Chương 1044: Trực tiếp động thủ
Chương 1044: Trực tiếp động thủChương 1044: Trực tiếp động thủ
Chương 1044: Trực tiếp động thủ
Nghĩ như vậy, chỉ sợ ông sẽ là tội nhân hủy diệt cả Khai Thiên điện.
Điền Trí Hành ôm đầu mình, nằm sấp trên mặt đất, không biết phải làm sao.
Bành Phi ở bên cạnh đã trợn tròn mắt từ lâu.
Cho dù kiến thức của hắn không cao như Điền Trí Hành nhưng loại chuyện nhai nuốt quy tắc thiên địa đã khiến hắn hoàn toàn chết lặng.
Thủ đoạn mà điện chủ Khai Thiên điện khống chế đám người bọn họ đã được công nhận bởi quy tắc thiên địa của vũ trụ hỗn độn ở quê hương hắn.
Theo một ý nghĩa nào đó, điện chủ của bọn họ chính là kiểu người kế thừa, người đại diện và người chấp chưởng quy tắc thiên địa còn sót lại.
Cho nên, có thể khiến vũ trụ hỗn độn quê hương khôi phục, đại biểu cho thực lực của hắn sẽ trở nên ngày càng mạnh.
Một khi lực lượng quy tắc thiên địa bộc phát, hắn biết rất rõ ràng nó có thể mạnh đến mức nào.
Lúc trước, tộc bọn họ bất mãn với sự sắp xếp của Khai Thiên điện, đã từng phản kháng, đáng tiếc là bị trấn áp mạnh mẽ bởi uy lực của lực lượng thiên địa mà điện chủ Khai Thiên điện sử dụng.
Bành Phi nhìn dáng vẻ sụp đổ của Điền Trí Hành ở bên cạnh, nội tâm đã triệt để hiểu rõ.
Lần này, chỉ sợ Khai Thiên điện thật sự tiêu đời rồi.
Mưu đồ nhiều năm, tích lũy nhiều năm đều sẽ trở thành váy cưới của người khác.
Trong chiến hạm hư không, Tề Văn Hoan tìm thấy Tiêu Thiên, tường thuật lại những biểu hiện vừa rồi của Điền Trí Hành.
"Ngươi thấy chưa, ta đoán không sai mà!" Tiêu Thiên vỗ đùi, nhìn sang Tử Nhược Yên, oán giận không thôi: "Rõ ràng ta đã định tha cho hắn, ta thật sự muốn cho hắn một cơ hội, kết quả thì sao?"
"Vẫn có ý đồ xấu, vận dụng suy nghĩ khác để hãm hại ta."
"Kỳ thật, ta vẫn ôm một tia mong chờ đối với hắn, hy vọng sau khi đến tổng bộ Khai Thiên điện, sự việc không giống như ta tưởng tượng."
"Nhưng thật đáng tiếc, hắn vẫn khiến ta thất vọng, thế giới này rốt cuộc sao vậy, tại sao giữa người với nhau không có chút chữ tín gì hết vậy?"
"Tại sao không thể đi về nơi có ánh sáng, lòng hướng thiện, không thể chân thành một chút được à?"
Nói đến đây, Tiêu Thiên thở dài: "Chuyện này, hoặc là vấn đề của ta, hoặc là vấn đề của Khai Thiên điện."
"Nhưng ta có nhân cách ưu tú, tiếng lành đồn xa, khẳng định không phải vấn đề của ta, chắc chắn Khai Thiên điện này có vấn đề lớn."
"Hiển nhiên, Khai Thiên điện này hết cứu nổi rồi, nhất định phải diệt trừ, khối u ác tính này nhất định phải loại bỏ, không thì thế đạo này không thể tốt đẹp lên được."
Giọng điệu Tiêu Thiên kích động, hận không thể lập tức xông đến tổng bộ Khai Thiên điện, giết hết tất cả đám người xấu xa này. Tử Nhược Yên đến bên người Tiêu Thiên, khẽ vuốt lưng hắn, an ủi: "Đừng tức giận quá, kẻ khác làm việc ác, chàng thay trời hành đạo là được."
Sau khi nói xong, nàng liếc nhìn Lạc Nữ Ái, trong ánh mắt hai người hiện lên một tia ngoài ý muốn.
Lần này, không ngờ Tiêu lang quân lại đoán đúng rồi.
Mặc dù kết quả lúc trước đúng nhưng quá trình và động cơ thì luôn có chút không đúng lắm.
Lạc Nữ Ái tấm tắc lấy làm kỳ lạ, trong lòng cảm thấy ngạc nhiên khi kẻ địch lần này dường như có chút tiến bộ.
Vấn đề đáng tiếc duy nhất chính là có chút sai lầm trong việc nắm giữ tình báo.
Đặc biệt là tên Điền Trí Hành kia, trông cứ như kẻ ngốc vậy.
Vốn dĩ Tiêu ca ca còn đang lo lắng việc không tìm thấy đại bản doanh của người ta, kết quả là tên dan này lại chủ động dẫn đường.
Bây giờ thì hay rồi, một mẻ hốt gọn.
Tô Mộng Ly ở bên cạnh nhìn hành động và lời nói của Tiêu Thiên cũng tặc lưỡi, nàng tiến lại gân Long Khâu Bạch Thanh để hỏi thăm.
Long Khâu Bạch Thanh cũng giải thích ngắn gọn và kể rõ từng suy nghĩ mà Tiêu Thiên thường nghĩ đến, cùng một vài chuyện đã xảy ra trong quá khứ.
Nghe xong, Tô Mộng Ly cảm thấy hết sức thần kỳ, nhìn bộ dạng chính khí của Tiêu Thiên, không khỏi cau mày: "Thường xuyên ở trong những tình huống như thế, chắc hẳn trước đây trong lòng hắn đã gánh chịu áp lực rất lớn nhưng nhờ vào sự kiên trì để không đánh mất bản thân."
"Nhưng, điều đó không có nghĩa là không phải trả giá..."
Long Khâu Bạch Thanh nhẹ nhàng gật đầu: "Cho nên, khi Tiêu công tử ở bên cạnh bệ hạ là lúc hắn an tâm và thoải mái nhất."
"Đúng vậy... Tô Mộng Ly nhếch khóe môi, nheo mắt lại.
Lúc đầu, khi Tiêu Thiên nổi cơn phẫn nộ, bản năng của Yêu tộc có thể cảm nhận được nguy hiểm nên đuôi hồ ly của nàng có chút xù lông.
Cho đến khi Tử Nhược Yên khẽ vuốt lưng Tiêu Thiên thì cảm giác nguy hiểm kia mới dần dần biến mất.
"Lạc bệ hạ cũng có tác dụng như vậy nhưng so ra thì yếu hơn một chút." Long Khâu Bạch Thanh nhìn Tiêu Thiên: "Hình như có công hiệu ngưng thần định tâm."
Ram ram.
Đúng lúc này, chiến ham hư không bỗng nhiên lắc lu dữ dội, như thể đánh rơi thứ gì đó.
Lập tức toàn bộ trận pháp trên bốn vách tường trong phòng đều biến động, hiện lên tình hình ở phía bên ngoài.