Kẻ Thứ Hai Vĩ Đại Nhất

Chương 20 - Loạn Chiến Bắt Đầu

Chương 20 loạn chiến bắt đầu

Vào một ngày này, trung tâm Bạch Mai thành, tại Đấu Đài cả ba vị gia chủ Quân gia, Mai gia, Mục gia đã ra mặt để đón hai người thanh niên khoảng ba mươi tuổi, trên thân khoác lam bào, khí chất tiên nhân hiện ra rõ rang. Hai người thanh niên này là người của học viện Bắc Cảnh mấy ngày tới họ sẽ là người tuyển trọn nhân tài, hai người đi song song với nhau, một người cầm lam kiếm, một người cầm bạch kiếm, khi tức của hai người này tuy đã thu liễm những vân khiến người đứng cạnh có một cảm giác áp bách không nhẹ.

Thấy hai người này đi đến ba vị gia chủ thương ngày cao cao tại thương, như thần long thấy đầu không đuôi, ngày hôm nay lại tỏ ra như những con chim non cung cung kính kính đứng đợi chờ hai người trẻ tuổi kia. Cả người đứng ra đón tiếp, nói: ‘cung nghênh hai vị đến Bạch Mai thành!’, nghe vậy người câm lam kiếm mặt vẫn lạnh như băng, chỉ gật đầu rồi bước về phía chủ tọa rồi ngồi xuống, người thanh niên câm bạch kiếm thì hòa nhã cười rồi nói: ‘làm phiền ba vị gia chủ đã ra đón tiếp, sư huynh đi đường có chút hơi mệt nên mong ba vị thông cảm! mời ba vị gia chủ thượng vị chúng ta cùng chủ chì đợt tuyển sinh sinh lần này.’. Nói xong người thanh niên cầm bạch kiếm ra tay với ý mời, rồi cũng bước về phía chủ tọa ngồi.

Ba vị gia chủ thấy biểu hiện của ngươi cầm lam kiếm, mặt không chịu nổi mà cũng đen lại, thâm mắng trong lòng “đệ tử của học viện mà lại kiêu ngạo vậy sao, coi người khác ra cái thứ gi cả sao? Thật khốn kiếp mà!”, mà thấy biểu hiện của người cầm bạch kiếm mặt bắt đầu dãn ra, có chút dễ coi hơn, suy nghĩ lại thay đổi “ít ra học sinh của học viện cũng phải như vị thanh niên này, thái dộ hòa ái, biết đối nhân sử thế!”. Ba vị gia chủ nhìn thấy biểu hiện của hai người trẻ tuổi này cũng chỉ biết ba mặt nhin nhau, lắc đầu cười khổ rồi cũng đi về chỗ ngồi, thế lực của người ta lớn hơn, cũng chỉ biết ngậm bồ hòn làm ngọt mà thôi, người ta chưa trực tiếp vả mặt là may lắm rồi.

Các nhân vật lớn đã vào chỗ ngồi, một trung niên nhân đứng lên Đâu Đài lên tiếng: ‘chào mọi người ta là trọng tài do ba vị gia chủ mời đến, bây giờ mọi người đã đến đủ ta xin mời hai vị mộ sinh đến từ học viện Bắc Cảnh lên tiếng phát biểu để bắt đầu cuộc tuyển sinh, xin mời!’. Lúc này người thanh niên cầm bạch kiếm đứng lên nói: ‘chào mọi người, ta là học sinh của học viện Bắc Cảnh, ta tên Lam Phong người đi cùng ta là sư huynh Lam Băng, hôm nay ta cùng sư huynh được học viện ủy thác đến đây để chiêu mộ tân sinh trong vài ngày tới, ta mong các ngươi có mặt tại dây đều có thể đươc làm học sinh của học viên trong tương lai, cuối cùng ta chúc các ngươi có một cuộc tuyển sinh như ý!’.

Trong lúc Lam phong nói thì mọi người ở dưới biểu hiện vô cùng đặc sắc, người hung phấn bừng bừng, người hồi hội chảy cả mồ hôi, với bộ mặt đẹp trai của Lam Phong và Lam Băng các nữ nhân nhìn lên đài cao với vẻ mặt sùng bái và vô cùng mê trai, còn các nam nhân thì chiến ý dâng cao một lòng hướng đến sức mạnh như những người trên đài. Còn các thiên tài như Quân Tuyết, Trần Cảnh, Dương Quá… thì tâm cảnh của bọn họ phải hơn nhũng người bình thường rất nhiều, nếu có cũng chỉ là lòng ngưỡng mộ các cương giả bởi vì họ biết hai người trên kia cũng chỉ là học sinh suất sắc trong học viện mà thôi, các cương giả sẽ nằm ở cấp độ của các trưởng lão hay xa hơn nữa là viện trưởng.

Còn riêng đối với Thần Cơ, hắn chỉ coi đây chỉ là một cuộc hành trình mà hắn cần phải trải qua trên con đường cường giả của hắn chọn, hắn biết ngoài các cường giả đỉnh cấp ẩn thế trên tinh cầu này, thì còn vô vàn các cường giả khác nữa. Kết thúc lời phát biểu của Lam Phong là những tiếng reo hò của đám người, người trong tài lúc đầu lên giải thích luật thi đấu, hình thức thi đấu là hình thức loạn chiến loại trực tiếp, mất sức chiến đấu hoặc rơi đài là bị loại, lấy hai mươi người đứng đầu. nếu muốn vào thi tuyển các thí sinh vào ba gia tộc đứng đầu để báo danh, báo danh xong thì chờ đến lượt gọi thì lên thi đấu.

Thể lệ vừa được giải thích xong cuộc thi đã chính thức bắt đầu, trên sân đấu bán kính năm mươi mét lúc này, đang có hơn bảy mươi thi sinh bao gồm tam đại gia tộc và các thế lực khác trong thành, vừa mới bắt đầu đã chia thành hai mặt trận, các thiên tài thì ở vong trong của Đấu đài, bên ngoài là các thi sinh hoăc là xuất thân bình thường, hoặc là dân thường muốn vào học viện. Mà Thần Cơ không nghi ngờ gì là phải ở vòng ngoài, Quân Tuyết nhìn thấy hắn như vậy cũng có chút nhíu mày, theo anh măt của đại tỷ Quân Băng cũng nhìn theo thấy Thần Cơ nàng cũng nhíu mày, nhưng cái nhíu mày này là dành cho đại tỷ, vì sao nàng lại chú ý đến tên được gọi là phế vật, nhìn kỹ lại thì nàng cảm giác có chút quen quen nhưng rất nhanh nàng lại vất nó ra sau vì nàng không thể nhớ ra cái gì.

từ giờ tác sẽ ra điều chương, 1 ngày 1 chương mong mọi người ủng hộ!

Cảm ơn mọi người đã đọc truyện!

Mọi người hãy comment để tác lấy động lưc sáng tác!

Bình Luận (0)
Comment