Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 1396


Đường Ninh liếc mắt nhìn hai người một cái, sau đó bình tĩnh quay lại, thản nhiên nói: “Của em là khoang hạng nhất.”
Chị Long đi theo sau Đường Ninh bật cười, sau đó vẫy vẫy tắm vé trong tay nói: “Ngại quá, bọn chị cũng Vậy, các người ở hạng thương gia từ từ thưởng thức nhé…”
Lâm Vi nhận ra rằng cô đã được đổi khoang khi lên máy bay, nhưng nhìn vẻ mặt uễ oải của Mặc Vũ Nhu lúc này, cô vẫn cảm thấy khá thoải mái, lần đầu tiên, cô là một người đại diện nhưng lại có đãi ngộ còn hơn cả tổng giám đốc.

Mặc Vũ Nhu nhìn thấy ba người bọn họ tiến vào khoang hạng nhất, nghi ngờ nhìn Hàn Vũ Phàm: “Chuyện gì vậy? Không phải nói khoang hạng nhất của chuyến bay này sớm đã không còn hay sao? Vé của Đường Ninh không phải do công ty đặt sao?”
“Chuyện này, anh cũng không biết.” Hàn Vũ Phàm tức giận nói.

“Tức chết tôi rồi!” Mặc Vũ Nhu đang muốn Đường Ninh nhìn cô ta và Hàn Vũ Phàm ân ái, không ngờ rằng, cô lại có thể đi vào khoang hạng nhát.

Đường Ninh nghĩ là khoang hạng nhất bây giờ chắc cũng đã kín chỗ, không ngờ khi cả ba người họ đi vào trong, bọn họ mới nhận ra rằng ở đây không có một hành khách nào khác ngoài họ.


“Đường Ninh, đôi tra nam tiện nữ kia, không phải lát nữa sẽ đổi khoang sang bên này chứ?” Tuy là khoang hạng nhất đều có phòng riêng độc lập có cửa, nhưng thấy bên trong không có ai, trong lòng chị Long có chút lo lắng.

“Vị tiểu thư này xin cứ yên tâm, vì không muốn làm phiền Đường tiểu thư nghỉ ngơi, Mặc tiên sinh đã đặt nguyên khoang hạng nhất của toàn bộ chuyến bay, sẽ không có thêm bất kì vị khách nào khác vào.” Tiếp viên nhiệt tình giải thích với chị Long.

Sau khi nghe tiếp viên nói xong, chị Long tức khắc liền ôm đầu, thiếu chút nữa là bùng nỏ… “Đường Ninh, số mệnh của cô quá tốt rồi!”
Lâm Vi từ đầu đến cuối đều bối rối, còn đang muốn hỏi chuyện gì đang xảy ra, nhưng trong phòng vệ sinh trên máy bay, đột nhiên một người đàn ông mặc vest nâu bước ra, trông anh có vẻ điềm tĩnh, nhưng ngũ quan tuấn tú phi thường và nốt ruồi đặc biệt trên vành tai bên phải giống nhưng một viên kim cương đen bóng.

Trời ơi… Đây là chủ tịch của công ty giải trí Hải Thụy, một huyền thoại của giới giải trí!
Lâm Vi sững sờ, cô không ngờ lại có thể nhìn thấy Mặc Đình ở một nơi như vậy.

Nhưng mà, điều làm cho cô bắt ngờ hơn nữa là khi Đường Ninh vừa nhìn thấy Mặc Đình hoàn toàn không có một chút xa lạ, ngược lại ánh mắt ngạc nhiên vui mừng: “Ngài Mặc, anh có thể giải thích cho em một chút được không, lúc sáng anh không nói lời đã rời đi, sao bây giờ lại xuất hiện ở đây?”
“Mặc phu nhân, có vẻ như em không muốn gặp anh?”
Mặc Đình thuận tay cầm lấy chiếc túi trong tay cô, thể hiện sự quan tâm.

“Không phải là không muốn, mà là có chút ngạc nhiên… Mặc tổng quả thực rất giỏi trong việc xuất hiện trước mặt em theo nhiều cách khác nhau.” Đường Ninh vô cùng thân mật khoác lấy cánh tay của Mặc Đình, bước đến căn phòng nhỏ của hai vợ chồng, sau đó đẩy cửa bước vào.

“Hai người bọn họ…” Lâm Vi cảm thấy não mình như ngừng hoạt động không thể suy nghĩ gì, trực tiếp trống rỗng.

“Đường Ninh còn chưa chính thức giới thiệu cho cô sao?” Chị Long nhướng mày nhìn cô.

“Chủ tịch của công ty giải trí Hải Thụy, ông lớn trong làng giải trí, chính là chồng của Đường Ninh, khi mà tôi biết chuyện này còn ngạc nhiên hơn cả cô.”

“Bọn họ… Kết hôn khi nào vậy?” Lâm Vi hỏi với vẻ mặt phức tạp.

