Kết Hôn Nhanh Chóng

Chương 967

Dương Nhạc Linh giải thích: “Tôi chỉ muốn tới nhìn con bé một cái.”
“Nhìn?” Bà Thịnh không nhịn được cười ra tiếng, bà ta cũng không phải là Thịnh Hy và không hề thích Dương Nhạc Linh, đã thế lại còn ghét người phụ nữ này tới cực điểm, ” Cô có tư cách gì nói muốn tới thăm con bé? Ban đầu cô nhẫn tâm rời đi như vậy, có bản lĩnh thì cả đời đừng xuất hiện ở trước mặt con bé! Tôi cho cô biết, Dương đại tiểu thư ạ, Hạ hạ nhà chúng tôi không hề có một chút quan hệ nào với cô hết.”
Bây giờ muốn tới nhìn con gái?
Đã muộn rồi!
Thẩm Niệm Niệm thấy một màn như vậy, đi tới giúp Dương Nhạc Linh nói chuyện, “bác à, Nhạc Linh cũng chỉ là muốn tới thăm con thôi, cô ấy không có ác ý.”
“Cháu đừng nói thay cô ta nữa.” Bà Thịnh trừng Thẩm Niệm Niệm một cái, nếu không phải là nể tình mẹ của Thẩm Niệm Niệm biết điều thì bà ta đã chửi cả Thẩm Niệm Niệm rồi.
Bây giờ ai muốn tới cướp cháu gái của bà ta thì đều không có cửa nữa rồi.
Bà Thịnh nhìn lấy Dương Nhạc Linh, lạnh như băng nói: “Sau này đừng đến đây nữa, nơi này đã không có quan hệ gì với cô nữa rồi.”
Nói xong, bà ta liền tiến vào cửa, còn bảo người giúp việc đóng cửa lại.
nhà họ Hoa, mọi người đều ăn xong, Cao Thanh Thu còn đang dùng cơm.
Hoắc Chấn Đông nhìn cô, chế nhạo nói: “Em ăn nhiều như vậy, không sợ lại mập lên à?”
“…” Cao Thanh Thu nhìn anh ta một cái, “Mập thì mập, không được à?”
Từ khi kiện thân xong, mỗi ngày huấn luyện viên đều yêu cầu cô phải luyện tập đều đặn, vì hình tượng của mình, Cao Thanh Thu cũng không thể không tuân theo, nhưng có lúc vẫn không nhịn được muốn buông thả một chút
Tối nay thức ăn toàn món khoái khẩu của cô, cô không nhịn được ăn thêm một chút.
“Được.” Hoắc Chấn Đông cưng cười cười, điện thoại di động vang, anh tađứng lên, đi nghe điện thoại.

Chỉ chốc lát sau, anh ta trở về, nói với mọi người: “Tôi có người bạn xảy ra chút chuyện, tôi phải đi ra ngoài một chút”
“Chuyện gì, nghiêm trọng không?” Hoa Châu Du hỏi.
Hoắc Chấn Đông nói: ” Em cũng Không rõ nữa, em đi qua xem thế nào. Ngọc Thành, cậu cho tôi mượn xe đi ”
“Ừm.” Hoa Ngọc Thành đáp một tiếng, Hoắc Chấn Đông cầm chìa khóa xe của anh ra cửa.
Lúc Hoắc Chấn Đông Nhìn thấy Mộ Thập Thất, cô ấy đang ở trong đồn công an, đang chờ Hoắc Chấn Đông tới đón mình.
Cô ấy mặc cực kỳ giản dị, giống như sinh viên, khác hẳn bộ dạng đại tiểu thư lúc trước mà anh ta nhìn thấy.
Hoắc Chấn Đông đi làm thủ tục rồi mang cô ấy ra ngoài.
Mộ Thập Thất đi theo sau lưng anh ta, lí nhí nói “Cám ơn.”
Cô qua đây không nơi nương tựa, không tìm được người, nhớ tới Hoắc Chấn Đông quen thuộc bên này, liền gọi điện thoại cho hắn, muốn nhờ hắn giúp mình nghĩ chút biện pháp.
Ai biết Hoắc Chấn Đông cũng ở đây, thật là thật trùng hợp.
Từ đồn công an đi ra, Hoắc Chấn Đông nhìn ra đằng sau,hỏi ” Sao lại để xảy ra chuyện rắc rối vậy?”
Lại tự mình rơi vào đồn công an, còn gọi hắn đến giúp cô.
Mộ Thập Thất khẩn trương nói: “Chuyện này ngàn vạn lần anh đừng để cho ba mẹ tôi biết, bọn họ sẽ lo lắng.”
Hoắc Chấn Đông cũng không đáp ứng ngay mà là nghiêm túc hỏi, “Cho nên em rốt cuộc đã làm gì mà phải vào đây?”
“Tôi nào có làm gì?” Mộ Thập Thất nói: “Tôi chỉ lẻn vào mộtnhà máy, bị người ta nhầm thành ăn trộm bắt lại.”
“…” Hoắc Chấn Đông nghiêm túc nhìn lấy tiểu nha đầu này, “Giải thích rõ, nếu không, anh sẽ không giúp em lừa gạt người lớn đâu.”
Mộ Thập Thất nhìn thấy bộ dáng nghiêm túc của hắn, không thể không đem ngọn nguồn giao phó rõ ràng.
Mộ Thập Thất là phóng viên đài truyền hình, lần này tới Giang Châu công tác, tuy nói là thiên kim Mộ gia, được sủng mà lớn, nhưng về công việc cô luôn rất liều mạng, mỗi lần làm phóng sự điều tra, cô luôn hướng ở phía trước, khổ đi nữa mệt mỏi đi nữa cũng không sợ.
Phóng viên tin tức vốn là một nghề khiến người ta ghét bỏ, lần này mới gặp phải loại chuyện này.

Bình Luận (0)
Comment