Kẻ Tồi Tệ Bỗng Được Cả Thiên Hạ Say Mê

Chương 114

⭒°. ݁✮

Vừa định buông lời chê Sầm Úc viển vông, Vu Thịnh đã thấy cậu chàng chìa tay về phía mình.

 

Gã ngập ngừng nhìn đối phương giây lát, rồi cũng chầm chậm bay ra khỏi tấm gương…

 

Sầm Úc liền nắm lấy tay gã, kéo hẳn ra ngoài. Nhưng ngay khi vừa bước tới cửa khu thí nghiệm, cả hai bất ngờ đụng mặt Hạ Vĩnh Ninh.

 

Ánh mắt anh ta lơ đãng quét qua Vu Thịnh đang được Sầm Úc dắt đi. Vì cũng có thêm một dòng ký ức giống hệt Sầm Úc, anh ta đã biết tỏng kẻ này không phải con người từ lâu.

 

“…Cậu lại ước nữa à?” Hạ Vĩnh Ninh buột miệng hỏi.

 

Sầm Úc ngẫm nghĩ một chốc rồi đáp: “Chắc vậy?”

 

Thấy rõ sự lo lắng trong đôi ngươi đối phương, cậu vội trấn an: “Không sao, không phải như cậu nghĩ đâu.”

 

Đúng lúc đó, Giang Thoan đang bước xuống cũng tình cờ bắt gặp cả ba bọn họ. Nhìn sang Vu Thịnh, nét mặt hắn thoáng chút ngơ ngác: “…Cậu trông quen quen.”

 

Hắn cứ có cảm giác đã gặp người này ở đâu rồi.

 

Nhưng vắt óc nghĩ kỹ thì… lớp mình làm gì có ai như vậy.

 

“Ảo giác thôi, ảo giác cả đấy.” Sầm Úc vội cắt ngang dòng suy tư của Giang Thoan. Cậu cũng đã thấy Bùi Hằng Quân đang đứng chờ sẵn bên ngoài, bèn lên tiếng đề nghị: “Ra xem thử không?”

 

Vu Thịnh đăm đăm nhìn xuống đôi tay mình. Rồi dưới ánh mắt chuyên chú của Sầm Úc, gã mới từ từ rảo bước đến cổng trường.

 

Gã cứ đứng tần ngần ra đó một hồi lâu, đến độ bác bảo vệ cũng phải tò mò hỏi: “Ủa, mới nãy có ba đứa thôi mà?”

 

“Cậu trai này ở đâu ra vậy?”

 

“Ha ha, hiểu lầm thôi bác ơi.” Sầm Úc vội chạy tới chữa cháy: “Người quen của thầy Nhạn ấy mà.”

 

Bác bảo vệ định nói hôm nay thầy Nhạn đi có một mình. Nhưng ngay khoảnh khắc chạm mắt phải Vu Thịnh, vô số ký ức không nên tồn tại bỗng ùa về trong đầu bác.

 

“…À, ra là người quen của thầy Nhạn.” Bác gật gù rồi quay về ghế ngồi.

 

“Bảo sao chưa gặp cậu này bao giờ.”

 

Vu Thịnh chỉ im lặng dõi theo bóng lưng bác bảo vệ.

 

Sầm Úc chống nạng lộc cộc đi tới bên cạnh gã. Hết chịu nổi cái kiểu lề mề rề rà của cha nội này, cậu liền đẩy mạnh một cái từ sau lưng ——

 

Vu Thịnh còn chưa kịp phản ứng, cả người đã lảo đảo bước nửa chân ra khỏi cổng trường.

 

Sầm Úc tựa vào cây nạng, nhướng mày nhìn đối phương: “Điều ước của anh thành hiện thực rồi nhé.”

 

Vu Thịnh chỉ đứng lặng yên tại chỗ.

 

Gã nhìn thẳng vào Sầm Úc, hồi lâu sau mới khẽ bật cười: “Ừ.”

