Kẻ Thứ Hai Vĩ Đại Nhất

Chương 22 - Chiến Ý, Chưởng Ý

Chương 22 chiến ý, chưởng ý

Trần Cảnh, Quân Toản, Lần này do thất trưởng lão Quân Dụng và lục trưởng lão Quân Lực dẫn đầu, được chia thành bốn đội do các thiên tài của gia tộc dẫn đội. Đội một do Quân Tuyết và Quân Băng làm đội trưởng, đội hai do Quân Càn và Quân Liệt làm đội trưởng, đội ba do đệ tử của tam trưởng lão Quân Quốc và tứ trưởng lão Quân Thành là Trần Cảnh và Quân Toản làm đôi trưởng, cuối cùng do đệ tử của thất trưởng lão và lục trưởng lão là Dương Quá và Quách Tĩnh

Quân Tuyết vốn là thiên tài trong quân gia, tuy có tính cách lạnh lùng nhưng nam nhân trong tộc rất niều người mên mộ, trong đó có hai tên Dương Quá và Quách Tĩnh, hai tên này trong Quân gia cũng là nhân vật số một số hai, cũng được nhiều nữ nhân theo đuổi. Dương Quá vốn là cô nhi được thất trưởng lão nhận về làm đệ tử, tên này thiên phú thông minh lĩnh ngộ công pháp và võ kỹ rất nhanh, hai mươi tuổi đã kim đan trung kỳ, bản thân tu luyện công pháp âm nhu như Cửu Âm Công, tu luyện môn công pháp này cần một nơi cực hàn để luyện may mà quân gia chủ tu băng hệ nên có một nơi gọi là Âm Tuyền ở dó hội tụ âm khi cực hàn người tu luyện âm hàn lực vào đó làm ít công nhiều, nhưng vào đó thì phải là những thiên kiêu được gia tộc chú trọng mới được vào. Còn về Quách Tĩnh là một người cháu họ của lục trưởng lão, tên này thiên phú thì có nhưng hơi chậm tiêu một chút bù lại hắn rất chăm chỉ, hắn trái với công pháp của Dương Quá, công pháp của Quách Tĩnh là Cửu Dương Công hắn phải tu luyện dưới ánh mặt trời để tăng dương lực, vũ kỹ thì có Giáng Long Thập Bát Chưởng nhưng hăn mới chỉ luyện được có ba chiêu trong mười tám chiêu, nhưng chỉ tầm đó la đủ để làm thiên tài tại Bạch Mai thành này rồi. Hai tên này cũng vì hai vị trưởng lão qua lại vơi nhau mà cũng chở thành huynh đệ, Quách Tĩnh tính cách nóng nảy, đã thấy Mục Chân không vừa mắt từ lâu, mà vừa rồi tên kia còn đả thương Quân Càn đệ đệ của người mình thích há có lẽ nào mà bỏ qua, lại thêm việc hắn muốn đấu với Quân Tuyết lại càng không thể tha thứ.

Quách Tĩnh linh lực bùng nổ, tung ra một chưởng lao về phía Mục Chân rồi hét lên: ‘ngươi mà cũng xứng để nàng ra tay ư!’, bất ngờ bị phục kích Mục Chân chỉ kịp đưa quạt lên chắn trươc ngưc, quạt va chạm với chưởng, Hắc Mộc Phiến cong lại và bật ra khỏi tay Mục Chân còn hắn cũng bay ngược miệng cũng phun máu, tại vì tu vi của Quách Tĩnh là nguyên anh trung kỳ hơn một tiểu cảnh giới với Mục Chân nên Mục Chân mới bị thương. Thấy người mình bị thương Mục Chiến đỡ lấy Mục Chân dậy rồi đưa đan dược cho hắn, Mục Chiến cũng là một thiên tài của Mục gia, mà không phải là thiên tài bình thường mà là thiên tài mạnh nhất, hắn chủ tu luyện thể, công pháp là Dịch Cân Công chia thành cửu tầng hiện hắn đã luyện đến tầng ba rồi, tên này cũng là một tên lỗ mãng cuồng chiến, thấy Mục Chân bị đánh hắn đứng dậy vận Dịch Cân Công tầng một Cuông Chiến, quanh thân hắn mơ hồ xuất hiện một luồng ý trí, đây là luông ý trí của Mục Chiến phát ra, luồng ý chí này xuất hiện quanh hắn có bán kinh là hai mét, nếu có địch nhân đứng trong vòng tròn mà Mục Chiến tạo ra, thì luồng ý chí đó sẽ ép ý chí chiến đấu của dịch nhân xuống một mảng lớn tù đó giúp cho Mục Chiến chiếm ưu thế trong chiến đấu về mặt tốc độ cũng như nhiều thứ khác.