“Vào ngày Đường Ninh hẹn Hàn Vũ Phàm đi đăng kí, Hàn Vũ Phàm cùng Mặc Vũ Như còn đang yêu đương vụng trộm, Đường Ninh bị đả kích mạnh mẽ, cho nên… liền tự mình đi kết hôn, nào ngờ, cô ấy chọn đúng người, nhưng họ kết hôn với nhau trong bí mật nên cũng ít người biết chuyện này.” Chị Long nói xong lí do này, liền quyết định nhắc nhở Lâm Vi thêm vài câu.

“Đường Ninh nếu không ngần ngại nói ra điều này điều đó tương đương với việc cô ấy tán thành với năng lực của cô, cô cũng đã thấy rồi, tuy Đường Ninh gả cho Mặc Đình, nhưng cô ấy chưa từng có ý định dựa vào Mặc Đình làm hậu thuẫn, từ trước đến nay đều dựa vào năng lực của mình mà đi lên, Lâm Vi, Đường Ninh là một viên ngọc quý, sớm muộn gì cô ấy cũng sẽ đứng trên đỉnh cao của giới người mẫu, cho nên… cô phải biết phân biệt điều gì nên làm và điều gì không nên.”
Lâm Vi thở dài, đối với Đường Ninh, cô hoàn toàn chịu thua.

Bởi vì Đường Ninh đã cho cô ấy một viên kẹo ngọt ngào nhất và cũng cho cô ấy biết bí mật của mình, nhưng cũng đồng thời giáng cho cô ấy một cái tát, cho dù Đường Ninh không có ý định dựa vào Mặc Đình, nhưng Mặc Đình sẽ luôn là chồng cô, không có bắt kì người chồng nào chịu để yên khi vợ mình bị bắt nạt, cho nên cô ấy sẽ không có bát kì cơ hội nào để phản bội lại Đường Ninh.

Điều quan trọng nhất là Lâm Vi bỗng nhiên có cảm giác… Chị Long biết hết mọi chuyện… “Lúc này, trong lòng cô hẳn là đang nghĩ đôi cầu nam nữ ngoài kia thật ngu ngốc đúng không?” Chị Long trợn tròn mắt: “Cho nên, cô biết mỗi lần Mặc Vũ Như đối với Đường Ninh thể hiện như vậy, cô đừng cãi nhau với tôi, khi mà cô không phải là đối thủ của đối phương, tôi chỉ muốn cảnh cáo cô đừng làm điều gì ngu ngốc?’ “Bát ngờ không?” Mặc Đình nhẹ nhàng vuốt ve lưng Đường Ninh hỏi.

“Có.” Đôi mắt Đường Ninh nhiễm một tầng sương, trong lòng cảm thấy rất ám áp, bởi vì cô biết rõ rằng Mặc Đình bận rộn như nào, “Đình, anh không cần phải như vậy đâu, em sẽ tự lo liệu được mà.”
“Chúng ta vừa mới kết hôn, đáng lẽ không nên xa nhau… Hơn nữa, anh thực sự thích cho em một sự ngạc nhiên bất ngờ, đương nhiên, càng thích… từ em vừa gọi anh, em có thể gọi lại cho anh nghe được không?” Mặc Đình ôm lấy thân thể cô, nói lên yêu cầu của mình.

“Đình…” Đường Ninh lặp lại lần nữa, lúc này nụ hôn của Mặc Đình cũng nặng nề hạ xuống.


“Anh còn thích hôn em nữa…”
Trên máy bay rất dễ thiếu dưỡng khí nên Mặc Đình nhanh chóng buông Đường Ninh ra, ôm chặt cô vào lòng ngực mình: “Em ngủ đi, em đến Mĩ sẽ bận rất nhiều việc.”
“Vậy còn anh? Đi đến Mĩ chính là vì muốn đi cùng em sao?” Đường Ninh ngửa đầu lên hỏi Mặc Đình.

“Đi đến Mĩ… Hải Thụy có rất nhiều công ty con ở Mĩ, cho dù anh có đi khảo sát lần lượt cũng phải mất một tuần.” Thật ra điều quan trọng nhất là phải đảm bảo sự an toàn tuyệt đối cho Đường Ninh, “Anh có bất động sản ở Mĩ.

Cho nên em có thể kiếm cớ để đến đây ở với anh, tốt nhát…”
“Thiên Nghệ bên kia, em sợ có thêm nhiều điều phiền toái, chị gái của Hàn Vũ Phàm, Hàn Nhược Tuyết có lòng dạ tương đối độc ác.” Đường Ninh đáp: “Tuy rằng lúc trước em có mối quan hệ khá tốt với cô ta, nhưng dù sao cô ta cũng là chị gái của Hàn Vũ Phàm, chỉ cần Hàn Vũ Phàm nói một câu, cô ta có thể dễ dàng đạp em xuống, để Mặc Vũ Nhu nổi lên.”
“Nhưng anh nhìn thế nào cũng không thấy em sợ hãi…” Mặc Đình rất tin tưởng vào cô vợ bé nhỏ của mình..

Bình Luận (0)
Comment