Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 821

Chương 821:

 

“Không phải, buổi trưa bên ngoài có cháy…..

 

trong bếp đi ra, vừa lau tay vừa giải thích không? Ngồi xuống đi, đồ ăn sắp được rồi.”

 

” Dì Bạch từ “Đói rôi đúng “Dì cứ từ từ, cháu chờ được mà.” Đường Ninh tựa vào ghế sô pha, hiện tại đứa con trong bụng đã gần tám tháng, hành động thường ngày của nó cũng đã khiến phần nào.

 

không chịu nỗi.

 

Bạch Lệ Hoa dường như thấy được sự mệt mỏi của cô liền mỉm cười: “Mang thai lần đầu quả thực là rất mệt, bầu đứa thứ hai sẽ quen thôi……”

 

*Cháu vẫn chưa nghĩ xa như vậy.” Đường Ninh một tay chống vào đầu, một tay xoa xoa bụng. Những điều Hoa Văn Phụng nói cái gì mà không khoẻ mạnh, rồi là dị tật thì kết quả khám thai kết luận là không có, còn về giới tính, Mặc Đình thích con gái nhưng cô ấy…..lại muốn có con trai.

 

“Sau này từ từ rồi tính.” Nói xong, Bạch Lệ Hoa đã đặt món canh gà ngon lành trước mặt Đường Ninh: “Dầu đã được bỏ đi hết, sẽ không làm cho cô béo……”

 

Đường Ninh nhìn Bạch Lệ Hoa, trong lòng có chút cảm động bởi vì Bạch Lệ Hoa là mẹ ruột của Mặc Đình, chỉ riêng về điểm này Hoa Văn Phụng đã không thẻ bằng rồi.

 

Ít nhất đối với cô, Bạch Lệ Hoa luôn hét lòng hết sức.

 

Đường Ninh tận hưởng tình yêu thương này, nhận lấy bát canh gà Bạch Lệ Hoa đưa cho, nhưng sau khi ăn một miếng cô cảm thấy mùi vị của canh gà không giống bình thường.

 

“Sao vậy?” Bạch Lệ Hoa thấy Đường Ninh không ăn nữa liền hỏi.

 

*Di, mùi vị có gì đó lạ lạ.”

 

Bạch Lệ Hoa nghe xong, sau khi cầm bát từ tay Đường Ninh nếm thử, mặt lập tức biến sắc: “Không ổn, có mùi hóa chất. Cô có cảm tháy khó chịu ở đâu không?”

 

Đường Ninh lắc đầu: “Không ạ.”

 

“Tôi không yên tâm, đến bệnh viện để kiểm tra đi.” Bạch Lệ Hoa là nhà nghiên cứu sinh học nên rất nhạy cảm với các vị thuốc, nên cô ấy lập tức đỡ Đường Ninh dậy và nhờ vệ sĩ của cô ấy lấy một mẫu canh gà, chuẩn bị đưa đến bệnh viện xét nghiệm.

 

Lúc đó Đường Ninh vốn không lo lắng như Bạch Lệ Hoa, sau khi kiểm tra tại bệnh viện, cô cũng không có bất kỳ triệu chứng nào cho đến khi có kết quả xét nghiệm canh gà.

 

*Sao trong canh cho nhiều quinidine thế này?”

 

Vừa nghe thấy đó là quinidine, sắc mặt Bạch Lệ Hoa đột nhiên tái nhợt.

 

Người khác có thể không biết chứ bà biết rất rõ chất này, chất này vốn không thường xuyên xuất hiện trong cuộc sống của con người, nó là thuốc chữa bệnh tim, nhưng khi phụ nữ mang thai uống, nó sẽ khiến thai phụ bị sảy thai hoặc ảnh hưởng đến tim thai! Điều khiến bà ấy càng không thể hiểu được là làm thế nào mà chất này lại có thể xuất hiện trong món canh gà của bà ấy?

 

Mà Đường Ninh lại uống hai ngụm!

 

Nghĩ đến đây Bạch Lệ Hoa run lên sợ hãi, phải làm sao đây? Đường Ninh phải làm thế nào đây?

 

Còn cháu trai của bà thì sao?

 

Khi nhận được kết quả xét nghiệm, hai chân Bạch Lệ Hoa mềm nhũn, chỉ có thể lấy điện thoại ra gọi cho Mặc Đình: “Cậu Mặc, thực xin lỗi … cậu đến bệnh viện ngay đi.”

 

Vừa nghe thấy hai từ bệnh viện, Mặc Đình nghĩ ngay tới Đường Ninh! Vì vậy, anh lập tức gác lại công việc và tức tốc đến bệnh viện.

 

Lúc này, Đường Ninh vẫn đang được khám trong phòng bệnh, Bạch Lệ Hoa nhìn thấy bóng dáng của Mặc Đình, lập tức chạy tới, nghẹn ngào nói với anh ấy: “Đường Ninh vô tình uống phải thuốc cấm…..Tôi sợ cô ấy sẽ gặp chuyện.”

 

Ngay khi Mặc Đình định hỏi lại, bác sĩ khám cho Đường Ninh bước ra và nói với hai người họ, “Không nghiêm trọng như bà nghĩ đâu!”

 

“Người nhà không cần phải lo lắng, chỉ là lượng ít tác dụng phụ của Quinidine, không quá ảnh hưởng đối với thai phụ và con nhỏ, đây là điều may mắn.”Bác sĩ tháo găng tay y tế màu trắng, trong mắt hiện lên đầy sự thắc mắc: “Thông thường, loại Quinidine này, không thể mua được ở bên ngoài, hơn nữa cũng không phải bệnh nhân bình thường có thể dùng, tại sao có thể xuất hiện bên trong canh gà của thai phụ?”

 

Mặc Đình nhìn Bach Lệ Hoa, mà dì Bạch cũng không biết lắc đầu: “Tôi thực sự không biết.”

 

Khi nào bị người khác bỏ thuốc vào trong, Bạch Lệ Hoa cơ bản không hay biết.

 

“Cậu Mặc, cậu hãy tin tôi, tôi thật sự không hại Đường Ninh và đứa trẻ.”

Bình Luận (0)
Comment