Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 909

Mà lúc Tề Tiểu Tô làm động tác này, đúng là cực phóng khoáng, cực ngầu.

Vệ Thường Khuynh cũng không để bụng, giơ tay đón lấy áo khoác của cô, phủi phủi, vắt lên cánh tay mình, cam tâm làm một chiếc giá phơi đồ. Thậm chí, anh còn lùi về sau hai bước, rõ ràng tỏ ý, chiến trường này nhường lại cho cô.

Bên trong Tề Tiểu Tô cũng mặc một chiếc T-shirt ôm sát người, kiểu rất đơn giản, rất kinh điển, màu xám, cổ chữ V. Thoạt nhìn rất phổ biến nhưng lại vừa khéo phác họa rõ nét vóc dáng xinh đẹp của cô, những đường cong uyển chuyển, không có chút mỡ thừa nào, quả giống hệt những đường cong được thiết kế hoàn mỹ trong truyện tranh.

Người đẹp biết võ, so với những cô gái bình thường luôn có thêm mấy phần hăng hái và tỏa nắng đầy sức sống.

Vốn không hề yếu ớt.

Đối với quân nhân mà nói, đây cũng chính là kiểu phụ nữ mà họ thật sự yêu thích.

Quân Lương và Xa Vũ nhìn nhau một cái.

Xét về ngoại hình, cô gái này đúng là không hề thua kém Mạt Na.

PK ngoại hình, một đấu một, hòa nhau.

Vậy thì phải xem rốt cuộc cô có thật sự có bản lĩnh không đã.

Họ cũng rất mong Thiếu soái sẽ tìm thấy người bạn đời tốt nhất.

“Cô thật sự muốn một mình khiêu chiến hai chúng tôi sao?” Quân Lương lại xác định lại một lần nữa.

Tề Tiểu Tô cong môi mỉm cười: “Không.”

“Không?”

Không lẽ hối hận rồi sao?

Họ ngơ ngác một chút, liền nghe thấy cô nói tiếp: “Không thể nói là khiêu chiến. Vừa rồi tôi cũng đã nói rồi, tôi chỉ là muốn cho hai người thử nằm bò ra đất thôi.”

Ngạo mạn quá rồi đấy!

Sự ngạo mạn này, sao lại cảm thấy có đôi chút giống Thiếu soái nhỉ?

Hai người đồng thời sầm mặt, nói: “Vậy thì tới đi, chúng tôi chuẩn bị xong rồi!”

Vừa dứt lời, Tề Tiểu Tô đã xông về phía họ.

Như điện, như tên bắn.

Dáng vẻ như một chú báo cực nhanh nhưng cũng cực đẹp.

Áp lực phả vào mặt.

Lúc này Quân Lương và Xa Vũ mới cảm nhận đỉnh đầu lạnh toát.

Bây giờ họ mới cảm nhận được khí thế và uy lực của Tề Tiểu Tô.

Đó là xung kích mà trước đây Thiếu soái từng nhắc đến với họ.

Họ cảm nhận được điều này từ Tề Tiểu Tô.

Đây chỉ cho thấy một điểm, Thiếu soái không hề khoa trương và cô cũng không hề ngạo mạn!

Lúc lùi lại hai người đã hoàn toàn vứt bỏ ý xem thường, muốn đấu một trận thật nghiêm túc.

Nhưng đã trễ rồi.

Đã quá trễ rồi.

Quả đấm của Tề Tiểu Tô đã đến trước mặt họ.

Quả đấm đó thoạt nhìn đối với họ mà nói rất nhỏ, hơn nữa còn trắng, mềm.

Nhưng làn gió mang đến lại khiến đồng tử của họ co lại.

Phản ứng vô thức của hai người là đồng thời tránh ra, né khỏi chiêu này của cô. Nhưng lại có chút do dự, vì hai người họ đều không phân biệt rõ, quả đấm này là hướng về phía ai!

Nhìn dáng vẻ giống như tung về phía Quân Lương, nhưng cũng có vẻ như đang nhằm vào Xa Vũ!

Thế nên họ chỉ có thể cả hai người đều né.

Nhưng ngay từ lúc ban đầu hai người họ đã đứng cùng nhau, lúc này đồng thời né đi, lại khiến họ có chút hỗn loạn.

Chính vào lúc này, “Đốp” một tiếng vang lên, quả đấm của Tề Tiểu Tô đã giáng một cú thật mạnh lên mặt của Quân Lương.

Cực mạnh!

Vốn không giống như sức lực của một cô gái.

Lúc cảm giác này chợt lóe lên trong đầu, Quân Lương đã bị cú đấm này đánh đến mức đầu nghiêng sang một bên, cả người cũng bổ nhào về phía đó.

Động tác né tránh của Xa Vũ cũng tương đối lớn, đợi lúc anh ta quan sát thấy không ổn xoay người lại, một bóng người đã giẫm vào đùi anh ta lấy đà bay lên, giữa không trung xoay người, đôi chân dài quét qua, lại một lần nữa hướng về phía Quân Lương, đồng thời khi Quân Lương bị cú đá đó quét ngã, cô đã thu chân lại, dồn lực nhảy lên, cả người đã đè trên vai anh ta, sau đó ra sức đè xuống, đầu gối thì đang quỳ trên vai anh ta, dùng sức mạnh của mình kẹp chặt anh ta xuống đất.

Xa Vũ triệt để không đứng dậy nổi nữa.

“Đốp” thêm một tiếng, Quân Lương lúc này mới tiếp đất, ngã một cú thật mạnh xuống đất.

