Kế Hoạch Tìm Lại Vợ Của Thiếu Gia Họ Lệ

Chương 246


"Thành tích so với năm ngoái nhất định là tốt hơn.

" Hứa Nhược Phi thành thật trả lời.

Lệ Đình Nam lắc lư ly thủy tinh rượu trong tay.

Rượu nho trong ly giống như là máu vậy đỏ đến chói mắt.

Anh cúi đầu nhấp một ngụm rượu: "Hẹn ước còn nhớ không vậy?"
Hứa Nhược Phi bĩu môi: "Nhớ chứ nhớ chứ, tôi ngay đến cả túi ngủ còn có cả lều bạt cũng đều chuẩn bị xong rồi, chỉ cần Phạm Thiên Thanh không lọt vào top 3, tôi sẽ đem túi ngủ và lều bạt chuyển đến văn phòng.

Đến lúc đó Tổng giám đốc Lệ anh ngủ trên giường, tôi ngủ dưới đất.

"
Lệ Đình Nam động tác lắc ly rượu nhỏ hơi dừng lại một chút.

Nửa giây sau đó anh khẽ khinh bỉ xì một tiếng, cũng không nói gì.

Trong phòng vô cùng tĩnh lặng.


Không biết qua bao lâu, Lý An đến phá vỡ sự yên lặng.

Lý An nhìn thấy Hứa Nhược Phi ở trong phòng, hơi kinh ngạc.

Cậu ta liếc mắt nhìn người phụ nữ đang ngồi ở trên ghế chơi điện thoại di động, trong lòng cảm thấy kỳ quái.

Anna lẽ nào không phải là cùng với Phạm Thiên Thanh cùng một phòng sao?
Làm sao lại ở cùng với Tổng giám đốc Lệ?
Nhưng mà Lý An rất thức thời, không có hỏi nhiều.

Cậu ta đi đến bên cạnh Lệ Đình Nam nói vài câu, Lệ Đình Nam ánh mắt có chút thay đổi.

Anh cứng ngắc để máy tính qua một bên, lướt nhìn Hứa Nhược Phi: "Tôi ra ngoài một chuyến, cô ở đây.

"
Chẳng đợi Hứa Nhược Phi trả lời, anh và Lý An đã rời đi rồi.

Hứa Nhược Phi nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Lệ Đình Nam rời khỏi, trong lòng không hiểu.

Cô vừa mới chuẩn bị nói cho Lệ Đình Nam mình phải về chỗ của Phạm Thiên Thanh, xem cô ấy chuẩn bị như thế nào rồi, anh lại đi mất.

Có lẽ là chuyện của công ty?
Ngay khi mà Hứa Nhược Phi suy nghĩ, cửa phòng vang lên tiếng gõ cửa.

Hứa Nhược Phi theo phản xạ có điều kiện: "Xin chào, ai đấy ạ?"
Người phục vụ ngoài cửa cũng hơi sửng sốt một chút.

Giám đốc của Đại Hạ bảo anh ta tặng một chút đồ ăn ngọt đến, giám đốc nói Tổng giám đốc Lệ là nhân vật lớn, nhất định phải làm anh hài lòng.

Chẳng lẽ đây là bạn gái của Tổng giám đốc Lệ?
"Xin chào, tôi là nhân viên phục vụ, giám đốc dặn dò tôi mang một ít đồ ăn ngọt đến đây.

"
Hứa Nhược Phi "ồ" lên một tiếng, để điện thoại di động xuống, đi ra cửa, mở cửa ra.

Cô theo thói quen nở một nụ cười, khiến người phục vụ có chút thẫn thờ.


Hứa Nhược Phi nhận lấy khay trong tay của người phục vụ, nháy mắt mấy cái: "Vất vả rồi.

"
Người phục vụ lắc đầu.

Mãi cho đến khi cửa đóng lại, người phục vụ ngơ ngác: "Thì ra Tổng giám đốc Lệ nạp thiếp! "
Không bao lâu thì nhân viên làm việc của cao ốc Thịnh Đại đều biết trong phòng nghỉ của Lệ Đình Nam có một đại mỹ nhân.

Lệ Đình Nam và Lý An xử lý xong việc gấp, Lý An nhìn đồng hồ: "Tổng giám đốc Lệ, thời gian cũng gần đến rồi, cuộc thi sắp bắt đầu rồi, anh muốn đi xem không?"
"Không đi, về phòng nghỉ ngơi.

"
Lý An gật đầu.

Ngay khi mà Lệ Đình Nam trên đường quay về phòng nghỉ, giám đốc của cao ốc Thịnh Đại nhìn thấy Lý An, sau khi khách sáo hai câu, giám đốc nói: "Trợ lý Lý, xin dừng bước nói chuyện được không?"
Lệ Đình Nam khẽ gật đầu, Lý An lúc này mới đi ra.

"Trợ lý Lý, cần đưa một số món tráng miệng mà con gái thích đến phòng tổng giám đốc Lệ không? Còn có các loại rượu ngọt nữa.

" Nụ cười trên mặt giám đốc nở ra, cẩn thận dò hỏi.

Lý An mím môi, sau đó một lúc, cậu ta mới nhớ lại chuyện Hứa Nhược Phi và Lệ Đình Nam ở trong phòng nghỉ, hiểu rõ được dụng ý của giám đốc.

"Không cần đâu.


" Lý An nói.

Giám đốc vội vã khách sáo, đồng thời hạ thấp giọng nói: "Trợ lý Lý, không cần khách khí với tôi.

Chuyện này kim ốc tàng kiều của Tổng giám đốc Lệ, chúng tôi đều biết rồi.

Nhất định sẽ làm cho bạn gái của tổng giám đốc Lệ hài lòng, xin anh yên tâm.

"
Lý An: "! " Người bây giờ thật đúng là không có mắt.

Lý An cẩn thận liếc mắt nhìn cấp trên của chính mình, sau đó túm giám đốc đi qua một bên.

"Tôi nói cho anh biết, nếu như các người còn muốn làm ở đây tiếp, thì đừng ở trước mặt Tổng giám đốc Lệ nói cái gì mà kim ốc tàng kiều, tàng cái gì mà tàng, đó là nữ trợ lý của tổng giám đốc Lệ.

"
Giám đốc ra vẻ mặt của người từng trải, cười nói: "Hiểu rồi, hiểu rồi, chúng tôi đều hiểu.

".

Bình Luận (0)
Comment