhi, 19 vạn cân, Võ Sư”

“Triệu Thiên Tuyết, 33 vạn cân, Võ Tôn”

“Lục Thiên Cầm, 9...97..vạn cân, Võ...Vương..”

Tên đệ tử ghi chép miệng lắp bắp khi đọc lên kết quả của Thiên Cầm.

Đám đệ tử mới nhập môn đứng phía sau “Ồ” lên một tiếng, miệng há hốc, hai mắt hiện lên kinh ngạc.

Mẫn Nhi sư tỷ, là Đại đệ tử, tuy tuổi tác còn nhỏ, nhưng vẫn là một cái Võ Sư.

Nhị sư tỷ lại là Võ Tôn.

Còn...còn Tam sư tỷ...là...là Võ Vương...

Một cái Thập lưu môn phái, đệ tử Nội môn đạt đến cảnh giới Võ Tông đã là không thể có.

Này lại có cả Võ Tôn và Võ Vương?

Làm sao có thể tưởng tượng nổi.

Đám đệ tử mới nhập môn tuy là đã phục dùng Căn cốt đan, Cảnh giới đan, tu vi cảnh giới cũng như Căn cốt đều tăng lên, đã làm cho bọn hắn một phiên kinh người, nhưng việc trước mắt còn khiến người ta phải giật mình vài phát, tưởng chừng như đang nằm mộng.

Y trưởng lão cũng là người đầy mồ hôi, khóe miệng giật giật liên hồi.

Võ Tôn, rồi còn có cả Võ Vương, đây là Thập lưu phái?

Không.

Đến cả Thất, Lục lưu cũng chưa chắc đã có Võ Vương.

Đương nhiên Tiểu Kha và Cốt Độc không tham gia khảo nghiệm, nếu không đám người sẽ té xỉu thật sự.

“Y trưởng lão, có thể tiếp tục?” Vương Nhất Tự cười nhắc nhở.

“Tiếp...tiếp tục” Y trưởng lão miệng run run nói.

Đến lượt đệ tử Ngoại môn.


Hai tên ghi chép lúc này tay đã bắt đầu run.

“Trương Tấn, 36 vạn cân, Võ Tôn”

“Âu Dương Kiệt, 29 vạn cân, Võ Tông”

“Lý Liên Hoa, 24 vạn cân, Võ Tông”

“...., Võ Tông”

.......

.....

Y trưởng lão lấy khăn lau mồ hôi trên mặt.

Tất cả 500 tên đệ tử lần lượt tiến hành khảo nghiệm, không có ai là Võ Đồ, tất cả đều từ Võ Sư trở lên.

Vô lý, thật sự quá vô lý.

Với thực lực như thế này, muốn từ Thập lưu lên hẳn Lục lưu cũng không có vấn đề gì.

“Y trưởng lão, đến lượt bản tọa nhỉ?” Vương Nhất Tự hỏi.

“Vương...chưởng môn, xin mời” Y trưởng lão nói.

Vương Nhất Tự liền đi đến trước máy khảo nghiệm.

Đám đệ tử liền chăm chú dõi theo.

Nhị sư tỷ là Võ Tôn, Tam sư tỷ là Võ Vương, chưởng môn nhất định là mạnh hơn rất nhiều a.

Bành!

Con số trên máy bắt đầu nhảy.

“Vương chưởng môn, 21 vạn cân, Võ Tông” tên ghi chép thông báo.

Oách?

Đám đệ tử kém chút té ngã.

Cái gì thế này?

Chưởng môn sao chỉ là Võ Tông?

Hay là máy tính toán sai?

Đệ tử là Võ Vương, chưởng môn làm sao chỉ mới Võ Tông?

Sai, có gì đó rất sai.

Vương Nhất Tự quay lại, gãi gãi đầu, cười nói

“Thật ngại quá. Bản tọa cũng chỉ vừa mới đạt đến Nhị phẩm Võ Tông hôm qua. Ahahaha....”

Đám người gương mặt hiện lên đặc sắc.

Chỉ có Đệ tử Nội môn và những đệ tử gia nhập môn phái lâu thì không hề tỏ ra ngạc nhiên.

Bọn hắn biết chưởng môn mạnh đến mức nào.

Chưởng môn là đang che giấu thực lực a.

“Y trưởng lão, thế nào?” Vương Nhất Tự hỏi.

Y trưởng lão trầm ngâm suy nghĩ một chút, sau đó lấy ra giấy chứng nhận, ghi vào trong đó.

“Thương Sơn phái đúng thật là ngọa hổ tàng long a. Đương nhiên là tiêu chuẩn đã vượt xa Cửu lưu. Đây là giấy chứng nhận môn phái tấn cấp. Vương chưởng môn mời nhận lấy”

Vương Nhất Tự nhận lấy, nhìn qua

‘Chứng nhận Thương Sơn phái đạt chuẩn Thất lưu môn phái’

“Thất lưu môn phái?”

Vương Nhất Tự ngốc trệ “Tấn thăng một lúc ba cấp?”

“Đúng vậy. Thực lực của Thương Sơn phái nếu chứng nhận lên Lục lưu cũng không vấn đề, nếu số lượng đệ tử nhiều hơn, ta cũng đã điền Lục lưu vào rồi” Y trưởng lão nói.

“Ahaha... đa tạ, đa tạ Y trưởng lão chiếu cố” Vương Nhất Tự cười nói.

Đám đệ tử vừa gia nhập đứng hình tại chổ.

Một lần thăng liền ba cấp?

Chuyện này trước giờ chưa từng xảy ra.

Đây là cái gì ngưu bức?

Điều này chứng tỏ tiền đồ sau này của Thương Sơn phái là rất lớn.

Phụ thân, phụ mẫu ơi, hài nhi gia nhập đúng chổ rồi...

“Việc chứng nhận cũng đã hoàn tất, ta cũng xin phép Vương chưởng môn cáo từ. Hôm sau sẽ có thông cáo dán ở Hàn Vân thành”

Y trưởng lão ôm quyền trực cùng đám đệ tử rời đi.

Vương Nhất Tự liền lấy ra một tờ ngân phiếu 100 vạn, đưa cho Y trưởng lão cười nói

“Y trưởng lão đã làm phiền nhiều. Ở đây bản tọa có chút lòng thành, mời nhận cho”

“Như này...” Y trưởng lão phân vân.

“Trà nước, chỉ là tiền trà nước thôi. Y trưởng lão không cần bận tâm”

“Vậy đa tạ Vương chưởng môn” Y trưởng lão cười nói

“Xin phép cáo từ”

“Cáo từ”


Vừa ra đến Sơn môn, Y trưởng lão ngoái đầu lại, nhìn lên Bảng hiệu ‘Thương Sơn phái’, trầm ngâm nói

“Thương Sơn phái tiền đồ về sau e là không thể tưởng tượng được a”


“Tinh! Chúc mừng chủ nhân tấn thăng môn phái thành công.

- Cấp độ môn phái: Thất lưu môn phái.
- Số lượng đệ tử có thể chiêu mộ: 500/2500.
- Đẳng cấp Thương thành: cấp 3.
- Bảng nhiệm vụ môn phái: Bổ sung thêm nhiệm vụ mức độ Tinh anh, Sử thi.
- Tiệm môn phái: Cấp 3.

Phần thưởng: nhận được 50.000 điểm cống hiến. 500 vạn kim tệ. Trang phục Băng Tâm Như Mộng x5.

Phần thưởng tự động chuyển vào không gian giới chỉ” hệ thống thông báo.

Vương Nhất Tự mỉm cười hài lòng.

Bình Luận (0)
Comment