Chuong 1037: Cautra loi khon ngoan (2)
Chuong 1037: Cautra loi khon ngoan (2)Chuong 1037: Cautra loi khon ngoan (2)
Chuong 1037: Cau tra loi khon ngoan (2)
Nếu là trước đây thì có lẽ Hứa Vô Úy sẽ không tin và hoài nghi rằng đây có phải đang lừa ông.
Nhưng hiện tại ông lại tin tưởng vô điều kiện.
Có thực lực khủng bố của Tiêu Thiên bày ra trước đó làm tiền đề, đối phương căn bản không cần phải bày trò nói dối lừa gạt ông??
Mưu đồ con khi??
Người ta có lẽ chỉ tát một cái cũng đủ tiêu diệt ông.
Hà cớ gì phải nói dối để lừa gạt ông chứ.
Cháu gái Nhân hoàng.
"Bộ hạ cũ hoàng đình, Hứa Vô Úy bái kiến Tử bệ hạ!" Sau một khắc, Hứa Vô Úy nhanh chóng quỳ một chân xuống, hành lễ với Tử Nhược Yên.
"Lão tiên sinh mau đứng dậy đi, không cần phải như thế." Bên này, Tử Nhược Yên cũng lên tiếng: "Ngươi dẫn người đến trấn thủ chiến trường hư không nhiều năm như vậy, đó là lao khổ công cao."
"Không cần như vậy đâu."
Hứa Vô Úy cũng không làm màu, trực tiếp đứng dậy luôn: "Không dám nhận lao khổ công cao, bọn ta chỉ là không dám quên lời dạy bảo của Nhân hoàng đại nhân đã truyền lại, trấn thủ chiến trường hư không này cũng là chức trách của bọn ta."
Nói đến đây, vẻ mặt của Hứa Vô Úy vô cùng nghiêm túc.
Xưa nay, ông không lôi chuyện của chiến trường hư không ra làm trò đùa.
Sau đó, mọi người trò chuyện với nhau một lúc.
Điều quan trọng nhất là Tử Nhược Yên phải hiểu rõ tình hình của đế quốc Nam Điện, cũng như chiến trường hư không, liên quan đến tình trạng trấn thủ của phái chiến đấu Nam Điện như thế nào.
Cuối cùng, sau khi biết cánh cổng tinh không sắp được xây dựng, Tử Bá Nghiệp coi như thở phào nhẹ nhõm.
Cho dù không có cách nào để dung nhập đế quốc Nam Điện vào đế vực nhưng có cánh cổng tỉnh không thì khoảng cách giữa đôi bên sẽ không xa xôi như vậy nữa, ít nhất cũng tốt hơn trước nhiều.
Sau này, nếu xảy ra chuyện thì có thể lập tức đi qua đó.
Người vui nhất đương nhiên là Hứa Vô Úy, vì ông vẫn cần phải tiếp tục trấn thủ chiến trường hư không này.
Ông vô cùng mừng rỡ khi Tử Nhược Yên và Tô Mộng Ly đảm bảo rằng bọn họ sẽ cung cấp tài nguyên và phái người tới trợ giúp ông.
Áp lực khi ông trấn thủ chiến trường hư không bên này, quả thật là quá lớn.
Có được sự viện trợ dồi dào từ bên ngoài, đúng là không còn gì tốt hơn.
Sau khi thảo luận xong tình hình liên quan đến đế quốc Nam Điện và phái chiến đấu Nam Điện, Tiêu Thiên đã đặt đũa xuống, nhìn hai người đang quỳ bên cạnh hắn.
Nơi đó, một người là Bành Phi và một người khác là Điền Trí Hành đã tỉnh lại. Hai người Khai Thiên điện đang quỳ bên cạnh Tiêu Thiên, không động đậy.
Hoàn toàn không dám động đậy.
"Hiện tại, ta có một vấn đề nho nhỏ cần hỏi thăm các ngươi." Tiêu Thiên nở nụ cười: "Tổng bộ Khai Thiên điện các ngươi đang ở chỗ nào?"
Đối mặt với câu hỏi của Tiêu Thiên, Điền Trí Hành lập tức trả lời không chút do dự: "Ta có thể dẫn đường!"
Thậm chí, Bành Phi ở bên cạnh còn chưa kịp phản ứng thì Điền Trí Hành đã vội vàng nói tiếp.
"Khai Thiên điện bọn ta đang ấp ủ một âm mưu to lớn, muốn ra tay với vũ trụ hỗn độn Tàng Linh."
"Nếu các ngươi không mau ngăn cản thì toàn bộ chư thiên vạn giới đều sẽ gặp nguy cơ bị hủy diệt."
"Ta có thể dẫn ngươi tới đó ngăn chặn âm mưu này, ta muốn lập công chuộc tội để đối lấy cơ hội sống sót."
Trong giọng điệu của Điền Trí Hành gấp gáp không chịu được, cung kính nới với Tiêu Thiên.
Trong ánh mắt ông tràn đầy vẻ cầu xin, giống như là muốn tìm Tiêu Thiên cầu xin tha thứ.
Sau khi đưa ra suy nghĩ của mình, Điền Trí Hành cúi thấp đầu đợi Tiêu Thiên ra lệnh.
"Ngươi thật sự có lòng tốt như vậy?" Tiêu Thiên nhìn Điền Trí Hành, nhíu chặt lông mày, vốn không vội trả lời lại.
Biểu cảm của hắn ngưng lại, nhìn chằm chằm Điền Trí Hành không tha: "Lúc trước, ngươi còn dẫn người của Khai Thiên điện mai phục ở nơi này, có mưu đồ gây rối, muốn ra tay với ta."
"Dùng kế hoạch phục kích muốn chém giết ta hoàn toàn."
"Kết quả trong nháy mắt lại trở thành dáng vẻ người tốt, muốn dẫn ta đến tổng bộ Khai Thiên điện?"
"Ngươi chân thành đấy à?"
Điền Trí Hành đối mặt với chất vấn của Tiêu Thiên, nghe thấy đối phương không tin tưởng mình, biểu cảm trên mặt ông cũng không bất ngờ gì cả.
Bọn họ vốn là kẻ địch, hiện giờ bản thân bị bắt qua đây, quỳ ở nơi này, chính là tù nhân.
Tuy sinh tử nằm ở trong tay của đối phương, nhưng đến tồn tại cấp bậc như bọn họ, muốn tha cho đối phương một con đường sống dường như là điều không thể.
Dù sao, có một câu nói rất hay, nhổ cỏ phải nhổ tận gốc.
"Đại nhân, ta sẽ dùng hành động của mình để chứng minh cho ngươi thấy." Điền Trí Hành phía bên này đột nhiên mở miệng, khí cơ trong cơ thể bắt đầu khởi động ra ngoài.
Phụt!
Âm thanh vỡ tan vang lên, phần bụng của đối phương hiện ra động tĩnh giống như là lọt khí.
Hơn nữa khí tức cảnh giới của ông cũng là ban đầu dùng tốc độ cực kỳ đáng sợ, không ngừng suy yếu.