Kết Hôn Nhanh Chóng

Chương 1018

Tả Dục nhìn lấy tên tiểu tử này, không nhịn được phải bật cười, nói với Cao Thanh Thu: ” Cậu nhìn nó xem, tên nhóc con này còn có biết nịnh nọt lấy lòng rồi kìa.”
Làm cho hắn cũng muốn sinh một đứa con rồi.
Cao Thanh Thu nói: “Thằng nhóc này tinh nghịch lắm, lại còn biết làm nũng, không biết học ai.”
Mỗi lần phạm sai lầm, liền đặc biệt lấy lòng Cao Thanh Thu.
Nhóc rất sợ Cao Thanh Thu tức giận.
Đương nhiên, mỗi lần nhìn lấy nhóc như vậy, Cao Thanh Thu đều không tức giận nổi.
cô đem quần áo sấy khô, mặc lại cho Bóng Đèn Nhỏ.
Buổi chiều, bọn họ cùng đi ra ngoài dùng bữa.
“Thanh Thu.” Cao Thanh Thu đang giúp Bóng Đèn Nhỏ bóc tôm ăn, đột nhiên có người gọi Cao Thanh Thu.
Cao Thanh Thu ngẩng đầu lên, nhìn thấy An An đi tới, sau lưng còn có Cố Sâm và Đinh Cẩn.
Cao Thanh Thu không biết Đinh Cẩn trở về lúc nào, không hề có một chút tin tức nào, từ khi hắn rời đi, sau đó liền bốc hơi khỏi thế giới của cô, một lần cũng chưa từng trở về, cả người giống như là bốc hơi khỏi thế gian như vậy.
Lại không nghĩ rằng hắn bây giờ lại trở lại rồi!
Hắn đứng ở bên cạnh Cố Sâm, ăn mặc tây trang màu đen, rất cao, dường như phải ngẩng đầu lên, mới có thể thấy được bộ dáng của hắn.
Ánh mắt của hắn rơi vào trên người Cao Thanh Thu, lạnh lùng, xa cách.
Nếu như nói, lúc trước Cao Thanh Thu cảm thấy, hắn giống như một thiếu niên chưa lớn hết, thì hiện tại, cô cảm thấy trên người hắn có thêm vài phần đĩnh đạc trưởng thành, phảng phất còn có chút bức bách người khác.
An An chạy tới bên cạnh Cao Thanh Thu, ôm lấy Bóng Đèn Nhỏ.
Lâm Vi ngồi ở bên Cạnh Tả Dục, nhìn thấy Đinh Cẩn, cảm giác khiếp sợ và ngoài ý muốn đan xen, không nghĩ tới hắn sẽ xuất hiện ở nơi này.
Đinh Cẩn cũng không có đi tới, nói với Cố Sâm: “Cháu đi ra ngoài trước.”
Cố Sâm nhìn lấy bóng lưng của hắn, gật đầu, “Đi đi.”
Đinh Cẩn nhìn Cao Thanh Thu một cái, xoay người đi ra ngoài, cuối cùng cái nhìn kia, nhìn đến trong lòng Cao Thanh Thu hoang mang.

Cố Sâm đi tới, ánh mắt rơi vào trên người An An, thấy cô ôm lấy Bóng Đèn Nhỏ không chịu buông tay, nở nụ cười.
Cao Thanh Thu nhìn lấy Cố Sâm, “Sư phụ.”
Cố Sâm gật đầu, ngồi xuống bên cạnh, Cao Thanh Thu hỏi: “Đinh Cẩn trở về lúc nào?”
“Ngày hôm qua.” Cố Sâm nói: “Làm sao, nó không thông báo cho nhà bên ấy à?”
“bên này không hề có một chút tin tức nào.” Liền ngay cả buổi sáng trước khi ra cửa, nói chuyện với Hoa Châu Du, cũng một chút không có nghe được tin tức này.

Hơn nữa mới vừa rồi… ánh mắt hắn nhìn mình, không hiểu sao lại làm cho Cao Thanh Thu cảm thấy là lạ.
Luôn cảm thấy hắn bây giờ trở nên so với lúc trước đáng sợ hơn nhiều.
Hắn mấy năm không có trở về rồi, bây giờ trở về, cũng không thèm nói với người nhà, là còn hận chuyện lúc trước ư?
Hứ, vốn cho là hắn đi ra ngoài mấy năm, thành thục rồi, sẽ trưởng thành hơn nhiều, bây giờ nhìn lại, là cô suy nghĩ nhiều quá rồi.

Lâm Vi ngồi ở bên cạnh Tả Dục, mới vừa rồi còn nói chuyện rôm rả, giờ phút này trở nên an tĩnh.
Mấy năm này quan hệ giữa Lâm Vi và Tả Dục luôn rất tốt, chẳng qua là, mới vừa rồi, khi nhìn thấy Đinh Cẩn, Lâm Vi cảm giác nội tâm của mình lại trở nên thấp thỏm.
Hắn trở lại rồi!
Cấm kị chôn giấu sâu trong tim, làm sao quên cũng không quên được, nhắc tới giống như là vết thương trí mạng lại tái phát một lần nữa rồi.

Cố Sâm cùng bọn họ trò chuyện một hồi, đứng lên, nói với Cao Thanh Thu: “Tôi đi về trước.”
Đinh Cẩn còn chờ hắn, hắn cũng không tiện để cho Đinh Cẩn trò chuyện quá lâu, nhìn An An một cái, “An An, chúng ta đi.”
An An đứng lên, nhìn lấy Bóng Đèn Nhỏ, nói: “Lần sau em đến Thăm Bóng đèn nhỏ.”
Vô cùng thích bảo bối!
Cố Sâm dắt An An ra cửa, đến bên ngoài, xe của bọn họ dừng ở cửa, hắn lên xe, nhìn thấy Đinh Cẩn ngồi ở vị trí kế bên người lái. Cố Sâm hỏi: “Chuyện cháu trở về không thông báo cho bố mẹ và người nhà bên kia một tiếng sao?”
“Không cần thiết.” Đinh Cẩn một mặt lãnh đạm thờ ơ.
Ở trong nhà này, mọi người đều chỉ giúp đỡ cậu, có ai hy vọng hắn trở lại sao?
Bọn họ hẳn là chỉ mong hắn vĩnh viễn ở bên ngoài, không nên quay lại đi!

Bình Luận (0)
Comment