Mà khi thấy cỗ chiến ý này tất cả người ngồi trên chủ vị đều đứng lên, ‘vậy mà có thể sinh ra chiến ý, dù không cao nhưng đây đúng là một viên ngọc tốt!’ Lam Phong ngạc nhiên mở miện nói, nghe vậy Lam Băng cũng gật gật đầu rồi từ từ ngồi xuống, cả đám cao tầng của Quân gia và Mai gia thì có chút ghen tị, còn đám người Mục gia thì ưỡn ngực mặt vênh lên tận trời chỉ hận không thể hét lên: “các ngươi thấy thiên tài Mục gia chưa, toàn bộ chỉ làm nên cho Mục gia ta mà thôi!”. Đám người đứng ngoài thì chỉ cảm thán không thôi, đến khi Mục Chiến lao đến trước mặt tay hóa thành quyền nhằm vào bụng của Quách Tĩnh mà ra đòn, là người trong cuộc Quách Tĩnh cảm giác mình bị áp chế rất khó chịu, nhưng không vì thế mà hắn lại để yên cho đối thủ đánh mình, Quách Tinh lách người sang bên, từ chưởng hóa trảo với ý định là vồ vào cổ của Mục chiến. Mục Chiến thấy thế công đã bị hóa giải, tiếp tục từ quyền chuyến sang chưởng dơ tay ra bắt lấy trảo của Quách Tĩnh rồi vật xuống đất.

Rầm… mặt Đấu Đài chấn động, cát bụi bốc lên mịt mù, bụi mù tán đi hiện ra một thân ảnh có chút chật vật của Quách Tĩnh. Lúc này Quách Tĩnh cũng bắt đầu nghiêm túc, tiếp tục lại có một cỗ ý trí bộc phát ra từ người của Quách Tĩnh, lại một lần nữa đám người có mặt lại phải trầm trồ, lần này là Lam Băng lên tiếng: ‘lại là chưởng ý, loại ý nay rất khó luyện, không chỉ khó luyện mà rất hiếm, lần này đi đúng là không uổng công!’. Thấy vị sư huynh mặt lạnh nay của mình kich động như vậy, đây là lầm đầu tiên Lam Phong thấy, hắn cũng biết vị sư huynh này cũng tu kiếm đạo nhưng còn tu một đạo nữa đó là chưởng đạo, bình thường thì dùng kiếm để xuất thủ nhưng tinh túy nhất thì là dùng chưởng xuất chiêu, vì vậy Lam Phong cũng có thể hiểu vì sao sư huynh lại kích động như vậy.

Biểu hiện của Lam Băng rơi hết vào trong mắt của các vị cao tầng của tam đại gia tộc, Quân gia thì mặt lộ rõ sự kiêu ngạo, muốn nói: “các ngươi có thiên tài thì sao, bọn ta cũng có, mà còn được đánh giá cao hơn các ngươi!”, mặt cả đám còn lại xám xit, ghen tức vô cùng. Mục Chiến thấy Quách Tĩnh có chưởng ý cũng có chut bất ngơ, chưởng ý xuất hiện áp bức từ đối thủ gảm mạnh, khí thế quay lại, Quách Tĩnh bay lên trên trời hai tay kết chưởng ấn, dương lực cùng chưởng ý hộ tụ tung ra một chưởng, hắn gầm lên: Giáng Long Thập Bát Chưởng, Giáng Long Hữu Hối.

Từ trên trời một chưởng ấn hình rồng ngưng tụ từ dương lực ấn thẳng xuống đầu Mục Chiến, Mục Chiến cũng làm ra động tác, hắn cũng gầm lên Dịch Cân Công, Mình Đông Da Sắt mộc linh lực hội tụ vào thân thể, da dẻ bắt đầu hắc hóa thành một màu sắt đen trông rất rắn chắc. Chưởng ấn va chạm vào thân thể, chiến ý đấu với chưởng ý, dương lực đấu với thân thể bằng sắt, đùng... đùng... đoàng... một vụ nổ xảy ra, vụ nổ kiên Đấu Đài rung lên, các thí sinh ở gân vụ nổ bị đánh rời xuống đài hàng chục người.

Cảm ơn mọi người đã đọc truyện!

Mọi người hãy comment để tác lấy động lưc sáng tác!

Bình Luận (0)
Comment