Kẻ Thứ Hai Vĩ Đại Nhất

Chương 10 - Tam Thải Hồn Liên

Chương 10: Tam Thải Hồn Liên

Hiển nhiên là một đòn của Thần Cơ đủ bất ngờ, đủ mạnh, đủ hiểm để cho Hồn Mộc Cáo một nhát chí mạng. Một đòn này của hắn cũng phải bỏ ra một cái giá không nhỏ, tiếp tục hi sinh một nửa hồn lực còn lại để tạo hồn kiếm, huy động gần cạn hỏa linh lực có trong cơ thể dung hợp vào bốn mươi thanh kiếm, chỉ để lại một chút để không cho Sinh Mệnh Hỏa Mai tắt.

Lúc này Thần Cơ với tình trạng cơ thể suy nhược, đầu óc không tỉnh táo, linh lực cạn kiệt, hắn cân tìm gấp một chỗ để hồi phục và chữa trị thương thế. Tuy lần này không đến mức ngất đi nhưng cũng phải bò đi tìm chô chữa thương, Thần Cơ chọn hang của con cáo kia làm nơi chữa thương.

Vừa bò đến cửa hang, một luông hồn lực tinh khiết phả vào mặt và linh hồn Thần Cơ làm hắn thanh tỉnh lên không ít. Lúc này cây con cũng có chút kích động lên tiếng: ‘ngươi là cái loại vận khí cút chó gì vậy, tuy tiên đánh một con thú hồn nhỏ nhoi cũng nhặt được bảo.’

Nghe vậy Thần Cơ cũng cố hết sức đi vào sâu bên trong, lúc này hắn thấy một đóa hoa sen tinh khiết như thủy tinh, phát quang ra ba loại màu sắc và có một luồng hôn lực tinh khiết và nồng đậm tỏa ra từ đóa hoa sen đó. Tiếng nói của cây con tiếp tục vang lên: ‘Tam Thải Hồn Liên chí bảo thiên địa đản sinh, công dụng ôn dưỡng linh hồn, tăng cương linh hồn, thanh tẩy linh hồn, khôi phục và bảo vệ linh hồn… đăc biệt có khả năng tiến hóa thành Thất Thải Hồn Liên, khi thành Thất Thải Hồn Liên không chỉ tăng cường các công dụng đã kể trên mà còn có thể dữ cho linh hồn tồn tại mà không cân đến thể xác. Nó còn có thể tiến hóa lên Cửu Thải Hồn Liên công dụng còn kinh khủng hơn nữa.’

Chỉ thấy lúc này nghe được những gì mà cây con nói ra hai mắt hắn nhìn càng chăm chú hơn vào Tam Thải Hồn Liên, thở những tiếng thở ồ…ồ…, tim hắn như muốn nhảy ra lòng ngực, chỉ thiếu điều mồm chảy nước miếng nữa thôi. Hắn muốn đi tới và lấy Tam Thải Hồn Liên, bỗng cây con lại lên tiếng: ‘chờ đã, muốn lấy được Tam Thải Hồn Liên thì phải phá được cái hồn trận đã. Hồn trận này tên Khống Hồn Trận địa cấp cực phẩm trận pháp, trận pháp này nếu bị rơi vào trân thì linh hồn sẽ bị hút vào và rơi vào ảo trận, nó dùng chính linh hồn rơi vào trận để duy trì trận pháp. Trân pháp này có thể che giấu và ẩn nấp linh hồn. Muốn giải trận cần tìm và phá hủy mắt trận là được.’

Nói xong cây con truyền cho cách tìm mắt trận, tìm ra măt trận, trận bị phá không còn gì ngăn cản linh hồn từ Tam Thải Hồn Liên thoát ra, làm cho linh hồn của Thần Cơ khôi phục không ít, ngay lập tức hăn ngồi xuống luyện hóa Tam Thải Hồn Liên, Thần Cơ mất nửa ngày để luyện hóa nó. Luyện hóa xong hắn ngay lập tức cảm nhận được chỗ tốt, linh hồn trở về lúc toàn thịnh ẩn ẩn có khả năng đôt phá, hồn lục tinh khiết và hung hậu hơn.

Vây là bên trong cơ thể của Thần Cơ hiện tại đang có vùng sáng do cấm kị tạo ra, cây con, một ngọn lửa màu xanh lục có dị hỏa Sinh Mệnh Hỏa Mai bên trong, cuối cùng la một đóa Tam Thải Hồn liên đang tỏa ra linh hồn lực. Mà những thứ trong cơ thể của Thần Cơ cũng hộ trợ cho cây con khôi phục, cấm kị giúp nó hấp thụ linh khí tinh thần để sử dụng, dị hỏa cung cấp một nguồn sinh mệnh lực không ít cho nó để khôi phục vết thương cũ tuy nó k cải thiện được bao nhiêu nhung thị muỗi cũng là thịt mà, còn Tam Thải Hồn Liên không chỉ ôn dưỡng linh hồn của Thần Cơ mà còn giúp ôn dưỡng cả linh hồn của cây con. Có thể nói cây con đi theo Thần Cơ là một sự lựa chọn đúng đắn không chỉ là bây giờ mà còn cả về sau này.

Bây giờ hắn đã biết vì sao ở đây lại có nhiều Phục Hồn Thảo rồi, lại còn có một con hồn thú cường đai nữa. Bất quá Thần Cơ có một Thắc mắc, hắn hỏi cây con: ‘tại sao con Mộc Hồn Cáo này nó lại không luyện hóa Tam Thải Hôn Liên đi, mà còn phải che dấu làm gì?’. Âm thanh cây con vang lên: ‘như ngươi đã biết yêu thú rất yếu về mặt linh hồn so với con người các ngươi, kể cả là đối với hồn thú. Con Mộc Hồn Cáo này muốn khi nó hóa hình thì sẽ luyện hóa Tam Thải Hôn Liên, vì khi đó linh hồn của yêu thú sẽ biến đổi về chất khi đó luyện hóa có khi còn tiến giai. Cũng không phải ai cũng có cấm kị hộ thân như ngươi bằng không với cái tu vi luyện khí kỳ tầng một của ngươi đã sớm bạo linh hồn mà chết rôi.’

Nghe cây con nói xong Thần Cơ hít một ngụm khí lạnh, âm thâm cảm thấy may mắn vì có cấm kị, bằng không thì hắn chết chắc. kiểm tra thân thể xong hắn đi một vòng quanh chỗ ở của Môc Hồn Yêu Cáo xem có gì không, nhưng chẳng thu hoạch đươc gì. Đi ra ngoài hắn thu hoạch Phục Hồn Thảo, đi một lúc thì hắn thu được hai gốc nghin năm, mười gốc hơn bẩy trăm năm, năm mươi gốc hơn năm trăm năm, một nghìn gốc hơn hai trăm năm. Người ta nói tận thu chứ không tận diệt, hắn để lại toàn bộ các gốc Phục Hồn Thảo dưới hai trăm năm, ai mà biết hắn nghĩ như vậy thì chắc chắn sẽ mắng hắn mặt dầy vô sỉ.

Thu hoạch xong chiến lợi phẩm đang định đi tiếp tục cuộc lịch luyện, đột nhiên hắn thấy có một đám người chạy tới, hắn đeo mặt nạ, khoác áo choàng và tìm chỗ chốn.

Cảm ơn mọi người đã đọc truyện!

Mọi người hãy comment để tác lấy động lưc sáng tác!

Bình Luận (0)
Comment