Kết Hôn Nhanh Chóng

Chương 240

Nếu như Cao Thanh Thu cũng là loại phụ nữ não tàn này, Hoa Ngọc Thành căn bản sẽ không ăn giấm, bởi vì anh cảm thấy, loại phụ nữ này, không đáng giá để giúp đỡ.

Cao Thanh Thu nhìn bộ dáng nghiêm túc của Hoa Ngọc Thành, biết anh lại bắt đầu đổ giấm rồi! Hơn nữa, còn đổ cả chum giấm luôn

Cô cố ý nói: "Đúng! Hối hận rồi."

Hoa Ngọc Thành đưa tay, nhéo mũi cô một cái, "Nói chuyện cẩn thận."

Anh biết cô đang giỡn.

Nếu quả thực hối hận, cô sẽ không dám ở ngay trước mặt anh nói ra.

Cao Thanh Thu cười một tiếng, nghiêm túc nói, "Cũng đã qua hết rồi, em còn có cái gì hối hận? Đã qua chính là đã qua, khi đó không giữ lấy, hiện tại lại nói chuyện gì thâm tình? Hơn nữa, em biết, nếu như em không có cùng với chú ở chung một chỗ, cậu ta khẳng định nhìn cũng không muốn nhìn em. Chỉ là bởi vì nhìn thấy em mỗi ngày ở bên cạnh chú, mới không cam lòng."

Đàn ông đều như vậy, chỉ cần là người phụ nữ đã từng thuộc về mình, sẽ có ảo giác người phụ nữ đó cả đời là đồ vật của mình.

Dù là mình không thích nữa, cũng không muốn thấy người phụ nữ đó ở bên cạnh người khác.

Hoa Ngọc Thành đưa tay ra một cái, bưng lấy mặt của cô, âm thanh ôn nhu như nước, "Sau này nó mà còn tới tìm em, nhớ nói cho anh biết."

Anh phát hiện Cao Thanh Thu là một người phụ nữ rất lý trí, cũng sẽ không đắm chìm trong tình cảm không thoát ra được, điểm này làm cho anh rất hài lòng.

Làm người nên cầm được thì cũng buông được, mặc kệ ban đầu là vì cái gì tách ra, nhưng là bỏ lỡ, cũng đã không đáng giá lưu luyến.

Cao Thanh Thu gật đầu: "Được. Ông xã tốt nhất!"

Cô nhìn ra được, so với ăn giấm, Hoa Ngọc Thành càng sợ cô bị Đinh Cẩn dây dưa bắt nạt hơn.

-

Hôm sau, Cao Thanh Thu học xong, thu dọn đồ đạc từ phòng học đi ra, chuẩn bị về nhà, Lâm Vi đi theo sau, "Thanh Thu, mình có lời muốn nói với cậu."

Cao Thanh Thu cảm thấy Lâm Vi hơi lạ, cười một tiếng, "cái gì mà trông cậu nghiêm trọng vậy? Mới vừa rồi nói qua điện thoại không phải được à?"

Nói qua điện thoại cũng được mà!

Hết lần này tới lần khác Lâm Vi lại bày ra bộ dáng nghiêm túc nhu vậy.

Lâm Vi thấp thỏm nói, "Là chuyện của Đinh Cẩn."

Cô ta hôm qua cùng Tả Dục vào cửa, nhìn thấy Đinh Cẩn đứng ở nơi đó, rất bi thương thống khổ.

hình ảnh kia, in sâu trong lòng cô ta, thế cho nên cô ta suy nghĩ cả ngày, vẫn là quyết định tìm Cao Thanh Thu hỏi hỏi rõ.

Nghe được là chuyện của Đinh Cẩn, Cao Thanh Thu nhíu mày một cái, nhưng Lâm Vi cùng cô quan hệ khá tốt, cũng không tiện cự tuyệt. Cô nhìn Lâm Vi, "cậu muốn hỏi cái gì?"

Lâm Vi ngẩng đầu lên, nhìn Vũ Minh Hân đang đi ra, dắt tay Cao Thanh Thu, "Chúng ta vừa đi vừa nói."

Cao Thanh Thu đáp một tiếng.

Từ phòng học đi ra, Lâm Vi đi ở bên cạnh Cao Thanh Thu, "mình thấy Đinh Cẩn hình như rất thích cậu, ngày hôm qua sau khi cậu đi, anh ấy rất khó chịu."

Lâm Vi nếu như đã biết rồi, Cao Thanh Thu cũng không dối gạt Lâm Vi thêm nữa, "mình cùng cậu ta sớm đã chia tay rồi."

"Mình nhớ cậu và anh ấy trước kia học cùng một trường." Lần đầu tiên cùng Tả Dục ăn cơm, Tả Dục từng nói.

Cao Thanh Thu khi đó cùng Đinh Cẩn đều không lên tiếng.

Khi đó cho là bọn họ không quen biết, bây giờ nhìn lại, chẳng qua là làm bộ như không quen biết.

Cao Thanh Thu gật đầu, "Ừ, không chỉ cậu ta, còn có Vũ Minh Hân."

Đều là ân oán trước kia!

Sớm biết sẽ chia tay, cô đã không điền nguyện vọng cái trường này.

Hiện tại mỗi ngày đều nhìn thấy hai người này, Cao Thanh Thu hối hận chết đi được.

Lâm Vi nói với Cao Thanh Thu: "lần này cậu giành giải nhất, mình thấy trên confecsion có vài bài viết bôi đen cậu, nói cậu lúc trước ở trường cấp ba, cướp bạn trai của bạn thân. Cậu biết những bài post này chưa?"
Bình Luận (0)
Comment