Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ (Bản Mới)

Chương 268

Mò mẫn một hồi Trần Quốc Hưng mới trở Ngoại Môn chỗ ở của Tiêu Hạo, nơi này là một căn nhà cũ kĩ ở ngay bên dưới một ngọn núi nhỏ, Tiêu Hạo là đệ tử ngoại môn, cuộc sống cũng giống với khuôn mặt của hắn, một cuộc sống bình thường không có gì nổi bật, Trần Quốc Hưng cũng không quản nhiều mà dọn dẹp lại nhà cửa một hồi rồi lăn quay ra chiếc giường đã trải chăn đệm mà hắn mang theo từ Địa Cầu ngủ một giấc.

Sáng hôm sau tỉnh dậy khi ba vầng mặt trời vừa ló dạng những tia nắng đầu tiên, lâu rồi chưa có tu luyện Thái Dương Quyết, hôm nay Trần Quốc Hưng quyết định tu luyện một hồi, ngồi xếp bằng ở một tảng đá bên cạnh căn nhà gỗ cũ kĩ, vận chuyển Thái Dương Quyết hấp thu những tia thái dương sáng sớm từ ba vầng mặt trời.

Cảm giác ấm nóng từ từ lan tỏa khắp toàn thân khiến Trần Quốc Hưng khuôn mặt cũng hiện lên vẻ sảng khoái, từng tia dương lực gia nhập vào vòng xoáy dương lực bên trong đan điền, tốc độ chậm rãi, Trần Quốc Hưng nội thị thân thể, ngoài viên Kim Đan ở trung tâm đan điền, bao bọc xung quanh là Lôi Đan, Băng Đan, vòng xoáy Phong Khí, Dương Lực, tổng cộng hắn đang nắm giữ năm loại lực lượng, không tính dương lực thì hiện tại hắn đang nắm giữ ba loại thuộc tính khác nhau, hắn cũng không biết bản thân tồn tại mấy loại linh căn nữa, từ khi đến tu chân giới hắn cũng chưa từng kiểm tra linh căn tư chất, khi nào có cơ hội hắn phải đi kiểm tra một chút mới được.

Vừa hấp thu thái dương Trần Quốc Hưng trong lòng chợt động, hắn lấy ra một viên Trung Phẩm Linh Thạch, thử hấp thu chỉ chớp mắt một cái linh khí từ viên linh thạch chui vào linh lạc ở lòng bàn của hắn rồi đi theo linh lạc truyền tới đan điền rồi chuyển hóa thành nguyên lực gia nhập vào Kim Đan, Trần Quốc Hưng khóe miệng mỉm cười, quả nhiên là như vậy hai loại năng lượng khác nhau di chuyển theo linh lạc, kinh mạch khác nhau đồng thời cùng một lúc mà không hề sảy ra bất cứ xunh đột nào, từ bây giờ nếu tu luyện vào ban ngày hắn dẽ đồng thời tu luyện hai loại công pháp, một mũi tên chúng hai con chim.

Tu luyện đến chiều Trần Quốc Hưng liền đứng dậy, hắn quyết định trước hết phải làm quen tình hình địa bàn của Cửu Đầu Giáo một chút, thu thập một ít thông tin cơ bản, tế ra phi kiếm bay đi, lượn một vòng xunh quanh Trần Quốc Hưng xoa xoa cằm nhìn về đỉnh một ngọn núi lớn, nơi này lầu các nguy nga đồ sộ, ẩn ẩn trong mây mang lại cho người ta cảm giác thoát tục, Trần Quốc Hưng liền bay qua bên đó, hạ xuống một khoảng sân rộng được lát đá trắng như ngọc, nơi này đã có bố trí trận pháp cấm không nên hắn cũng chỉ đành hạ xuống đi bộ, nơi này người ra vào tấp nập, ở cuối sân là những bậc thanh đá dẫn lên cửa một tòa lầu các lớn, ở giữa cửa có ba chữ “ Nhiệm Vụ Đường” Trần Quốc Hưng cũng mò mẫn đi vào, quan sát một lúc Trần Quốc Hưng liền biết nhiệm vụ đường được phân chia làm ba nơi, nơi đông người xếp hàng nhận nhiệm vụ nhất là cửa ngoại môn đệ tử, cửa nội môn chỉ lác đác vài người, còn cửa ghi mấy chữ hạch tâm đệ tử chẳng có ma nào cả.

“ Nội môn đệ tử là Kim Đan Kỳ.”

Trần Quốc Hưng lẩm bẩm, như vậy tu vi của hắn bây giờ cũng phải xếp vào hàng ngũ đệ tử nội môn của tông môn nhất lưu, lại nhìn qua cửa đệ tử hạch tâm Trần Quốc Hưng nghi hoặc, chẳng lẽ cửa này dành cho Nguyên Anh Kỳ, xoa xoa cằm một lúc liền lắc đầu, Nguyên Anh là cấp bậc trưởng lão, tông chủ việc quái gì phải đi làm nhiệm vụ cơ chứ, ngồi một chỗ ăn bát vàng được rồi cần gì phải bôn ba tốn thời gian, nhìn lệnh bài thân phận mới được cấp lại, bên dưới hai chữ Tiêu Hạo còn một số 0 mờ tròn xoe, hắn liền xoa xoa cằm trong lòng tính toán một hồi rồi cũng xếp hàng chờ đợi nhận nhiệm vụ.

