Chương 1042: Các ngươi đừng đi
Chương 1042: Các ngươi đừng điChương 1042: Các ngươi đừng đi
Chuong 1042: Cac nguoi dung di
Dường như nhìn ra nghi hoặc của mọi người, điện chủ Khai Thiên điện lạnh lùng cười nói ra nơi hắn muốn truyền tống Tiêu Thiên.
"Chính là vực sâu biển Hỗn Độn cách đó không xa."
Nghe thấy cái tên này, tất cả phân điện điện chủ đều hít ngược một luồng khí lạnh, không nhịn được nuốt nước miếng.
Điện chủ thật ác!
Bên trong hư không hắc ám, chiến hạm khổng lồ đang chậm rãi vận chuyển về phía xa xa.
Hơn nữa, đang không ngừng đến gần tổng bộ Khai Thiên điện.
"Chỉ cần tiếp tục đi va phía này, không bao lâu là có thể nhìn thấy một lối vào của kẽ hở không gian, chỉ cần đi xuyên qua là được." Bên trong căn phòng bị phong ấn, Điền Trí Hành mở miệng tiến hành chỉ dẫn.
Toàn bộ căn phòng được khắc trận pháp, bản thân cũng có tác dụng truyền tin tức.
Sau khi trận pháp sáng lên, Tê Văn Hoan đứng ở chiến hạm khống chế trung tâm trận pháp, có thể trực tiếp hỏi vê mục đích tình báo, từ đó điều chỉnh phương hướng.
Đối phương không ngừng dò hỏi, Điền Trí Hành cũng biết đại khái bọn họ cách với tổng bộ Khai Thiên điện còn có bao nhiêu.
Càng tiếp cận, tâm trạng của ông càng kích động.
Thành bại chỉ xem hành động lần này.
"Còn khoảng một ngày, sắp đến rồi." Điền Trí Hành lẩm bẩm trong miệng, trong ánh mắt lóe lên ánh sáng.
Kế hoạch lần này không chỉ là hành động nhằm vào Tiêu Thiên, mà còn là một mưu tính.
Ông thấy rất rõ thực lực của Tiêu Thiên rất mạnh, nhưng vẫn không đối phó vực sâu biển hỗn độn được.
Mặc dù trước đây lúc chém giết, Tiêu Thiên khoe khoang khoác lác, nói chỉ cần dùng tám phần vạn sức mạnh gì đó.
Có thể trong mắt ông, đây là đối phương bịa chuyện dùng để dọa người.
Nếu là thật, vậy thì Tiêu Thiên sẽ cường hãn đến mức nào.
Cho dù thật sự là trò cười, tuyệt đối không có khả năng.
Ngay lúc Điền Trí Hành suy nghĩ thì Bành Phi đứng đối diện ông đột nhiên mở miệng: "Điền lão, phía bên tôi chợt nghĩ đến một chuyện vẫn chưa nói với ngươi."
Lời của Bành Phi khiến Điền Trí Hành phía đối diện lộ ra biểu cảm nghi ngờ, nhìn về phía hắn: "Có chuyện gì?"
"Chuyện liên quan đến mảnh vỡ quê nhà phía Bắc chúng ta biến mất, vốn không phải là mất bên trong hỗn độn." Bành Phi nhớ lại lời nói của Tề Văn Hoan, rồi giải thích cho Điền Trí Hành trước mặt.
Điền Trí Hành ngây ra tại chỗ: "Không phải, nếu không thì là do nguyên nhân gì?" "Theo cách nói của Te Văn Hoan, chính là Tiêu Thiên có thực lực cực mạnh đó, nói là dùng tay không nén thành thể cầu nhỏ rồi mang đi...' Sau đó, Bành Phi thuật lại lời ban đầu Te Văn Hoan nói với mình.
Đợi đến khi Te Văn Hoan nói xong, hắn mới dùng ánh mắt giống như điều tra nhìn về phía Điền Trí Hành trước mặt: "Điền lão, Tiêu Thiên có thực lực như vậy, kế hoạch của chúng ta có thể thành công à?"
Đối với Bành Phi, trong mắt hắn, Tiêu Thiên có thể làm được điều này, nói rõ thực lực đã hết sức cường hãn bá đạo.
Chỉ là cụ thể mạnh mẽ đến mức nào, trong lòng vẫn chưa có khái niệm nào.
Về phương diện khác, liên quan đến vực sâu biển hỗn độn, cũng là vùng cấm tử vong, cấm địa sinh mệnh Khai Thiên điện bọn họ phát hiện không bao lâu.
Nguy hiểm ở chỗ này có thể hạ được Tiêu Thiên à?
Nếu là trước đây, Bành Phi vẫn là có lòng tin, nhưng nghĩ đến nội dung mà Tề Văn Hoan nói, hắn vẫn là có chút hoảng loạn, không chắc chắn cho lắm.
Lúc này cũng xem là nhớ lại, cho nên mới hỏi Điền Trí Hành để ông lựa chọn lại.
Chỉ là Bành Phi nói xong, phát hiện Điền Trí Hành phía đối diện rất lâu sau vẫn không nói gì, hình như không có phản ứng.
"Điền lão, sao vậy?" Nhìn thấy Điền Trí Hành rất lâu sau vẫn không nói gì, Bành Phi nhỏ giọng hỏi.
Hắn phát hiện hình như biểu cảm của Điền lão trước mặt có chút không đúng.
Ngay lúc hắn suy nghĩ thì Điền Trí Hành trước mặt mạnh mẽ tiến lên, nắm lấy vai của Bành Phi.
Lúc hắn ngẩng đầu, phát hiện Điền Trí Hành trừng mắt đến nứt ra, hai mắt đỏ bừng, cơ thể kim loại màu sắc đều tản ra nhiệt độ cao, thay đổi đến đỏ bừng.
"Tại sao ngươi không nói sớm!" Tiếng nói của Điền Trí Hành trâm thấp giống như là kim loại vuốt phẳng, rất khó nghe, hơn nữa còn khó chịu.
Hai tay ông nắm lấy bả vai của Bành Phi cũng đang không ngừng phát lực.
Chỉ tiếc, ông tự phế tu vi, không còn thực lực, cho dù cường độ cơ thể không tồi nhưng cũng chỉ nắm vai của Bành Phi hơi ửng đỏ, hoàn toàn không làm tổn thương đối phương được.
Bành Phi bị dáng vẻ của Điền Trí Hành hu dọa, giọng điệu lắp ba lắp bắp: "Điều này... ta cảm thấy không phải là chuyện quan trọng gì cả, nên không nghĩ nhiều."
"Lẽ nào nói, tình báo này rất quan trọng?"
Nghe thấy lời này, Điền Trí Hành hận không thể lập tức đánh chết Bành Phi trước mặt, đây là lời nói chóa má gì vậy.
Vấn đề này, lẽ nào cần phải hỏi à.
Cả người Điền Trí Hành đều run ray đó là vì sợ hãi.
Lúc giao thủ điêu kiện có hạn, vì vậy theo suy đoán của Điền Trí Hành, chiến lực của Tiêu Thiên vốn không mạnh đến mức không thể chiến thắng.