Chương 1018: Gánh nặng gia đình (2)
Chương 1018: Gánh nặng gia đình (2)Chương 1018: Gánh nặng gia đình (2)
Chuong 1018: Ganh nang gia dinh (2)
"Vậy mà lúc này ngươi còn ở đây nói hươu nói vượn, làm gì có người nào lợi hại như vậy chứ."
Hứa Vô Úy vừa nói vừa nhìn về phía Tử Bá Nghiệp, ánh mắt có chút bất mãn.
Nhưng cái tên nhãi trước mắt ông vẫn như vậy, căn bản là không chịu thua kém mà.
Đối mặt với tình huống nghiêm trọng hiện tại, vậy mà bọn họ lại ở đây cam chịu.
Liếc thấy biểu cảm của Hứa Vô Úy, nghe đối phương nói xong, Tử Bá Nghiệp cũng không trả lời lại.
Hắn biết đối phương không tin mình, hắn cũng không có ý định thử thuyết phục đối phương.
Dù sao, khi chưa tận mắt chứng kiến thì chẳng ai dám tin trên đời này có người kinh khủng đến như vậy.
Ông!
Âm thanh chấn động lại lần nữa truyền tới từ phía trận pháp khiến Tử Bá Nghiệp và Hứa Vô Úy đồng loạt nhìn vê phía trận pháp.
Dao động phía trên vô cùng rõ ràng.
Cẩn thận quan sát thì có người đang xông qua cửa ải, bắn vọt vê phía chiến trường hư không.
Gần đế quốc Nam Điện có mấy chiến trường hư không.
Phần lớn những chiến trường hư không này đều được chém giết bởi phái chiến đấu của Nam Điện.
Cùng với các thế giới giới vực ở xung quanh đều bị bọn họ nắm giữ.
Trong quá khứ, phái chiến đấu Nam Điện đúng là chịu áp lực rất lớn, Tử Bá Nghiệp lại bất ngờ đề nghị trợ giúp trấn thủ chiến trường hư không, đồng thời đề cập đến chuyện hắn đã sát nhập vào thế lực liên minh Nữ Đế.
Sau khi phái chiến đấu Nam Điện đạt được tài nguyên ủng hộ của đế quốc Nam Điện thì áp lực bỗng giảm bớt rất nhiều.
Kết quả, Khai Thiên điện xuất hiện.
Thế lực đột nhiên xuất hiện này chỉ có mong muốn rất đơn giản, đó chính là đi qua quan ải, tiến vào chiến trường hư không và trợ giúp phía Tàng Vũ chiến đấu.
Từ dao động của trận pháp, kẻ địch một lần nữa tung đòn tấn công.
"Cái đám tạp nham đáng chết này, lão phu nhất định phải đánh nổ cái đầu cho của chúng." Hứa Vô Úy không khỏi gào lên, lập tức rời khỏi đại điện hoàng thành.
Nhìn Hứa Vô Úy rời đi, Tử Bá Nghiệp cũng đi theo ra ngoài, đứng tại cửa ra vào đại điện.
Bên ngoài cửa là một vùng hư không tối tăm.
Hoàng cung Nam Điện này là linh khí phi hành hư không của hắn.
Lần này, hắn trực tiếp từ hoàng cung Nam Điện bay vào hư không, một khi bất cứ chỗ nào trong tuyến phòng ngự của chiến trường hư không báo nguy hiểm, hắn có thể lập tức lao tới tiếp viện.
"Tiêu đại nhân, mọi người lâu tới đây quá." Tử Bá Nghiệp lẩm bẩm.
Cùng lúc đó... Đế vực.
Tiêu Thiên chuẩn bị xuất phát, nhìn Tử Nhược Yên, Lạc Nữ Ái, Long Khâu Bạch Thanh và cả Tô Mộng Ly thu dọn xong đồ đạc ở trước mặt mình, khóe miệng không ngừng co giật.
Trong hư không hắc ám có rất nhiều linh khí phi hành hư không, tất cả đều đang đi thuyền trong đó.
Giữa chúng có ánh sáng linh khí chấn động nổi lên liên tục.
Những chiến hạm này hình thành một đội hình với nhau, khi chúng kết nối lẫn nhau, như thể tạo thành từng khu vực màn chắn linh khí.
Giống như lục địa do linh khí hóa thành, phía trên đó có người đang không ngừng chém giết lẫn nhau.
"Còn tiếp tục như vậy, bại trận chỉ là chuyện sớm muộn." Hứa Vô Úy nheo mắt, đứng đằng sau nhìn cảnh tượng nơi xa, vô cùng lo lắng.
Đặc biệt là khi tin tức về trận pháp ngưng tụ trên chiến trường được truyên đến cho ông càng rõ ràng hơn.
Đội hình dưới trướng của ông đang bị đối phương dồn ép trở lại, căn bản chống đỡ không nổi.
Đối phương không chỉ có thực lực nhỉnh hơn một bậc mà linh khí sử dụng cũng rất cường hoành.
So sánh với nhau, căn bản không cùng đẳng cấp.
"Khai Thiên điện..." Hứa Vô Úy siết chặt nắm đấm, thân thể hơi run rẩy.
Nhất là khi ông nhìn thấy từng mảng màu đỏ hiển hóa trên trận pháp ở bên cạnh, mắt ông trở nên tối đen và gần như ngất đi.
Trận pháp hiện ra khu vực màu đỏ nghĩa là quân phòng thủ ở đó đã bắt đầu rút lui, không thể chống đỡ lại được nữa.
So với thế tiến công lúc trước của đối phương thì bây giờ càng thêm mãnh liệt, như thể vừa rồi là do đối phương nương tay vậy.
Hiện tại, sau khi khai chiến toàn diện, tình hình càng tồi tệ.
Từ trước đến nay, phái chiến đấu Nam Điện dưới sự thống lĩnh của Hứa Vô Úy luôn bất khả chiến bại, không có thứ gì có thể ngăn cản bước chân của ông.
Chỉ tiếc, lần này gặp khó khăn rồi.
Hơn nữa, lần này ông không đơn độc chiến đấu, đế quốc Nam Điện trước giờ không đối phó với ông lại dành cho ông sự ủng hộ lớn nhất.
Bây giờ xem như bọn họ đang liên thủ nhưng kết quả vẫn không hạ được đối phương.
Không biết gì cái gì, nội tâm Hứa Vô Úy bỗng nhiên hiện lên một tia mong đợi.
Ông hy vọng vị Tiêu đại nhân mà Tử Bá Nghiệp đã nhắc đến thật sự cường đại như lời hắn nói.
Cũng hy vọng, sự việc có thể chuyển nguy thành an. ...
Ở phía đối diện chiến trường giao tranh, trên một chiến hạm kim loại có một bóng người đang khoanh tay, nhìn toàn bộ chiến trường.