Kết Hôn! Anh Dám Không?

Chương 639

CHƯƠNG 639: ‘QUY TẮC LUẬT SƯ’

Khẽ ngước mắt, hàng mi còn vương nước mắt càng lộ ra vẻ dịu dàng yếu đuối, nhưng ánh mắt lại kiên định nhìn về phía trước, Liên Mẫn khẽ cất lời: “Tôi muốn kiện cô ta, tôi muốn kiện cô ta giết người không thành! Cô ta muốn giết chết tôi, nhưng con của tôi bảo vệ tôi, tôi muốn kiện cô ta, cho dù Ân Thiên Thiên có thân phận gì, là hạng người gì, tôi tin tưởng khi đứng trước pháp luật thì ai ai cũng bình đẳng!”

Vừa mới chuyển đến phòng bệnh bình thường, sức khỏe Liên Mẫn cũng chưa khôi phục, nếu không phải tự cô ta yêu cầu phóng viên đến, bệnh viện Nam Tự vốn sẽ không cho phóng viên tiến vào trong bệnh viện!

Tiếng nói yếu đuối, nhưng lời Liên Mẫn nói lại truyền đạt rõ ràng chuyện này vào trong tai mỗi một người quan tâm!

Ân Thiên Thiên cũng nghe thấy, đồng thời cũng nhìn thấy phản ứng của tất cả mọi người!

— Mẹ nó, phải như vậy mới đúng chứ, Liên Mẫn quả thật chính là idol của tôi!

— Người phụ nữ Ân Thiên Thiên nên đi chết đi, cô ta không xứng là một người mẹ, là một người phụ nữ!

— Tôi thật muốn một dao đâm chết cô ta, trái tim của Ân Thiên Thiên kia thật cứng rắn, ngay cả phụ nữ có thai cũng ra tay được!

Tất cả mũi nhọn đều chĩa vào cô, khiến cho cả người cô không cách nào động đậy, ngay cả cơ hội để giải thích cũng không có, mà cứ đứng yên bị mọi người định tội như vậy!

Sau khi Liên Mẫn nói muốn kiện Ân Thiên Thiên, trong phòng bệnh lại càng sôi nổi hơn, vô số phóng viên truyền thông chen chúc nhao nhao hỏi thăm, cô ta định làm gì, cũng có người hỏi dự định sau này của cô ta, nhưng lại không có ai hỏi tình huống ngày hôm đó!

Đột nhiên, không biết phóng viên nào lại khẽ cất lời hỏi một vấn đề, khơi gợi sự liên tưởng của các phóng viên, ai cũng chờ Liên Mẫn lên tiếng.

— Liên Mẫn, xin hỏi cô thật sự là người phụ nữ của cậu ba Cảnh sao? Vậy cô là người thứ ba phải không?

— Mang thai hai tháng, khi đó cậu ba Cảnh vẫn chưa ly hôn với Ân Thiên Thiên, cô là người chen chân vào cuộc hôn nhân của người khác sao?

— Cô Liên, cô nói một câu được không?

Dư luận chính là như vậy, tùy tiện hỏi một câu đã có thể thay đổi rất nhiều thứ!

Nghe thấy vấn đề này, Liên Mẫn không nhịn được mà hơi chột dạ, nhưng chỉ cần vừa nghĩ đến con mình đã không còn, bọn họ cũng không có cách nào bắt cô, lập tức rơi nước mắt khóc nói: “Thật ra so với Ân Thiên Thiên, thời gian tôi đi theo bên cạnh cậu ba còn lâu hơn một chút, trong thời gian năm năm cô ta rời đi, vẫn luôn là tôi, không phải sao?”

