Chương 8: lên đường
Sau một tuần chuẩn bị, cuối cùng ngày đi lịch luyện của Quân gia cũng đã tới, quảng trường của gia tộc trên bục bục đài một lão giả có diện mục nghiêm nghị, mái tóc muối tiêu đó là đại trưởng lão Quân gia hiện tại Quân Chiến. Quân Chiến này cũng là một người cương trực giống cha của Thần Cơ, ông quản lý chấp pháp các trong gia tộc, ông cũng có một con trai và một con gái cũng là thiên tài hàng đàu trong gia tộc, con trai là Quân Lôi, con gái Quân Băng hai đứa con này được ông chỉ dạy hết mức, có điều đối với Quân Lôi thì nghe lời cha răm rắp, con con gái thì đươc ông yêu thương hết mục và cũng là một băng sương mỹ nhân.
Trước sự chứng kiến của toàn trường đại trưởng lão cất tiếng nói: ‘như các ngươi đã biết, sắp tới là kỳ tuyển sinh của các học viện, Bạch Mai thành chúng ta có tam đại gia tộc lớn trong đó Quân gia ta đúng đầu trong ba gia tộc lớn, sau Quân gia thì lần lượt là Mai gia và Mục gia. Để chuẩn bị cho cuộc tuyển chọn gia tộc đã tổ chức một cuộc lịch luyện, địa điểm diễn ra cuộc lịch luyện này sẽ là Bạch mai sơn mạch, mục tiêu là nang cao khả năng chiến đấu của đám trẻ các ngươi, lấy yêu thú để tính điểm, yêu thu cấp càng cao thì càng nhiều điểm, số lượng cũng là một lợi thế. Để năng cao tính canh tranh sẽ có ba hạng đúng đầu có thể nhận được ba kiện pháp bảo, đứng nhất được một kiện địa giai sơ cấp, đúng hai và ba sẽ nhận được một kiện huyền giai cực cấp.’
Đại trưởng lão nói xong vô số người trở nên động tâm, không ngờ gia tộc lại chơi lớn như vậy, phải biết rằng một gia tộc tam cấp chỉ có một kiện địa giai cực phẩm làm vật chấn tộc, các tộc nhân thì đa phần dùng hoàng cấp, các dòng chính thì dùng huyền cấp, các trưởng lão thì dung địa giai trung cấp, cao nhất thì là địa giai cao cấp. mà hiện tai mang ra một địa giai sơ cấp, một huyền giai cực phẩm làm phần thưởng.
Nghe vậy thì chỉ có một số ít người trong đám hậu bối có biểu cảm hờ hững, trong đó Thần Cơ là một mà biểu cảm này lọt hết vào mắt của một nữ nhân che mặt đứng đối diện, mà do sự chú ý của nàng cũng kéo theo một ánh mắt nhìn vào. Đúng vậy hai ánh mắt đó chính là Quân Tuyết va Quân Băng, ánh mắt của Quân Tuyết có chút kinh ngạc và chút phức tạp, kinh ngạc vì vậy mà Thần Cơ không hề động tâm đến các phần thưởng, phức tạp là khi nàng nghĩ đến cảnh ở trong căn phòng kia, mà dưới tấm khăn che mặt má nàng đã đỏ lên từ bao giờ. Còn ánh mắt Quân Băng thì là sự khinh ngạc và sự nghi hoặc, nàng không thể tin được vị tỷ tỷ chơi từ nhỏ với nàng, người được gọi là thiên tài hàng đầu, băng sơn mỹ nhân lại chú ý đến một người mà đó là một tên nam nhân, còn là một phế vật.
Nói xong đại trưởng lão mời gia chủ lên pháp biểu, Quân nhất nhìn thì trẻ hơn Quân chiến nhưng thực ra tu vi hắn cao hơn thì trẻ hơn thôi. Chỉ thấy một tên nam tử trung niên bước lên đài và nói: ‘các hậu bối, các ngươi là tương lai của gia tộc hãy công hiến cho gia tộc. Lần này các ngươi đi sẽ có cương giả trong bóng tối bảo vệ các ngươi khi yêu thú gây ra nguy hiểm tính mang. Cuối cùng chúc các ngươi bình an và đạt được điều mong muốn.’ Hắn nói xong cả quảng trường la lên và kích động, có Thần Cơ lá bĩu môi nghĩ “ta không chết vì yêu thú giết mà chết vì những thủ đoạn dơ bẩn của các ngươi.”
