Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 172

Chương 172: Tôi Sẽ Dùng Thật Tốt Trợ Lý Này

Vào đêm trước buổi talkshow của Phong Thái, Đường Ninh đến phòng phát sóng trực tiếp quay một trailer, lúc rời đi, trước cổng đài truyền hình tràn ra rất nhiều fan.

Mọi người trực tiếp tặng hoa tươi và yêu cầu chụp ảnh chung, Đường Ninh đều hiền hậu gật đầu đáp ứng. Suy cho cùng, trời lạnh thế này, vẫn luôn đợi ở bên ngoài thật sự rất vắt vả.

Đương nhiên, điều mà fan hỏi nhiều nhất là tin tức về nam thần ở phía sau. Nhưng Đường Ninh chỉ cười với mọi người: “Nhớ đón xem Chương trình phát sóng trực tiếp vào tối mai nhé. Tôi tin là các bạn nhất định sẽ hài lòng với câu trả lời đó.”

Các fan không khỏi kinh động hét chói tai, nhất là khi thấy Đường Ninh chủ động tháo kính, vô cùng thân thiết ký tặng mọi người.

“Nhìn gần cô còn đẹp hơn!”

“Chân thật dài quá.”

“Chị Đường Ninh, chị đừng sợ… chúng em đều sẽ bảo vệ chị.”

Đường Ninh vừa đi vừa ký tên cho mọi người, nghe thấy câu nói này, rõ ràng dừng lại một chút rồi nở một nụ cười với mọi người.

Một cô bé mười lăm, mười sáu tuổi, mặc đồng phục học sinh, trong tay cầm biểu ngữ.

Vì thế, Đường Ninh nghĩ đến Lam Vũ, cùng ở độ tuổi tràn đầy mạnh mẽ, có chí tiến thủ, những fan này toát ra năng lượng khiến cô cảm động. Chỉ mới mười lăm tuổi nhưng đã có thể chủ động nghĩ đến việc bảo vệ người khác.

Nên Đường Ninh không kìm lòng được, sờ sờ đầu của đối phương: “Chị bảo vệ các em, em bảo vệ chính mình.”

Thực ra, cô biết rằng, trước đây luôn lo phản kích, chưa bao giờ có cơ hội tiếp xúc nhiều hơn với fan, sau này, cô sẽ lắng nghe tiếng lòng của fan nhiều hơn.

Cuối cùng, Đường Ninh vẫy tay tạm biệt mọi người, dưới sự bảo vệ của An Tử Hạo, lên xe bảo mẫu.

“Em thật dễ dàng lấy được năng lượng từ người khác.” An Tử Hạo nghĩ đến câu nói vừa rồi của Đường Ninh, xúc động nói.

“Đương nhiên rồi, một đứa trẻ mười lăm tuổi lại nói muốn bảo vệ em. Cho dù cô bé không có năng lực này, nhưng cô bé có dũng khí này, chẳng lẽ người lớn chúng ta không bằng một đứa trẻ?”

An Tử Hạo ngần người, không nói lời nào, dù sao, anh đã phát hiện một phẩm chát riêng mới của Đường Ninh.

Đó là, cô ấy lúc nào cũng tự ngẫm lại mình!

Thảo nào, toàn thân cô ấy có nguồn sức mạnh vô tận.

“Ngày mai, thật sự muốn đem thân phận của nam thần sau lưng ra?” Một lúc sau, An Tử Hạo mới lại lên tiếng hỏi Đường Ninh: “Không hối hận sao?”

Đường Ninh cười thần bí, dù là An Tử Hạo cô cũng không trả lời.

Nhưng tiết mục talkshow ngày mai, thực sự có thể lên Chương trình không?

Cùng lúc đó, Lý Đan Ni và người đại diện ngồi trong văn phòng rộng rãi và lộng lẫy của Lan Hè. Lan Hề quay lưng về hai người, uống cà phê, giọng nói điềm tính nhưng có sức mạnh không thể cưỡng lại.

“Buổi biểu diễn ngày mai sẽ cho trợ lý của cô nghỉ một ngày, tôi đã chuẩn bị một trợ lý mới cho cô.”

“Tôi không hiểu ý Lan tổng lắm…” Lý Đan Ni nhún vai.

Lan Hề xoay người lại, trực tiếp đi đến bên cạnh Lý Đan Ni, dùng một tay ấn vào vai cô ta: “Tôi điều trợ lý của Đường Ninh cho cô một ngày, tùy cô sử dụng.”

Än dụ chính là giao cho cô ta sai bảo, giày vò, trút giận.

Lý Đan Ni không hiểu lắm phương pháp làm của Lan Hè, và Lan Hè tất nhiên không thể nói cho Lý Đan Ni biết mục đích thực sự của cô ta, nên… cô ta cười che giấu, quay người trở lại trước bàn làm việc, nói giải thích: “Đường Ninh là người mẫu của tôi. Tôi có quyền sắp xếp mọi thứ mà công ty trang bị cho cô ấy, kể cả con người!”

Tuy nhiên, Lý Đan Ni không biết rằng chị Long thực ra luôn là trợ lý riêng do chính Đường Ninh mời. Người khác căn bản không có tư cách để chỉ huy chị Long.

“Ngày mai chỉ là trợ lý, sau này… chính là người đại diện.”

Nghe thấy 3 chữ người đại diện mà Lan Hề nói, ánh mắt Lý Đan Ni đột nhiên sáng lên, bởi vì… điều này có nghĩa là sự chịu đựng của Lan Hè đối với Đường Ninh đã đến cực hạn.