Nói xong, Liên Mẫn tựa như chìm vào hồi ức vô cùng tươi đẹp, khóe miệng dịu dàng mỉm cười nói: “Nói thật, quả thật tôi vẫn luôn yêu thích anh ấy, người giống như anh ấy, bên cạnh không có ai yêu thích mới là kỳ lạ đó, nhưng tôi cũng chưa từng nghĩ đến việc ở bên anh ấy, bởi vì tôi biết anh ấy yêu vợ mình biết bao nhiêu, thậm chí anh ấy vì cô ta mà sẵn lòng chờ đợi suốt năm năm như vậy, tình cảm này không phải là thứ tôi có thể tùy tiện chen chân vào, chỉ là, là một người phụ nữ, ai cũng sẽ có lòng tham…”

Ánh mắt khẽ ngước lên, tất cả lời Liên Mẫn nói tựa như mới xảy ra ngày hôm qua, kỹ thuật diễn xuất tài tình này khiến cho Ân Thiên Thiên ở trước màn hình nhìn thấy mà siết chặt tay, ngay sau đó cô ta nói tiếp: “Tôi đi theo bên cạnh cậu ba cũng đã từng nghĩ, có phải nếu Ân Thiên Thiên không trở lại thì tôi sẽ có một chút xíu cơ hội không, vì vậy cho dù là dùng cả thanh xuân của mình để chờ đợi, tôi cũng không để ý chút nào…”

Bất chợt, Liên Mẫn đưa tình cảm của mình lên một tầm cao mới.

Nếu như lúc bình thường nói lời như vậy thì sẽ bị người ta phỉ nhổ, nhưng bây giờ cô ta lại phối hợp thêm với hình tượng nhỏ yếu vô tội.

“Tôi biết cậu ba yêu Ân Thiên Thiên, vì thế sau này tôi cũng không nghĩ đến điều xa vời này, nhưng ngày hôm ấy…” Nói xong, Liên Mẫn chợt cúi đầu đỏ mặt, dường như đang nghĩ đến chuyện gì khiến người ta xấu hổ: “Ngày hôm ấy có tuyết rơi, anh ấy cứ đứng ở nơi đó nhìn chằm chằm lấy tôi, một giây sau chợt giơ tay phủi bông tuyết rơi trên tóc tôi, giây phút đó, tôi biết anh ấy động lòng rồi, tôi cũng động lòng rồi…”

“Tôi sẽ không phản bác sự thật tôi trở thành người thứ ba, nhưng cho dù như vậy tôi cũng dám nói giữa tôi và cậu ba là tình yêu chân thành.” Nói xong, Liên Mẫn vô cùng mạnh mẽ ngước mắt nhìn chăm chú vào vô số ống kính trước mặt. Dưới góc độ của cô ta, bây giờ trong tay cô ta có một quân bài tốt, Cảnh Liêm Uy vốn không cách nào chống cự! “Mặc dù tôi có lỗi với Ân Thiên Thiên, nhưng cô ta cũng không nên làm hại con của tôi như vậy, chuyện này tôi chắc chắn sẽ không thể nào tha thứ!”

Nói xong, Liên Mẫn lại quay về chủ đề ban đầu, lời nói vô cùng mạnh mẽ, nhất thời lại có cảm giác khiến người ta bị mê hoặc!

Việc đã đến nước này, lại đi truy cứu vấn đề người ta có phải là người thứ ba hay không thật sự không còn quan trọng, quan trọng là tất cả mọi người muốn nhìn kết cục cuối cùng của Ân Thiên Thiên! Vụ án đẫm máu này mới là tâm điểm chú ý của bọn họ, nhưng cũng không thể không nói, vì chuyện người thứ ba này mà hình tượng của Liên Mẫn đã bị giảm xuống!

Ngay tại khi Liên Mẫn cho rằng đây đã là kết thúc, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, sau đó chuyển sang nói với phóng viên cô ta muốn làm thế nào, đột nhiên cửa phòng bệnh bị gõ vang.

Cốc, cốc.

Tiếng gõ rõ ràng, nhưng Liên Mẫn lại không hề chú ý, những người còn lại cũng không hề chú ý.

“Từ trước đến giờ Ân Thiên Thiên này đều rất giả dối, cô ta có thể vì đạt được mục đích của mình mà không từ thủ đoạn, có lúc chúng tôi vẫn không thể không tin câu nói ‘bề trên bất chính bề dưới noi theo’ này, nhìn xem hoàn cảnh ra đời của Ân Thiên Thiên…” Liên Mẫn vẫn đang nói chuyện, lại phát hiện trong phòng bệnh quá mức yên lặng, còn tưởng rằng vấn đề của mình không hay ho cho lắm, lập tức chuyển đề tài: “Tôi muốn kiện Ân Thiên Thiên, tôi muốn mời luật sư giỏi nhất thành phố T đến…”

“Cô Liên, chào cô, tôi là luật sư đại diện cho cậu ba và mợ ba, tôi họ La.” Lời nói chuyên nghiệp quen thuộc vừa nói ra, toàn bộ ống kính trong phòng lập tức xoay về phía Luật sư La, đài phát thanh phát sóng trực tiếp lập tức lấy được tiếng vang cực lớn!

