Kết Hôn Với Kẻ Từng Nói Sẽ Không Bao Giờ Cưới Tôi

Chương 5

Tôi nằm xuống giường – chiếc giường tân hôn, trên trải ga đỏ rực rỡ.

Tôi dọn hết đống cánh hoa hồng, hạt đậu đỏ, đậu phộng ra một bên. Bên giường là xấp bao lì xì hôm nay thu được.

Tùy tiện mở một cái là biết bên trong không ít tiền, nhưng lúc này tôi chẳng có tâm trạng nào mà đếm.

Tin nhắn đến.

【Cậu vẫn còn sức nhắn tin với mình à? Là chưa bắt đầu hay đã xong rồi?】

Tôi còn chưa kịp trả lời, bên kia đã gửi tiếp.

【Nếu là đã xong, thì bạn gái nói thật, đàn ông kiểu này không đáng, cậu mới đi được bao lâu chứ?】

Tôi thật sự bị suy luận của cô bạn làm cho bực mình.

Tôi: 【Chưa có gì xảy ra hết.】

Cô ấy: 【Ngày cưới mà chẳng có gì? Là cậu không được hay là anh ta không được?】

Tôi: 【Chẳng phải, chỉ là vì liên hôn nên lấy nhau thôi, dính dáng càng ít càng tốt, lỡ sau này chia tay thì bớt rắc rối.】

Cô ấy: 【Cậu nói nghe cũng có lý.】

Mới nói được vài câu, tôi đã buồn ngủ rũ rượi. Đám cưới còn mệt hơn đi đàm phán làm ăn.

Điện thoại rơi khỏi tay, ý thức dần chìm vào bóng tối.

Tôi không hề biết, nửa đêm có một “tên trộm” lén lút chui vào phòng, giúp tôi cắm sạc điện thoại, còn kéo lại chăn cho tôi nữa.

Sáng hôm sau, tôi mở mắt ra nhìn thấy điện thoại đặt ngay ngắn trên tủ đầu giường, còn chưa tỉnh hẳn, thì vừa mở cửa đã thấy Giang Ký Bạch đang ngồi trước bàn ăn sáng.

“Lại đây ăn sáng đi.”

“Biết rồi.”

Tôi chưa kịp nghĩ thông mấy chuyện ban nãy, thì vì lời anh nói mà quên hết sạch.

Bữa sáng Giang Ký Bạch mua toàn là món tôi thích ăn.   

Bình Luận (0)
Comment