Kẻ Thứ Hai Vĩ Đại Nhất

Chương 16 - Nhìn Thấy Hết

Chương 16: nhìn thấy hết

Chữa thương cho Quân Băng xong, để nàng nằm xuống nghỉ ngơi hắn định đi đến chỗ Quân Tuyết xem nàng chữa thương đến đâu, bất ngờ dị biến xảy ra. Hóa Vật Quy Băng ngay lập tứ bay về phía Quân Tuyết nhập vào cơ thể của nàng, lúc này bên trong đan điền của nàng xuất hiện một chú rùa băng nhỏ, nó liên tục tỏa ra một nguồn năng lượng và hàn khí bức người. Bên ngoài thân thể tùng luồng khói trắng bốc lên dần dần lan ra đến khoảng cách mười mét, đám khói trắng này là hàn khí do Hóa Vật Quy Băng tạo ra.

Dị biến bất ngờ xảy ra, Quân Tuyết vừa kịp làm ra phản ứng, nàng liên tục dùng lực lương của mình để áp chế nguồn linh lực mà Hóa Vật Quy Băng trong đan điền không bị bùng phát quá nhanh, nàng điều động linh lực chay khắp toàn thân để hấp thu linh lực và giảm tải áp lực cho kinh mạnh. Nhưng chính vì hành động này đã làm cho tình hình tệ hơn, không thể không nói phản ứng của Quân tuyết thực sư rất nhanh và chính xác, nhưng nó chỉ đúng với một số trường hợp hấp thu thiên địa dị vật có cấp độ thấp hơn hoăc bằng với tu vi của người hấp thu. Đối với các trường hợp thiên địa dị vật có đẳng cấp cao hơn với tu vi của người hấp thu thì làm như Quân Tuyết không khác nào so với tự sát, muôn hấp thu thiên địa dị vật cần phải có đan dược phụ trợ và người thủ hộ đề phòng bất trắc, con một cách nữa để hập thu thiên địa dị vật một cách an toàn là sở hữu một công pháp đủ cường đại ví dụ như cấm kị.

Bên trong màn khói trắng kia ta thấy thân thể của Quân Tuyết đang run lên từng hồi vì lạnh, trên da thịt trắng ngần lúc này đã xuất hiện những bông tuyết, nhìn kĩ hơn một chút ta thấy tuyết cũng xuất hiên trên mái tóc đen tuyền của nàng, hàng mi cong vút cùng hàng long mày lá liễu của nàng cũng đọng tuyết và nhíu nhíu mày. Tình hình bắt đầu tệ hơn sau khi Quân Tuyết làm ra hành động, trên làn da trắng ngần của nàng lúc này không phải là những bông hoa tuyết nữa mà chúng bắt đầu kết băng, nàng đang bị mất dần ý thức do hàn khí nhập thể.

Thân Cơ thấy vậy sắc mặt bắt đầu đen lại, trong đầu thầm mắng “con rùa kia mày đang tính làm cái gì vậy, mày phải để tao làm chủ của mày chứ con rùa khốn kiếp kia”, hắn hỏi cây con về tình trạng của Quân Tuyết cũng như cách giải quyết vấn đề. Với câu hỏi của Thần Cơ, cây con đưa ra cách giải quyết tôt nhấp cho hắn: ‘tiểu tử nếu ngươi muốn cứu nữ nhân kia, cách duy nhất bây giờ của ngươi là song tu.’. Nghe cây con nói vậy trong đầu hắn nghĩ ngay đến việc đồi bại kia, nhìn thấy bản mặt dâm, dê, đê tiên của Thần Cơ là cây con biết ngay hắn nghĩ bậy trong đâu thế nên nó nói luôn: ‘ngươi! Tiểu tử đang nghĩ cái quái gì vậy, song tu ở đây là chia sẻ tài nguyên, trao đổi tài nguyên tu luyện giũa các tu sĩ với nhau. Song tu có thể là dàn ông với nhau, phụ nữ vơi nhau, đàn ông và phụ nữ với nhau chứ không phải cái song tu như ngươi nghĩ.’. lời tác nhắn: “bậy quá bậy rồi các đạo hữu hiểu hai từ song tu như vậy là rất không khách quan một chút nào. Nhưng tác cũng thích các ý nghĩ đen tối giống các đạo hữu!”.