Liên Mẫn nhìn thấy Luật sư La đứng ở trước mặt mình, bỗng dưng trừng lớn hai mắt.

Cô ta không quen biết anh ta, nhưng đã từng nghe đến tên của anh ta, trong thành phố T thật sự không có mấy người có thể được gọi là ‘Đại luật sư’!

“Vừa rồi cô nói quan hệ giữa cô và cậu ba là người yêu, phải không?” Mặc dù là câu hỏi, nhưng người đã làm luật sư nhiều năm nào có thể hỏi ra câu hỏi không có trình độ như vậy, vừa hỏi xong, Luật sư La vung tay lên, trợ lý đi theo phía sau lập tức lấy bút ghi âm đúng lúc ghi lại được những lời Liên Mẫn nói vừa rồi phát ra…

Thoáng chốc, khuôn mặt Liên Mẫn trắng bệch!

Nhưng Luật sư La lại không để ý đến, hỏi tiếp: “Cô Liên, cô còn công bố đứa con bị mất trong bụng cô kia là của cậu ba Cảnh, đúng không?”

Lần này, trái lại Luật sư La cũng không đưa ra chứng chứ gì, nhưng Liên Mẫn đã như vậy, chỉ cần cô ta dám gật đầu, vậy anh ta sẽ dám làm việc!

Xung quanh đều là phóng viên, còn có phát sóng trực tiếp tại hiện trường, Liên Mẫn nào dám làm ra chuyện tự vả mặt mình, kiên trì đến cùng mà nặng nề gật đầu nói: “Đúng vậy, đứa con trong bụng tôi là con của cậu ba nhà họ Cảnh!”

Vừa nói dứt lời, Liên Mẫn chợt nhìn thấy Luật sư La trước mặt nhếch miệng nở một nụ cười nhạt, bỗng nhiên trong tay có thêm một tập tài liệu, giơ ra giữa không trung, hùng hồn nói: “Cô Liên, đây là công văn của tòa án, mời cô xem, bây giờ tôi đại diện cho Cảnh Liêm Uy cậu ba nhà họ Cảnh khởi tố cô tội làm hỏng danh dự của người khác, chúng tôi sẽ tính toán rõ ràng tổn hại danh dự mà cô tạo ra cho cậu ba, mong cô chuẩn bị tốt đáp trả thích hợp.”

Nói xong, Luật sư La nhẹ nhàng đặt công văn trong tay lên mép giường, tiếng chụp ảnh và ánh đèn flash vang lên liên tục, Liên Mẫn nhìn thấy tài liệu này, nhất thời ngây ngẩn cả người, ngay cả duỗi tay nhận lấy cũng không dám, chỉ sợ mình sẽ run rẩy lộ ra vẻ chột dạ.

Từ trước đến nay Luật sư La làm việc đều không dựa theo khuôn phép, mọi người cũng quen thuộc, nhưng đây cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Luật sư La hùng hổ đáng sợ như vậy.

Khóe miệng vẫn giữ nguyên nụ cười, Luật sư La nhìn Liên Mẫn nói tiếp: “Cô Liên, đối với chuyện cô tùy tiện tuyên bố ‘quan hệ không đúng đắn’ giữa cô và cậu ba Cảnh, đứa con trong bụng cô là con của cậu ba Cảnh, tôi đại diện cho đương sự của tôi nói cho cô biết, chúng tôi sẽ nghiêm túc xử lý.”

Nói xong, Luật sư La cũng không cho Liên Mẫn có cơ hội nói chuyện mà xoay người rời đi!

