Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 777

Chương 777:

 

“Tôi muốn đánh bại cô, mới có thể vượt qua cô.” Mặc dủ An Tử Hạo không muốn thừa nhận, nhưng trên năng lực anh ấy kém Thẩm Tinh Yên quá nhiều.

 

“Anh…. sao vậy?” Thâm Tỉnh Yên nhạy bén phát hiện ra tâm trạng có An Tử Hạo có gì đó không ổn: “Ai có thể chọc giận anh?”

 

“Không có gì, cô ngủ đi, máy chơi game mặc dù đã sửa xong nhưng chỉ là cầm cho cô xem, không phải cầm cho cô chơi.” Nói xong, An Tử Hạo liền cúp máy. Chỉ là sau khi cúp máy, trong lòng anh ấy đột nhiên cảm tháy trống rỗng, từ trước đến nay chưa từng như vậy, đặc biệt là dáng vẻ của ngày hôm nay.

 

Có lẽ, là bởi vì cô đơn quá lâu rồi…

 

Thẩm Tinh Yên sững người một chút, nhìn lên máy chơi game, sau đó đi kiểm tra thông tin về An Tử Hạo Cô ấy kỳ thực đối với con người An Tử Hạo này mà nói, không hiểu rõ như vậy?

 

Tìm kiếm từ An Tử Hạo, ngoài những giải thưởng trước đây của anh ấy và ân oán với Tranh Điền, còn có một từ được tìm kiếm phổ biến, đó là về anh ấy và bạn gái người mẫu của anh ấy. Nhìn vào thời gian, Thẩm Tinh Yên biết.

 

Hôm nay, nó đã xảy ra với là thời điểm bạn gái người mẫu Vân Hinh của anh qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi.

 

Chẳng trách, một tên nghiện rượu đến thần trí không tỉnh.

 

Nghĩ đến đây, cô liền thoải mái, An Tử Hạo là người lớn như vậy, cũng chẳng cần cô đi lo lắng, hơn nữa chuyện này đã qua nhiều năm như vậy rồi, An Tử Hạo cũng nên thoát ra khỏi nó rồi.

 

Nhưng, không biết vì sao, sau khi tắm xong nhảy lên giường, lại thế nào cũng không ngủ được!

 

Trằn trọc mãi, liền nhớ đến câu nói đó của An Tử Hạo có muốn đến cùng uống rượu không.

 

Để bản thân không phải nghĩ thêm, Thẩm Tinh Yên mặc bộ quần áo thể thao màu đen đi ra ngoài, sau khi đến phòng An Tử Hạo, cô ấy không bắm chuông cửa, vốn muốn trèo qua tường đi vào, nhìn An Tử Hạo rồi rời đi. Chỉ là, lúc cô ấy trèo qua cửa sổ vào bên trong phòng khách nhà An Tử Hạo, cho rằng thân nhẹ như én có thể đê dàng đi qua, không ngờ rằng đầu của cô ấy trực tiếp bị kẹt lại giữa khe hở, vào hay rút lại đều không được “Chết tiệt!”

 

An Tử Hạo đang ngồi trong phòng khách, vẫn đang uống rượu, nghe thấy tiếng động, lập tức bước ra ngoài sân thượng, nhìn thấy Thẩm Tinh Yên đang kẹt ở cửa sổ cười lớn lên.

 

“Cười gì mà cười, mau giúp đi!”

 

“Có cửa không đi, lại trèo qua cửa sổ, đây chính là báo ứng.” An Tử Hạo nhanh chóng mở cửa sổ để cho cô ấy vào.

 

“Người võ công cao cường, là không thèm đi cửa chính, như vậy làm sao có thể chứng tỏ được năng lực của tôi?”

 

Thẩm Tinh Yên vạn lần khinh nhẹ, đặc biệt là khi ngửi thầy mùi rượu trên cơ thể An Tử Hạo, trực tiếp nhéo mũi anh ta: “Anh là uống bao nhiêu rồi?”

 

“Cô gái 19 tuổi, cô bây giờ đang đi vào trong nhà của một người đàn ông đơn thân, là rất nguy hiểm.” An Tử Hạo vừa đi về phía sảnh, vừa nói.

 

“Anh dám làm bậy, tôi sẽ khiến anh liệt nửa người.” Trên thực tế, loại uy hiếp này đối với Thẩm Tỉnh Yên mà nói, không có lực sát thương.

 

Nhưng, thừa dịp cô ấy còn chưa chú ý, An Tử Hạo trực tiếp ép cô vào tường, giữ chặt hai tay: “Mạnh đến đâu, vẫn không phải là bị tôi ép vào tường à.”

 

Thẩm Tinh Yên đỏ mặt, trực tiếp dùng thiết đầu công, chỉ nghe thấy một tiếng nổ lớn, hai người đồng thời che đầu, kêu lên: “Thẩm Tinh Yên, tôi phát hiện cô thực sự rất bạo lcc “Biết anh không sao rồi, tôi về đây.” Thẩm Tinh Yên không muốn ở lại với người đàn ông say xỉn này.

 

“Là nên quay về, nếu không, không biết bị báo mới viết thành như thế nào.” Trước khi An Tử Hạo quay lại sofa, cằm rượu lên, tiếp tục uống một mình.

 

Thẩm Tinh Yên biết, An Tử Hạo là đang ám chỉ chuyện của Vân Hinh trước đây.

 

“Về đi…. đi cửa chính.”

 

Không biết vì sao, An Tử Hạo dưới ánh trăng lại có mùi vị đặc biệt, nhất là dáng vẻ lười biếng của anh ta, cuối cùng không phải anh ta nói năng thận trọng như vậy, có vài hương vị của anh ta.

 

Thẩm Tinh Yên không thể di chuyển bởi vì phụ nữ được sinh ra là thích đi an ủi đàn ông, điều này sẽ mang lại cho họ cảm giác hoàn thành xuất sắc.

 

“Vẫn chưa đi sao?”

 

“Tôi muốn…. an ủi anh? Thảm Tinh Yên không kìm lại được nói ra.

Bình Luận (0)
Comment