Kết Hôn Nhanh Chóng

Chương 357

"Chị à." Hoa Ngọc Thành nghe điện thoại, "sao thế?"

"Vợ cậu hình như mang thai rồi, em về nhà nhanh đi!"

"Mang thai?" Hoa Ngọc Thành cầm điện thoại, sửng sốt một hồi, Tiểu Thu mang thai rồi?

Đùa sao?

Lần nào anh và cô cũng dùng BCSmà!.

Hoa Châu Du nói: "bác sĩ còn chưa tới, không chắc lắm. Nhưng mà mẹ vui lắm đấy."

Bi thương lâu như vậy, hiện tại rốt cuộc cũng có chuyện vui rồi.

Chuyện này mặc dù không bằng Hoa Ngọc Thành có thể đi lại được, nhưng chuyện anh có con, đối với người nhà mà nói, cũng là một chuyện tốt.

-

Trong phòng, Cao Thanh Thu nằm ở trên giường, tâm tình phức tạp cực kì, điện thoại của Hoa Ngọc Thành gọi về.

Cô nghe máy,giọng có chút hoang mang "ông xã!"

Trong âm thanh mang theo sự cuống cuồng và lo âu, cô suy nghĩ hồi lâu, thật sự càng nghĩ càng khó chịu.

Hoa Ngọc Thành nói: "Vừa rồi chị gọi điện thoại cho anh,chị ấy nói em mang thai rồi, thật sao?"

Âm thanh ôn nhu của của anh, chứa đựng khát khao mong đợi, làm cho nước mắt của Cao Thanh Thu rơi xuống, "hôm nay em không ăn được gì cả, chỉ ngửi thôi đã thấy buồn nôn. Bà dì của em lâu lắm rồi không đến, mọi người đều nói khả năng em mang thai rồi. Nếu em thật sự có thai rồi,thì phải làm gì bây giờ?"

Hoa Ngọc Thành dừng một chút, nhớ tới Cao Thanh Thu từng nói, cô chưa muốn sinh con.

Hơn nữa hiện tại cô mới mười tám tuổi...

Cao Thanh Thu tiếp tục nói: "Mẹ nghe chuyện này xong rất vui, em không biết phải làm như thế nào nữa."

Đối mặt với ánh mắt mong chờ của người nhà họ Hoa, cô không dám nói cô không muốn có con lúc này.

Nhưng mà, cô chưa muốn sinh con.

Nếu quả thật sinh con, cuộc sống sau này của cô phải làm gì?

Hoa Ngọc Thành nói: "Không có chuyện gì, em đừng khóc nữa, anh lập tức trở về."

"Nhưng em thật sự rất lo lắng."

"Em lên giường ngủ một giấc, chờ anh, anh về ngay với em."

Cao Thanh Thu gật đầu, nói"vâng."

-

Trên xe trở về nhà, Lý Sơn nhìn Hoa Ngọc Thành, nói: "Chúc mừng ngài Hoa, anh sắp được làm cha rồi."

Hoa Ngọc Thành nhìn anh ta một cái, anh hiện tại chỉ lo lắng cho Cao Thanh Thu,lấy đâu ra tâm trí mà vui vẻ.

Lý Sơn nói: "lúc trước có tin đồn anh không cương lên được, xem ra đều là tin nhảm."

Trên thực tế, anh đang cũng đang lo lắng cho Hoa Ngọc Thành vì lý do này.

Hoa Ngọc Thành bình thường lãnh đạm cao ngạo, không gần nữ sắc.

Hết lần này tới lần khác có bao nhiêu kẻ dâng mỹ nữ tới tận cửa mà Hoa Ngọc Thành lại không thèm đoái hoài, làm cho mọi người hiểu lầm.

Hoa Ngọc Thành nghiêm mặt nói: "Không phải là tin nhảm thì là gì, chẳng nhẽ cậu cũng tin là thật? Ngược lại tôi cũng rất tò mò, tin đồn nhảm này là ai truyền ra?"

Người ngoài truyền liền coi như xong, nhưng người nhà của anh, lại cũng tin là thật.

Lý Sơn ho khan một tiếng, "Tôi cũng không biết. Hình như là lúc anh bị thương, là bác sĩ nói. Anh cũng thật là, rõ ràng không có vấn đề gì, tại sao lại không nói ra?"

"..." Hoa Ngọc Thành lãnh đạm nhìn Lý Sơn, người bên cạnh thấy anh thế nào, có quan hệ gì sao?

Bà xã của anh biết năng lực của anh là đủ rồi!

Hoa Ngọc Thành rất nhanh về tới nhà, trở về phòng, nhìn thấy Cao Thanh Thu nằm ở trên giường, nhưng cô không ngủ.

Áp lực mang thai làm cho cô căn bản không ngủ được.

Nghe thấy tiếng mở cửa của anh, cô ngẩng đầu lên, ánh mắt hồng hồng.

Hoa Ngọc Thành cầm tay cô, âm thanh ôn nhu, "Anh về rồi!."

Cao Thanh Thu ngồi dậy, Hoa Ngọc Thành giúp cô đem gối kéo cao hơn một chút, nhìn mắt cô khóc đỏ hoe, "Chuyện này có to tát gì đâu mà em lại khóc đỏ hết mắt như thế này?"

Không nghĩ tới cô sợ sinh con, lại sợ đến như thế này.

"Đều là tại anh hết!" Cao Thanh Thu ủy khuất nói: "Nếu em thật sự mang thai thì làm sao bây giờ?"

"Hiện tại có khó chịu chỗ nào không?"

"Chỗ nào cũng không thoải mái." Cao Thanh Thu nói: "Buổi trưa ở trường ăn cái gì cũng nôn ra hết, buổi tối về đây cũng thế."
Bình Luận (0)
Comment