Kẻ Thứ Hai Vĩ Đại Nhất

Chương 28 - Kết Thúc Đấu Đài

Chương 28: kết thúc Đấu Đài

Nhìn thấy tình cảnh luyện khí đánh trúc cơ, kim đan như gà thế này tất cả người có mặt tại Đấu đài câm nín, thiên tài sao đối với hai tên này ohair gọi là siêu cấp thiên tài, đặc biệt là vị thiếu niên có khuôn mặt vô cùng bình thương kia, hắn đúng là không đẹp trai như Thần Cơ nhưng sức mạnh của hắn thì khỏi phải bàn cãi áp đảo khi vượt cấp, có khi có khả năng đánh ngang tay với hóa thần kỳ. Đối với đánh giá cao thì ba người Quân Nhất và hai vị mộ sinh là rõ nhất, Quân Nhất Lúc này cũng bị choáng bởi chiến lực của hai tên này, về thiếu niên thần bí thì lão già này chỉ bị choáng bởi chiến lực mà thôi, hoàn toàn vô vọng để lôi kéo về gia tộc, bởi vì ánh mắt của một con cáo già cho ông ta biết người thiếu niên này đến đây là có mục đích, do vậy lôi kéo là hoàn toàn vô vọng kể cả là lôi đứa con gái thiên tài ra thì cũng không được bởi vì lão ta biết tên này là một tên cuồng chiến đấu nữ sắc không đả động được hắn. Nhưng đối với Thần Cơ thì khác, Quân Nhất đã có kế hoạch để kéo hắn về làm công cụ cho lão sử dụng, với biểu hiện của Thần Cơ thì Quân Nhất kết luận tên này nhất đinh là vô tình được cao nhân chỉ dạy một chút, bằng không một tên phế vật như hắn làm sao có thể biến thành một thiên tài như vậy, còn vì sao lão ta có thể kết luận như vậy thì là vì khí tức của Thần Cơ chính là công pháp của Quân gia tạo ra, nếu là cao nhân chi đồ thì sẽ học một loại công pháp khác, khả năng tên này chỉ được dạy một môn công pháp luyện thể mà thôi. Lý do này càng được chứng minh bởi tu vi tam chuyển thể tu của Thần Cơ, ngay lập tức một kế hoạch xuất hiện trong đầu đẻ lôi kéo tên tiểu tử chỉ có thiên phú mà đầu óc không có một chút gì.

Phải nói Quân Nhất là một con cáo già thật thụ, suy đoán về thiếu niên thần bí đều rất chính sác, nhưng những suy đoán về Thần Cơ đều bị biểu hiện bên ngoài của Thần Cơ qua mắt, từ đó suy tính lôi keo của lão già này sẽ chính là mồ chôn của lão. Còn hai vị mộ sinh của Bắc Cảnh thì đã sớm đứng dậy khỏi ghế vì kích đông, hai vị này không nhờ đến cái thành nhỏ này mà lại có thể gặp được siêu cấp thiên tài như vậy, những thiên tài này chỉ có thể gặp được ở các gia tộc ẩn thế mà thôi, mà trong các gia tộc này dạng thiên taì như hai thiếu niên kia cũng không phải như rau cải trắng, ngay lập tức hai người quay qua hỏi ba vị gia chủ: ‘ba vị biết hai tên nhóc kia là người của thế lực nào chứ?’, trước câu hỏi của hai vị mộ sinh Quân Nhất từ trong suy nghĩ của mình tỉnh lại mà nói luôn: ‘thưa hai vị một người trong đó là đệ tử dòng chính của Quân gia, đó là thiếu niên áo xanh kia, hắn tên Thần Cơ, người còn lại lão không biết.’. ngay lúc Quân Nhất nói thì một gã người hầu ghé vào tai gia chủ Mai gia nói nói cái gì đó rồi lui xuống, nghe xong Mai Túc cũng lên tiếng: ‘người thiếu niên kia tên họ Chử, đến từ Gia tộc họ Chử, người này không thuộc thế lực nào trong thành, người này đến Mai gia để báo danh.’, nghe hai vị gia chủ báo lại hai người gật gật đầu, ngồi xuống xem tiếp.

Chận chiến này cũng khiến các thiên tài của Bạch Mại thành cũng phải há hốc mồm, họ không ngờ trong thành lại có nhân vật bậc này, họ mang danh thiên tài kẻ ít thì ba năm người nhiều thì mười năm vậy mà so với hai người này họ thật xấu hổ với cái danh này. Các nam nhân thì suy nghĩ như vậy còn các nữ nhân thì sơm đã thần hồn điên đảo rồi, Quân Băng nhìn biểu hiện của Thần Cơ mà không thể tin vào mặt mình, nàng hoài nghi đây không phải là Thần Cơ, cái gì mà phế vật, cái gì mà bám váy, đổi lại là nàng với tu vi như vậy, rơi vào tình cảnh như vậy nang chắc chắn không thể hạ một tên nào. Mai Thu Quỳnh cung ngạc nhiên không kém, nàng ngạc nhiên vì tên nay đúng là được nữ nhân mặt lạnh kia chú ý, chiến lực không tệ, nhưng không phải ngạc nhiên vì vậy mà vì nàng nhìn về phía Quân Tuyết dường như không có một chút bất nhờ nào, nữ nhân này tự tin vào một tên nhóc với tu vi luyện khí kỳ đến mức nào mà có thể bình tĩnh như vậy.

Quân Tuyết đúng là không có gì ngạc nhiên về Thần Cơ vì nàng đã thấy hắn chiến đấu với dị băng tu vi hóa thần, sự yêu nghiệt này càng làm hình bóng ấy khắc sâu hơn vào tâm trí của nàng. Với hàng loạt biểu hiện kinh ngạc và thần tượng của toàn trường thì tên thanh niên không để ý và tiến đến trước mặt Thân Cơ rồi nói: ‘ô ngươi có vẻ hơi mất thời gian a, ta biết ngươi vẫn còn nhiều thủ đoạn chưa ra, nhưng ta nói với ngươi thế này, ta đến đây thứ nhất là muốn xem mặt của ngươi như thế nào, thứ hai là ta muốn thách đấu với ngươi, đùng vội không phải bây giờ bởi vì nếu tính tất cả các thủ đoạn mà ngươi có ra hết ngươi cũng không phai đối thủ của ta bây giờ.’, nghe vậy Thần Cơ cũng không ngạc nhiên và chi hỏi: ‘ngươi rốt cuộc là ai, ngươi biết gì về ta? Tại sao ngươi lại tim ta?’. Trong khi hai người đang nói chuyện thì trên Đấu Đài bây giờ cũng các trận chiến kết thúc và còn đúng hai mươi thi sinh tiếng nói kết thúc cũng vang lên, chính thức kết thúc cuộc tuyển sinh và vài ngày sau là lúc các thi sinh được đưa về Bắc Cảnh.

Cảm ơn mọi người đã đọc truyện!

Mọi người hãy comment để tác lấy động lưc sáng tác!

Bình Luận (0)
Comment