Xong phần tuyên bố bắt đầu mọi người đều đi đến chỗ của mình được phân công, Thân Cơ được phân công ở cùng chỗ với các đệ tử bình thường, đang định đi về chỗ thì có hai thân ảnh một trắng một xanh băng đi qua, lọt vào mũi hắn là hai mui thơm một mùi hắn thấy rất quen như ở trong tiềm thức của hắn, Thần Cơ nhờ vào trí nhớ của tên kia, mỗi lần bị thương là lại có một bình thuốc trị thương và những vết thương được băng bó cộng với mui hương này. Mà nó phát ra từ người Quân Tuyết hắng thầm nghĩ: “là nàng băng bó và cho thuốc ta sao?”. Còn mùi cò lại đương nhiên là mui của Quân Băng, Thân Cơ cũng chẳng nghĩ nhiều nữa rồi đi về chỗ.
Lần này do thất trưởng lão Quân Dụng và lục trưởng lão Quân Lực dẫn đầu, được chia thành bốn đội do các thiên tài của gia tộc dẫn đội. Đội một do Quân Tuyết và Quân Băng làm đội trưởng, đội hai do Quân Càn và Quân Liệt làm đội trưởng, đội ba do đệ tử của tam trưởng lão Quân Quốc và tứ trưởng lão Quân Thành là Trần Cảnh và Quân Toản làm đôi trưởng, cuối cùng do đệ tử của thất trưởng lão và lục trưởng lão là Dương Quá và Quách Tĩnh là đôi trưởng. Về phía các đệ tử bình thường thì chia đều ra các đội, Thân Cơ được chia ngay vào nhóm có toàn nữ nhân, mà không phải hắn được chia mà là hắn bị chọn. Là do Quân Tuyết chọn hắn vào, lúc đầu hắn định chọn một là đội ba hoặc là đội bốn để hắn không bị chú ý rồi lẻn đi săn một mình, ai mà ngờ băng sơn mỹ nhân lại làm hỏng hết kế hoạch của hắn.
Quân Tuyết cho Thân Cơ vào đội, cả đội một thắc mắc nhìn về nàng bằng ảnh mắt: “đại tỷ à tỷ cho hắn vào làm gi, một tên mới luyện khí tầng một cho vào chỉ kéo chân đội thôi.”. Ngay cả Quân Băng cũng nhíu mày nhưng nàng vẫn không lên tiếng, nang muốn xem tên nam nhân mà vị tỷ muội mình để ý sẽ làm được trò chống gì.
Mà khi nhìn thấy Thần Cơ thì Quân Càn va Quân liệt cũng hơi biến sắc, vì hắn không chết mà vẫn còn có thể tu luyện. Nhưng cũng chỉ thế mà thôi, chúng chẳng quan trong một tên phế vật chỉ dùng làm bao cát cho chúng chút giận mà thôi. Thứ khiến chúng quan tâm là vì sao đại tỉ lại cho tên phế vật kia vào đôi một, hai tên khốn này quyết định sau cuộc lịch luyện này phải về điều tra nguyên nhân. Tất cả đám đệ tử nam còn lại nhìn Thần Cơ với ánh mắt ghen ghét, đố kị, thậm chí còn nổi lên sát cơ. Còn đôi trưởng của đội ba và đội bốn cũng quay sang nhìn nhau một chút rồi thôi.
Hai nhân vật chính một người gây ra sư chú ý thì bước lên xe rồi ngôi đả tọa bên trong, một người thì giả vờ ngu ngu đi đến góc của đội một đúng đó và gãi đầu gãi tai, một lúc sau đến lúc xuất phát thì mới hết người nhìn hắn, đoàn người tiến về Bạch Mai sơn mạch
cảm ơn mọi người đã đọc truyện!
mọi người comment cho tác có động lực ra chương nhé!