 

Vu Thịnh ngẩng đầu, đưa mắt ngắm nghía ngôi trường Mỹ Mãn khang trang trước mặt: “Chỉ là… muộn màng quá.”

 

⭒°. ݁✮

【 Chúc mừng ký chủ!!! 】 Con mèo ú bắt đầu bắn pháo giấy ì đùng trong đầu Sầm Úc.

 

【 Sắp được té khỏi thế giới này rồi! 】

 

Sầm Úc ngồi xổm xuống, nhìn nó chằm chằm: “Nhóc con, liệu mà nghĩ sẵn cách lấy công chuộc tội cho thế giới sau đi là vừa!”

 

Con mèo béo giật thột, vội vàng lảng mắt đi chỗ khác.

 

【 Ký chủ cứ yên tâm! 】

 

【 Đảm bảo màn sau chill cực kỳ luôn! 】 Con mèo ú nịnh nọt, cọ cọ vào chân Sầm Úc.

 

“Hờ hờ.” Cậu chàng đếch tin một lời nào.

 

Sầm Úc đã về nhà cùng Bùi Hằng Quân. Sau một thời gian dài nghỉ ngơi, cuối cùng cậu cũng được tháo bột. Chạy nhảy thì còn hơi gượng, chứ đi đứng bình thường vẫn cứ ngon ơ.

 

Vấn đề là, vì bùng kèo livestream quá lâu nên bên app đã bắt đầu dí, bắt cậu phải lên sóng ít nhất một buổi ——

 

Chắc cũng nhờ Hạ Vĩnh Ninh du di cho.

 

Đổi tên kênh xong, Sầm Úc nhanh chóng chốt lịch livestream vào đúng nửa đêm nay. Địa điểm là một toà nhà bỏ hoang được cộng đồng mạng bình chọn.

 

Nghe đồn từng có người thấy cả đống xác chết treo lủng lẳng ở đấy.

 

Và dù có lên tầng mấy đi chăng nữa, cái bóng đó vẫn sẽ luôn lơ lửng ngay sau lưng, lúc nào cũng cách đúng năm mét.

 

Không một chút chần chừ, Sầm Úc gửi thẳng tiêu đề và địa điểm cho trợ lý mới của mình ——

 

Vu Thịnh.

 

【 Streamer Hàng Top: Rõ chưa? 】

 

【 Vu: Rồi. 】

 

Tất nhiên, Bùi Hằng Quân cũng để ý thấy Sầm Úc vừa đổi tiêu đề livestream. Y ngập ngừng một thoáng, đoạn khẽ ngồi xuống bên cạnh bé người yêu: “Lần này em vẫn để Vu Thịnh đi cùng sao?”

 

Sau khi rời khỏi trường Mỹ Mãn, Vu Thịnh không còn nơi nào để đi cả. Thế là gã bỏ tiền mua đứt luôn căn hộ ngay dưới tầng Sầm Úc, rồi qua làm trợ lý cho cậu.

 

So với thằng Nhạc, Vu Thịnh phải là gọi “dùng bao sướng”!

 

Mấy trò ma quỷ của gã đúng chuẩn hàng real trăm phần trăm, không phải dạng pha ke!

 

Khỏi cần nghĩ cũng biết, kiểu gì quả live đêm nay cũng bùng nổ cho mà xem.

 

Còn Bùi Hằng Quân bên cạnh thì tỏ vẻ cay cú ra mặt.

 

Cùng phận làm ma cả thôi, mình thua kém gã kia chỗ nào chứ?

 

“…Hay là cho anh đi với bé nha?” Y lí nhí đề nghị.

 

“Quân dàn cảnh không đủ đô.” Sầm Úc phán một câu xanh rờn: “Chả doạ được ai cả.”

