Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 423

Chương 423: Cuối cùng chị cũng trở nên cảnh giác rồi

Phim khởi quay từ tháng Bảy, thời gian công chiếu ước chừng khoảng tháng Mười hai cuối năm, mà bình chọn Giải Phi Thiên được diễn ra vào tháng Hai năm sau.

Cho nên, “Người thân biến mắt” là niềm hy vọng lớn nhất của cô ta, năm nay công ty cũng có ý định thay cô ta hối lộ giám khảo, nêu cô ta lại để vuột mắt, vậy thì công ty có thể sẽ chuyển trọng tâm sang người khác.

Bạch Thu Sinh nói không sai, cô ta… đã không thể đợi được nữa rồi.

Trong cái vòng luẳn quần này, ai mà không sống vì theo đuổi danh lợi chứ? Mặc Đình cũng không phải vì Đường Ninh, ở trên nhiều phương diên, đều làm việc “cố gắng”

sao? Nên khi giãm lên người khác, Hải Thụy thật đúng là không có chút mềm lòng nào cả.

Sau khi tập trung làm diễn viên, Đường Ninh càng ngày càng ít xuất hiện trước công chúng, ngoại trừ hoạt động cần thiết, cô ấy hầu như không ra khỏi nhà, chuẩn bị đầy đủ nhất cho bộ phim mới, dù sao lần này, cô ấy phải thử thách khó khăn rất cao.

Vì để Đường Ninh có thể hòa nhập tốt hơn với vai diễn cảnh sát, Mặc Đình đã thuê các cảnh sát chuyên nghiệp huấn luyện Đường Ninh nghiêm khắc như một sinh viên của học viện cảnh sát, cho dù là dáng dấp đi đứng, động tác đánh võ, hay là tư thế cầm súng, cô ấy đều phải có tính nhất quán cao của một cảnh sát thực thụ, đây cũng làm cho khí khái anh hùng trên người Đường Ninh càng ngày càng mãnh liệt, thậm chí là chị long cũng không thể không giơ ngón tay cái lên mỗi khi thấy cô ấy cầm súng.

“Người không biết, còn thực sự nghĩ rằng em là cảnh sát.”

Đường Ninh buông khẩu súng mô phỏng xuống sân tập, rồi dựa vào tường: “Cảnh sát là một nghề đáng kinh ngạc, mà nhiệm vụ của em chính là phải thể hiện dáng vẻ tốt nhất của cảnh sát cho khán giả xem.”

“Được rồi, chồng nhà em sợ em bị đói bụng nên đã đặc biệt kêu Lục Triệt gọi điện thoại cho chị, bảo chị đưa bữa trưa dinh dưỡng tới cho em, em cũng chỉ lo luyện tập, lại đây nhiều ít ăn một chút.”

“Ừm.” Đường Ninh gật đầu.

Chị Long mở hộp thức ăn ra, ngồi trong sân tập cùng Đường Ninh dùng bữa, thế nhưng chưa kịp động đũa, chị Long đột nhiên nói với Đường Ninh: “Có muốn chị đi hỏi thăm một ít tin tức về nam chính không? Còn có cái người Cố Hằng bị thua bởi em kia, vôn là vai chính biến thành vai phụ, chị sợ cô ta không cam lòng.”

“Cuối cùng chị cũng trở nên cảnh giác rồi.” Đường Ninh mỉm cười nói: “Nếu chị có thời gian để nói, có thể hỏi một chút.”

“Được, chút nữa chị sẽ làm.” Nói xong, chị Long bỗng nhiên xoay người, vẻ mặt có chút mắt tự nhiên.

“Còn có chuyện gì ư?” Đường Ninh nhìn thấu sự do dự: của chị ấy, vì thế chủ động hỏi.

“Em nói, tuổi càng lớn càng khó mang thai ư? Chị chuẩn bị mang thai lâu như vậy, nhưng bụng không có động tĩnh gì, chị có chút lo lắng chị có vấn đề.” Chị Long buông đũa xuống, lo lắng nói: “Đường Ninh, chị muốn mau chóng sinh cho Lục Triệt một đứa nhỏ.”

“Chị đã từng kiểm tra chưa?” Đường Ninh nhẹ nhàng hỏi chị ấy.

“Chị không dám đi…”

“Tốt hơn hết chị nên bàn bạc cùng Lục Triệt, đây là chuyện giữa vợ chồng chị, chị không cần thấy cái kia khó hiểu, như vậy thì sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện, phía trước còn chưa rút ra bài học kinh nghiệm sao?”

Đường Ninh ám chỉ chị Long bị bắt quỳ một lần kia.

Chị Long gật đầu: “Được, về nhà chị sẽ cùng anh ấy thương lượng.”

Đường Ninh nhìn thấy chị Long đỉnh đầu oán trách, trong lòng thấp thoáng bắt đầu có chút lo lắng, tại sao một người tùy tiện như chị Long lại có thể nóng lòng sinh con chứ?

Sau khi chị Long rời đi, Đường Ninh nhịn không được gọi một cuộc điện thoại cho Lục Triệt.