Còn Xa Vũ bây giờ cũng đang bò trên đất, định phản kích, nhưng Tề Tiểu Tô đã dùng cánh tay khóa chặt cổ của anh ta, kẹp chặt người anh ta nhảy lùi ra sau.

Cô tiếp đất, anh ta lại bị kẹp chặt lưng ngã mạnh trên đất.

Tất cả quá trình cũng chỉ hơn hai phút.

Hai người họ thật sự đã bị đánh ngã hoàn toàn.

Tề Tiểu Tô đã buông tay.

Quân Lương và Xa Vũ thì vẫn giữ tư thế như cũ một nằm một quỳ trên đất, có thể thấy rõ hai người họ đều đang thở dốc.

Đến bây giờ họ vẫn không dám tin, họ thật sự bị cô đánh bại.

Hơn nữa, chỉ hơn hai phút!

Hơn nữa, cô còn lấy một địch hai!

Lần này thật sự mất mặt quá rồi.

Đây chắc chắn không phải thật.

Tề Tiểu Tô phủi phủi tay, bước về phía Vệ Thường Khuynh, hơi nghiêng đầu có chút tinh nghịch nhìn anh, nói: “Thiếu soái, xem ra, sau này nếu luận đánh nhau, em chính là số một dưới tay anh rồi.”

Cả Vệ Thường Khuynh cũng chưa thật sự nhìn thấy bản lĩnh của cô sau lần cường hóa thứ ba.

Đây là lần đầu tiên.

Lúc cô cùng Lãnh đạo ra nước ngoài ngoại giao, là một mình cô chấp hành nhiệm vụ, lúc đó anh vốn không đi cùng, không tận mắt nhìn thấy.

Bây giờ xem ra, tiến bộ của cô, võ nghệ bây giờ của cô, còn mạnh hơn tưởng tượng của anh mấy phần.

“Ừm, chắc vậy.”

Anh không kìm được cong môi mỉm cười, giơ tay xoa xoa mái tóc ngắn của cô, sau đó chính tay mặc chiếc áo khoác mỏng lên cho cô.

Vóc dáng lúc này của cô thật sự quá nóng bỏng, phải cố gắng hạn chế để người khác nhìn thấy, cho dù đây là hai thuộc hạ thân cận của anh.

“Thế nào, còn không đứng dậy muốn ở lại đây qua đêm sao?”

Vệ Thường Khuynh bước đến, nhấc chân đá hai người họ.

Không dám tin đến mức đó sao?

Nhưng đây chính là sự thật, là hiện thực.

Từ mặt đất bò dậy, Quân Lương không kìm được giơ tay che mặt: “Có phải mặt của tôi sưng lên rồi không? Tiêu rồi, không gặp ai được nữa rồi.”

“Cậu nhìn bên vai này của tôi nè, có phải bầm tím rồi không?” Xa Vũ cũng thảm thiết kéo kéo áo mình, để lộ bên vai vừa bị Tề Tiểu Tô đè lên.

Đây đúng là vốn không phải đối thủ cùng đẳng cấp.

Thật sự đã đánh cho họ nằm bò ra đất!

Và anh ta còn bị cô hung hăng đè quỳ trên đất.

Mất mặt quá thể mà!

Võ nghệ này không phải chỉ có Thiếu soái mới có sao?

“Đúng là đã bầm tím rồi, tôi nghĩ tối nay bả vai của cậu cũng sẽ bắt đầu sưng lên, ngày mai sẽ không nhấc nổi tay đâu, nhớ bôi ít rượu thuốc.” Vệ Thường Khuynh liếc anh ta một cái, trong mắt lóe lên ý cười.

Mạnh lắm.

Cô gái cũng anh đã mạnh như vậy rồi.

Hình như đã âm thầm biến thành người mà cả anh cũng không dám xem thường.

Sắc mặt Xa Vũ như đưa đám.

Nhưng lúc nhìn thấy Quân Lương bị sưng nửa bên mặt, anh ta lại cảm thấy hình như bản thân vẫn còn may mắn chán.

Anh ta chỉ bị bầm tím bả vai, nhưng mặc quần áo vào thì không nhìn thấy nữa, nhưng Quân Lương thì khác, cú đấm đó giáng thẳng lên mặt cậu ta, nửa bên mặt cũng sưng lên, giờ thì không tiện gặp ai rồi.

Cho dù hai ba ngày tới muốn lấy lòng con gái cũng không được nữa.

“Thật ngại quá, kinh nghiệm thực chiến của tôi vẫn chưa được tốt lắm.” Tề Tiểu Tô nói.

Thế nên khống chế sức lực vẫn còn thiếu sót một chút. Cứ như ngay từ ban đầu cô vốn không muốn đánh họ nặng tay như vậy, nhưng vừa ra tay liền không kìm được sức lực của mình.

Hơn nữa, trong nội tâm của cô đúng là chỉ muốn dạy dỗ hai anh chàng này thôi.

Chuyện của cô và Vệ Thường Khuynh, đâu đến lượt họ nói ra nói vào? Huống hồ, họ còn đứng về phía Mạt Na.

Không dạy dỗ một chút đúng là có lỗi với bản thân cô quá.

Mà câu này của cô lại khiến Quân Lương và Xa Vũ muốn chết hay lập tức.

Vậy mà gọi là không có kinh nghiệm thực chiến sao?

Không có kinh nghiệm mà có thể hạ gục họ trong hai phút? Vậy nếu có kinh nghiệm thì còn thế nào nữa?

Thật muốn chết mà.
Bình Luận (0)
Comment