Sau khi được cây con mở mang đầu óc Thần Cơ cười cười nói: ‘vậy mà ta cứ tưởng! mà ta làm gì có công pháp song tu.’, cây con nói tiếp: ‘tưởng! tưởng! tưởng cái đầu ngươi. Về việc công pháp thì ngươi không Phải lo, ngươi vốn dĩ đã sở hữu một bộ công pháp cực kỳ hoàn hảo đó là cấm kị, ngươi có thể dùng cấm kị dẫn đường cho lực lương chạy vào cơ thể ngươi là được, còn hàn khí thì lại cang dễ trực tiếp dùng dị hỏa xua tan là được.’, nghe vậy Thần Cơ đã biết hắn cần phải làm gì để cứu Quân Tuyết.

Không bỏ lỡ thời gian cứu người nữa, Thần Cơ lao vào đám sương trắng mà Hóa Vật Quy Băng tạo ra, hắn mở thần thức để tìm Quân Tuyết, thần thức vùa ra đã cảm nhận được sự lạnh giá của hàn khí, đến chỗ nàng hắn huy động dị hỏa xua tan sương mù xung quanh ngồi xuống đối mắt với nàng, hắn đưa hai tay hắn đối chạm vào hai lòng bàn tay nàng rồi bắt đầu huy động Sáng Tạo Kinh để dẫn băng linh lực sang người hắn. khi hai tay chạm nhau, da thịt của Quân tuyết thực sự rất lạnh giông như không còn một chút hơi ấm nào vậy.

Sau khi được Sáng Tạo Kinh đưa bớt linh lực ra khỏi cơ thể, đan điền nàng cũng từ từ bắt đầu ổn định lại, chân mày theo đó cũng dãn ra. Tinh hình đan điền và kinh mạch của Quân Tuyết đã tốt lên,Thân Cơ bắt đầu dùng dị hỏa của mình đưa vào cơ thể của nàng xua tan đi hàn khí, do vừa phải không chế Sáng Tạo Kinh vừa duy trì dị hỏa để tiêu trừ hàn khí, thế nên ngọn lửa không may đốt cháy quần áo của hai người hóa thành tro.

Đầu tiên là khăn che mặt, áo ngoài, áo yếm xuống đên váy. Chiếc khăn che măt vừa biến mất, lộ ra là đôi mắt nhắm nghiền long mày lá liễu, long mi thanh tú, mũi dọc dừa cao thẳng, đôi môi tái đi vì lạnh nhưng vẫn còn rất đỏ. Nhìn thấy gương mặt này trái tim hắn đập nhanh hơn, mạnh hơn, thoáng thất thần một chút, chút nữa thì làm gián đoạn việc trị thương. Đúng là trăm nghe không bằng mắt thấy, nữ nhân này quá xinh đẹp rồi, thật sự là quá kinh diễm. Nhìn xuống bên dưới là cái cổ cao thẳng, xương qua xanh tinh tế, tiếp theo đập vào mắt là bộ ngưc căng tròn và đầy no đủ, điểm bên trên là hai nụ hoa đào nhìn thật đã mắt, tiếp đến la vòng eo con kiến ôm chỉ một vòng tay điểm trên đó là một lỗ rốn tinh xảo, theo sau đó là bờ mông bạo mãn, điểm quan trọng nhất là ánh lông đen tuyền như ẩn như hiện lấp ló giữa hai cặp chân dài. Tất cả vẻ đẹp đó được nổi bật lên bằng làn da trắng hơn tuyết của nàng trông thật là dụ nhân.

Nhìn thấy tuyệt tác đến từ tạo hóa thế này có ai mà chịu nổi, Thàn Cơ chỉ thấy tiểu huynh đệ ngóc đầu lên kháng nghị liên tục. Được Sáng Tạo Kinh giải tỏa lực lượng, Sinh Mệnh Hỏa mai cung cấp sinh mệnh lực cùng xua tan đi hàn khí trong người. Quân Tuyết từ từ mở mắt, rơi vào mắt nàng là thân ảnh mà nàng tìm kiếm suốt mấy ngày qua, gương mặt kiên nghị, khí tực trầm ổn, thân thể cương tráng, đặc bêt thanh hung khí đầy gân guốc đang phùng mang trợn má lên. Lại nhìn lên đôi mắt của tên nam nhân kia, nàng hướng theo ánh mắt của hắn, ánh mắt của hắn đang nhìn vào than thể không có gì để che chắn của nàng. Ngay cả với tính cách lạnh lùng như nàng cũng không nhịn được mà phải đỏ mặt, tình cảnh này càng làm cho Thần Cơ loạn nhịp hơn.

Tác xin lỗi! qua tác hơi mệt không ra chương đươc mong mọi người thông cảm!

Cảm ơn mọi người đã đọc truyện!

Mọi người hãy comment để tác lấy động lưc sáng tác!

Bình Luận (0)
Comment