 

Bùi Hằng Quân thầm nghiến răng ken két trong bụng. Đúng là về khoản tạo hiệu ứng kinh dị, y không tài nào bì được với Vu Thịnh.

 

Sầm Úc ngồi trên sofa, mắt tình cờ dừng lại nơi bức tranh của Bùi Hằng Quân trên tường.

 

Sau một hồi đăm chiêu, cậu vẫn quyết định hỏi: “…Quân vẽ bức này làm gì thế?”

 

Bùi Hằng Quân nhìn về phía bức tranh trường Mỹ Mãn, khẽ đáp:

 

“Anh nghĩ… nếu hồi đó bọn mình tốt nghiệp được như người ta, thì chắc cũng sẽ giống vậy.”

 

Sầm Úc ngắm bức tranh có đề chữ “Mùa hạ năm 2012” hồi lâu. Mãi sau, cậu mới chống cằm, quay sang nói với Bùi Hằng Quân: “Bây giờ cũng tốt mà.”

 

Nghe vậy, nụ cười rạng rỡ chợt bừng lên trên môi y.

 

“Ừa, bây giờ cũng rất tốt.”

 

⭒°. ݁✮

Đêm hôm đó, Sầm Úc mặc một bộ đồ thoải mái rồi đi tới toà nhà ma.

 

Nửa tiếng trước, Vu Thịnh đã vào trong và nhắn lại một chữ “OK”.

 

Lúc này Sầm Úc mới bắt đầu lên sóng.

 

Chắc là do gã streamer biệt tăm biệt tích từ tám đời bỗng dưng online, khung chat lập tức sôi động hẳn lên.

 

Sầm Úc nheo mắt lướt bình luận, đoạn đọc to một dòng ——

 

“Ông cháu streamer lặn lâu thế, hóa ra là đi tút lại mặt tiền à.”

 

“…” Sầm Úc thầm chửi một câu rõ kêu trong bụng: “Tao bị gãy chân!”

 

【 …500 anh em ơi, có phải tôi lú rồi không? Sao tôi nhớ ngày xưa Sầm Chó có trông thế này đâu? 】

 

【 Chuẩn bị làm quả lọ rồi mấy chú ạ, thế đ nào nhìn cái tên nó xong tắt nắng luôn! 】

 

【 Tự dưng thấy Sầm Chó nói muốn làm visual streamer cũng hợp lý phết á chứ… 】

 

Chắc do có nhiều người kéo vào xem, nên chỉ một loáng đã lòi ra mấy ông chả biết trời trăng mây gió gì, vừa thấy mặt Sầm Úc là vung tay donate tới tấp.

 

【 Stream ngoài trời cơ à? Cũng hay đấy, anh tặng quà, chú làm vài đường cơ bản cho anh xem nào. 】

 

【 CƯỜI ỈAAAAA, CÓ ÔNG TRẢ TIỀN KÊU SẦM CHÓ MÚA KÌAAAAA!!! 】

 

Sầm Úc nhìn thẳng vào màn hình, trưng ra bộ mặt lạnh như tiền.

 

Mình có đi đập mặt xây lại quái đâu nhỉ?

 

Còn đám fan hôm nay tự dưng lại dở chứng tâng bốc…

 

Một là Bùi Hằng Quân, hai là Vu Thịnh bày trò thôi.

 

Sau một hồi suy nghĩ, Sầm Úc quyết định dẹp luôn mớ bình luận kia sang một bên, bắt đầu vào việc.

 

Đúng lúc cậu định lia camera về phía toà nhà ma, một tài khoản với cái tên 【 Xin Lỗi Xin Lỗi Em Là Đồ Ngu 】 đột ngột nhảy vào stream.

 

Rồi ném thẳng 10 món quà to nhất vào mặt cậu.

 

“…?” Sầm Úc liếc nhìn cái ID, ngập ngừng đọc thành tiếng: “Cảm ơn quà của Đồ Ngu nhé.”

Bình Luận (0)
Comment