“Bà chủ? Tôi sẽ đem điện thoại đưa cho chủ tịch…”

“Không cần, tôi tìm cậu.” Đường Ninh chống tay vào mép bàn đáp: có biết gần đây chị Long phiền não vì cái gì không? Tôi thấy chị ấy ăn cơm cũng không yên lòng, tuy Đình để cho cậu làm việc nhiều, nhưng cũng đừng quên quan tâm đến người bên cạnh.”

Lục Triệt nhíu mày nghỉ ngờ, đương nhiên cậu ấy cũng hiểu được ý của Đường Ninh, nghiêm túc gật đầu: “Cảm ơn bà chủ quan tâm.”

“Người quan trọng đối với tôi, đều là cậu chăm sóc, Lục Triệt.”

“Tôi đã hiểu.” Lục Triệt trả lời.

Sau đó, Lục Triệt tắt điện thoại, mà Mặc Đình trước mặt lại ngẳng đầu u ám nhìn cậu ấy.

Lục Triệt xấu hổ cười, lập tức giải thích: “Bà chủ là bởi vì chuyện của Long Man mà gọi điện thoại cho tôi, chủ tịch mong ngài không hiểu lầm.”

“Bà xã của tôi gọi điện thoại cho cậu, là quan tâm cậu, chú ý gia đình hòa thuận.” Mặc Đình đều giọng nói xong câu đó, lại tiếp tục vùi đầu xử lý tài liệu.

Lục Triệt hít sâu, tuy rằng cậu ấy cũng hiểu được gần đây.

chị Long có tâm sự chồng chất, nhưng không nghĩ tới sẽ nghiêm trọng như vậy, xem ra áp lực của bố mẹ đối với chị ấy thật sự rất lớn, phải tìm cơ hội để giải quyết một chút.

Nghĩ đến đây, Lục Triệt rời khỏi văn phòng của Mặc Đình, gọi điện thoại cho bố mẹ, hẹn thời gian gặp mặt, có lúc cái phụ nữ cần chẳng qua chỉ là một thái độ kiên định ở người đàn ông.

Đêm khuya, khi Đường Ninh từ sân tập về nhà, Mặc Đình đã ngồi một mình trên ghế sofa. Đường Ninh kéo thân thể kiệt sức đi tới trước mặt anh ấy, lại bị anh ấy ôm lấy, ngồi trên đùi của mình.

“Gọi điện thoại cho Lục Triệt ư?”

“Anh biết à?” Đường Ninh kinh ngạc.

“Cậu ấy ngay trước mặt anh trực tiếp nghe điện thoại…”

Mặc Đình có chút không vui nói: “Bà Mặc, em dường như không sợ chồng em ghen chút nào.”

“Mặc tổng, ghen đúng lúc, có thể giúp cơ thể và tinh thần khỏe mạnh.” Đường Ninh cười khẽ lên, sau đó cô ấy nâng khuôn mặt tuần tú của Mặc Đình giải thích: “Chị Long có chút việc riêng, thực ra em vốn không m nhúng tay vào, nhưng tính cách của chị Long, đôi khi chị ấy quá quan tâm đến thái độ của người khác, ngược lại tự hại chính mình, em không muốn chị ấy làm điều gì ngốc nghéch, cho nên em liền nhắc nhở Lục Triệt một câu.”

“Anh biết.” Mặc Đình nói, những lời to nhỏ của phụ nữ, đàn ông luôn không tiện tham dự.

“Vậy còn ghen nữa không?” Đường Ninh cúi người, mạnh mẽ cắn lên cổ anh ấy một cái.

Mặc Đình che lên mu bàn tay của Đường Ninh, trở tay, lại phát hiện ra rằng cô ấy trong khoảng thời gian này cầm súng, bất tri bất giác vết chai sần đã xuất hiện giữa các ngón tay của cô ấy.

“Anh đau lòng, bà Mặc.”

Đường Ninh nghe xong, chủ động hôn lên: “Thế này thì sao? Còn đau lòng không?”

“Anh thật sự không có cách nào nắm bắt được em.”

Đúng vậy, không có cách nào!

Mặc Đình oai phong trong giới giải trí nhiều năm như vậy, chưa hề có bắt kì ai, chuyện gì, khiến anh ấy cảm thấy bắt lực. Cho đến sau khi gặp được Đường Ninh, mọi thứ về người phụ nữ này đều khiến anh ấy cam tâm tình nguyện.

“Đi thôi, anh ôm em lên lầu bôi thuốc.” Nói xong, Mặc Đình ôm Đường Ninh một cái: “Nếu ngày mai lại mang nhiều vết thương như vậy trở về thì chờ mà xem…”

“Phim sắp phải quay rồi… Đồ anh muốn em đem về, em nhất định sẽ tận tay mang tới trước mặt anh.” Đường Ninh nghiêm túc và bình tĩnh nói trước mặt Mặc Đình.

Cô ấy cũng muốn giải thưởng!

Bởi vì cô ấy xứng đáng…

“Anh nhất định sẽ để em đạt được thứ em muốn.” Đương nhiên, hối lộ giám khảo ư? Đây là việc trơ trến với Mặc Đình, cũng là một loại xúc phạm đối với Đường Ninh, nhưng anh ấy tin rằng vợ mình nhất định chạy không thoát được!

Dù sao, bắt luận là làm diễn viên hay là làm người mẫu, cô ây… Đêu dùng hết toàn sức lực.

Bình Luận (0)
Comment