Cũng tức là, cô ta định lấy lại người đại diện An Tử Hạo từ bên người Đường Ninh!

“Tôi hiểu rồi, tôi sẽ “sử dụng” tốt người trợ lý này.” Lý Đan Ni không chút khách khí nói. Đây đã là lời dặn đặc biệt của Lan Hè, thì cô đương nhiên sẽ không để cô ta thất vọng.

Lại qua một ngày một đêm điều tra theo dõi, ngay cả Lục Triệt cũng không có bắt kỳ tin tức gì về ông nội chị Long, có vẻ như Lan Hề làm việc rất thận trọng.

Chị Long vì thế rất tự trách, nhưng lại không thể làm ra việc phản bội Đường Ninh, suy cho cùng thì làm người không thể đánh mắt điểm giới hạn.

“Cô cũng đừng lo lắng quá. Lan Hề tạm thời còn không dám làm xằng làm bậy. Dẫu sao mạng người là chuyện của trời, Lan Hề một khi nhúng tay vào, sớm muộn gì cũng sẽ đùa chết chính mình, cô ta sẽ không mạo hiểm lớn như vậy.” Lục Triệt an ủi chị Long vì anh ấy biết rằng chị Long thực sự rất khó xử trong chuyện này.

Đổi lại là anh ta, có lẽ sớm đã lựa chọn mắt lý trí.

“Lục Triệt, anh nhát định phải nhắc nhở An Tử Hạo và Đường Ninh lúc đi ghi hình buổi tối không được mang theo điện thoại, đừng để cô ấy biết tình hình của tôi.”

“Cô thật sự chống đỡ được?” Lục Triệt có chút lo lắng.

“Không vấn đề gì.”

Lục Triệt không nói gì, nhưng trong lòng rất rõ ràng, anh ấy sử dụng sức lực của Hải Thụy giúp chị Long tìm người suốt hai ngày nhưng không thu được gì, lẽ nào bây giờ biết rõ chị Long sẽ chịu nhục, nhưng vẫn phải trơ mắt nhìn cô ấy đi chịu đựng?

Lúc Lục Triệt về tới Hải Thụy, vẫn luôn suy nghĩ về vấn đề này, đến nỗi Mặc Đình gọi anh, nhưng anh hoàn toàn không có phản ứng.

“Cậu hồn vía lên mây gì đó?”

“Chủ tịch, phu nhân đã trên đường đi ghi hình Phong Thái rồi ạ?” Lục Triệt nhìn bầu trời ngoài cửa sổ, chú ý tới ánh tà dương ngoài cửa sổ.

Mặc Đình đóng lại văn kiện trong tay, hứng thú nhìn Lục Triệt: “Rốt cuộc cậu muốn nói gì?”

“Chủ tịch…” Lục Triệt do dự giây lát, nhưng vẫn nói đầu đuôi sự việc cho Mặc Đình.

Mặc Đình sau khi nghe xong, trực tiếp nhìn Lục Triệt với ánh ` mắt lạnh lùng: “Cậu đã ở bên tôi bảy năm rồi. Chẳng lẽ thời gian bảy năm không dạy cậu xử lý chuyện uy hiếp cưỡng bức thế nào?”

“Cậu cho rằng cậu sử dụng sức mạnh của Hải Thụy là có thể lập tức tìm được ông nội của Long Man sao? Ngây thơ!”

“Cậu có biết là nếu sự việc ầm ï lớn thì chính là một mạng người không?”

“Chủ tịch… tôi…” Lục Triệt không cách nào biện giải được, bởi vì chuyện này còn liên quan tới Đường Ninh!

Anh biết vị trí của Đường Ninh trong lòng Mặc Đình, anh ấy không dám tùy tiện để Đường Ninh liên lụy vào.

Đương nhiên, anh… thực ra càng muốn giữ lời hứa với chị Long hơn.

Loại chuyện này lẽ ra phải nói từ sớm, nhưng anh ấy lại thật sự không nói ra được! Bản thân anh ấy cũng cảm thấy kỳ lạ…

Mặc Đình hít sâu một hơi, như để nguôi giận, nhưng lúc vừa định ra tay, Đường Ninh đã gọi tới: “Đình… Lục Triệt có ở đó không?”

“Sao vậy?”

“Em suy nghĩ tới lui, cảm thấy chị Long vẫn có điểm bất thường. Tại sao Lục Triệt lại nhắc nhở Tử Hạo, bảo chúng em tham gia buổi talkshow Phong Thái, tốt nhất là không nên mang điện thoại?” Đường Ninh nhạy bén nghĩ đến vấn đề này.

Mặc Đình im lặng một lúc, cuối cùng, đem tất cả những việc chị Long trải qua trong mấy ngày qua kể cho Đường Ninh nghe, vì anh biết rằng, dù anh không nói thì Đường Ninh cũng sẽ vì không yên tâm cho chị Long mà đi tìm cô ấy trước.

“Vậy chị Long bây giờ ở đâu?” Sau khi nghe xong, giọng Đường Ninh không khỏi có chút run lên.

“Hải Nghệ Runway.”

“Đình… Chuyện này hãy để em tự xử lý, nhưng có thể em sẽ đưa ra thân phận của anh.”

Mặc Đình không khỏi bật cười: “Em cứ lôi ra đi…”

Bình Luận (0)
Comment