“ Nhận nhiệm vụ gì?”

Người phụ trách không ngẩng đầu mà hỏi, Trần Quốc Hưng nhìn cái bảng nhiệm vụ to lớn ở một bên, mồm cũng há hốc, cái bảng nhiệm vụ này không khác gì một chiếc màn hình ti vi siêu phẳng ở Địa Cầu, bên trên đó còn có những dòng chữ màu đỏ chạy bên trong, miêu tả nhiệm vụ cùng điểm cống hiến nhận được, nhìn một lúc Trần Quốc Hưng liền chọn nhiệm vụ số năm “ Thu thập Yêu Đan của Hỏa Kê”.

“ Ta muốn nhận nhiệm vụ số năm.”

Người phụ trách nghe xong cũng không có ngẩng lên chỉ lạnh nhạt nói.



“ Đưa lệnh bài thân phận ra đây.”

Trần Quốc Hưng liền lấy lệnh bài bên hông đưa ra, người phụ trách lấy một tấm lệnh bài màu trắng khác úp lên lệnh bài của Trần Quốc Hưng khoảng hai giây sau đó ném trả lại lệnh bài cho hắn, Trần Quốc Hưng cầm lấy lệnh bài liền rời đi, vừa đi vừa nhìn tấm lệnh bài của mình miệng lẩm bẩm.

“ Công nghệ kĩ thuật pha tạp cổ đại văn minh, hazzzz.”

Trần Quốc Hưng cảm thán không thôi, tu chân giới có những đồ vật có tác dụng thần kì hắn cũng không có gì là lạ, văn minh nhân loại ở đâu cũng vậy đều có phương hướng phát triển riêng của mình, ở Địa Cầu chuyện có một chiếc điện thoại là một việc bình thường, những công dụng liên lạc, chơi game, nghe nhạc...trong mắt người ở thế hệ đó là chuyện bình thường không có gì nổi bật, nhưng để có những thứ mà người ở thế hệ đó cho là điều hiển nhiên bình thường, thì ở những thế hệ trước không biết đã đổi bao nhiêu mồ hôi nước mắt mới có thể nghiên cứu ra chúng.

Trần Quốc Hưng dành vài giây mặc niệm tưởng nhớ những người đầu chứa toàn sỏi nghiên cứu ra những thứ thần kì cho thế hệ sau, những người đó mới xứng đáng được tôn vinh, kiểm tra lại nhiệm vụ một chút Trần Quốc Hưng lựa chọn phương hướng đại khái rồi tế ra phi kiếm bay đi, Hỏa Kê Yêu Tinh chỉ ngang ngửa với Trúc Cơ của nhân loại, Trần Quốc Hưng cũng không lo lắng bản thân không kiếm được điểm cống hiến, lần này ra ngoài là để giải khuây một tí, sau khi trở về liền không cần ẩn dấu tu vi nữa, bộc phát tài năng một phen, rồi từ từ leo lên vị trí quan trọng ở Cửu Đầu Giáo, cho đến khi tiếp xúc tới bảo khố mà không bị nghi ngờ hắn liền làm một vố lớn rồi phủi mông bỏ chạy, tuy không dự kiến mất thời gian bao lâu nhưng Trần Quốc Hưng cũng không sợ, tông môn Hắc Đạo cạnh tranh kịch liệt hắn cũng không lo bản thân quá nhàn hạ mà nhàm chán.

Phi hành một ngày Trần Quốc Hưng đáp xuống một khu rừng, nơi này là dãy Ma Sơn đằng sau Cửu Đầu Giáo, cũng là địa phận tông môn giáp nhau của Cửu Đầu Giáo với Thái Hư môn, nơi này vẫn là địa bàn của Cửu Đầu Giáo, Trần Quốc Hưng cũng không có dại mà mò qua chỗ địa phận của của Thái Hư môn, còn tại sao hắn lại biết thì là do Cơ Như Uyên chuyền tới tin tức, hắn lười đi tìm hiểu nên mới bảo Cơ Như Uyên thu thập thông tin rồi nói cho hắn, cái bệnh lười cùng tính ỷ lại của hắn không phải cứ nói sửa là sửa được ngay đâu, phải hạn chế rồi mới thay đổi dần dần.

Ngó nghiên một hồi rồi vận Ẩn Nặc Thuật thu lại khí tức bản thân rồi lao đi vào trong cánh rừng lớn, chuyện đầu tiên cần làm là kiếm một con Yêu Thú xui xẻo làm một bữa thịt nướng, lâu rồi hắn chưa có ăn thịt mặc dù không có đói nhưng vẫn thấy thèm ăn.

“ Ăn cá sấu nướng cúng tạm.”

Một con Cự Ngạc Yêu Tinh đang nằm phơi bụng bên cạnh một tảng đá ở ven hồ, đột nhiên một phi kiếm bay tới nhanh như chớp cắt đầu Cự Ngạc lìa khỏi cổ một cách nhẹ nhàng, Trần Quốc Hưng sau đó xuất hiện bên cái xác con Cự Ngạc chắp tay nói.

“ Tội lỗi, tội lỗi...”

Rồi sau đó vung kiếm làm thịt con Cự Ngạc một cách nhanh chóng, sau đó lấy gia vị đủ thể loại ướp thịt Cự Ngạc, chờ cho gia vị ngấm vào thì mới đem đi nướng.
Bình Luận (0)
Comment