Người này chỉ tiến vào một lát đã khiến cho phòng bệnh sôi trào, gần như tất cả phóng viên đều chia làm hai phe, một phe bao vây chặn đường Luật sư La, một phe ở lại trong phòng bệnh hỏi thăm Liên Mẫn chuyện vừa rồi!

— Cô Liên, xin hỏi vừa rồi lời Luật sư La nói là thật sao? Lúc trước cô vẫn luôn nói dối sao?

— Cô Liên, xin hỏi rốt cuộc đứa con bị mất của cô là của ai? Cô chắc chắn là của cậu ba Cảnh sao?

— Cô Liên, nếu con của cô không phải của cậu ba Cảnh, có phải cũng chứng minh giữa cô và cô Ân cũng không có xích mích?

Trong khoảng thời gian ngắn, vô số người vây quanh bên cạnh Liên Mẫn, tất cả đều đang hỏi thăm chuyện mà lúc này ngay chính cô ta cũng không biết phải trả lời thế nào, sắc mặt vô cùng tái nhợt, không đợi phóng viên hỏi xong, bỗng nhiên hai mắt Liên Mẫn nhắm lại, hôn mê bất tỉnh rồi, bên trong bệnh viện lập tức trở nên hỗn loạn, lại mang theo sốt ruột bực bội…

Bên kia Luật sư La bị phóng viên chặn lại, sắc mặt nghiêm túc không chịu chút ảnh hưởng nào.

— Luật sư La, xin hỏi lời anh vừa nói là thật sao?

— Luật sư La, nếu như con của cô Liên không phải là của cậu ba Cảnh, có phải cô Ân có thể sẽ được tẩy trắng tội danh không?

— Luật sư La, đây là phương pháp mà các anh dùng để cứu cô Ân sao.

Mỗi vấn đề của phóng viên đều rất sắc bén, nhưng Luật sư La nghe thấy lại không nhịn được bật cười!

Đưa tay đẩy đẩy một bên gọng kính vàng của mình, ánh nắng hắt xuống tạo thành một đường vòng cung hoàn mỹ, lóa mắt mà rõ nét.

Luật sư La khẽ lên tiếng nói: “Đầu tiên tôi nhắc nhở mọi người một câu, tôi là luật sư, khi làm việc luôn thích suy xét vấn đề từ góc độ pháp luật, tốt nhất mọi người nên suy xét vấn đề rõ ràng rồi hãy hỏi, đừng để đến lúc đó khiến tôi hiểu lầm thì không tốt đâu.”

Lời vừa nói xong, toàn bộ mọi người ở đây không ai lên tiếng nói chuyện, tất cả đều khẽ rụt cổ lại.

Hài lòng nhìn tình huống trước mặt, Luật sư La mới nói: “Đầu tiên, với tư cách là một luật sư tôi sẽ không bào chữa cho những việc không đúng sự thật; thứ hai, tôi thề sống chết bảo vệ quyền lợi hợp pháp của đương sự của tôi; thứ ba, tôi chắc chắn sẽ không cho bất kỳ kẻ phạm pháp làm tổn thương đến đương sự của tôi nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật; thứ tư, trong tình huống trước khi chắc chắn là sự thật, mong mọi người chú ý dùng từ, nếu không tôi cũng không ngại áp dụng pháp luật.”

Đây cũng là câu trả lời của Luật sư La với tình huống hiện giờ, tất cả những gì anh ta làm đều là việc anh ta nên làm, mà những người định tội Ân Thiên Thiên cũng bị cảnh cáo!

Tòa án còn chưa phán xử, ai dám nói Ân Thiên Thiên chính là tội phạm giết người chứ?

Giữa người bị tình nghi và tội phạm còn cách xa nhau lắm!

Nói xong, Luật sư La lại quay người rời đi, hoàn toàn không để ý đến suy nghĩ của những người phía sau, dư lại sôi trào lần nữa…

Khi Ân Thiên Thiên canh giữ trước màn hình nhìn thấy Luật sư La xuất hiện, cô duỗi tay vỗ về bụng dưới nhô cao của mình mà không nhịn được mỉm cười, trong lòng ngọt ngào mà ấm áp.

Chồng của cô, trước giờ sẽ không để cô trơ trọi một mình!

Bình Luận (0)
Comment