Chương 1054: Có người đốt pháo
Chương 1054: Có người đốt pháoChương 1054: Có người đốt pháo
Chuong 1054: Co nguoi dot phao
"Các ngươi không sao chứ?" Tiêu Thiên đến bên cạnh đám người Tử Nhược Yên, ân cần hỏi han.
Tử Nhược Yên vẫy tay, ra hiệu Tiêu Thiên không cần lo lắng, nàng có thể cảm nhận được huyết ấn được đối phương điểm lên mi tâm đang che chở lấy mình.
Nếu không như thế, chỉ sợ nàng còn không thể lăng không phi hành được.
"Uy áp ở đây thật khó chịu, quy tắc thiên địa rất mạnh mẽ." Lạc Nữ Ái cũng phán đoán tình hình xung quanh, nàng bĩu môi như thể có chút bất mãn.
Theo nàng, nơi này khó chịu đè nén, kém thoải mái hơn rất nhiều do với quê hương nàng.
Ngay cả khi có sự che chở của Tiêu Thiên thì cũng rất khó chịu, hô hấp có chút khó khăn.
Ngay cả ở trong biển hỗn độn vừa rồi cũng không khó chịu như vậy.
Vì sao?
"Uy áp quy tắc thiên địa rất lớn ư?" Bên phía Tiêu Thiên lẩm bẩm, quan sát bốn phía: "Chẳng lẽ nơi này là một thế giới khác à?"
Ở bên cạnh, Tề Văn Hoan cùng thê tử tiến tới, vẻ mặt nghiêm trọng nói với Tiêu Thiên: "Đại nhân, cường độ quy tắc thiên địa ở nơi này đã vượt xa khỏi chư thiên vạn giới, vũ trụ hỗn độn Tàng Linh và cũng quá cường đại so với quê hương bọn ta."
"Tiểu nhân suy đoán áp lực quy tắc thiên địa ở nơi này, có lẽ tương đương với vũ trụ hỗn độn trung đẳng trở lên."
Tiêu Thiên khẽ gật đầu, trong lòng hỏi thăm hệ thống Vượng Tài: "Có thể kiểm tra cường độ quy tắc thiên địa ở nơi này rốt cuộc là bao nhiêu không?”
"Hồi bẩm chủ nhân, số lượng quy tắc thiên địa ở nơi này là chín ngàn một trăm hai mươi bốn đạo."
"Tương đương với cường độ trên vũ trụ hỗn độn cao đẳng."
"Hơn chín ngàn ư?" Ánh mắt Tiêu Thiên lóe lên tia khác thường, dáo dác nhìn xung quanh.
Suy nghĩ cẩn thận, đúng là hắn có thể cảm nhận được sự khác biệt ở thế giới này.
Đối với hắn thì áp lực dường như có hơi cao hơn một chút.
Nếu như bắt buộc phải dùng một từ để hình dung, đại khái chính là trên người có thêm một sợi tóc.
So với vũ trụ hỗn độn Tàng Linh, số lượng quy tắc chỉ tăng thêm khoảng sáu ngàn mà chênh lệch giữa hai nơi này đã đạt tới trình độ khổng lồ như vậy ư?
Phải biết rằng bây giờ hắn đã bắt đầu tu hành, cường độ thực lực đã không còn như trước, cũng không thể đánh đồng với quá khứ.
Đồng thời, hắn liếc nhìn xung quanh với vẻ hiếu kỳ, nơi có quy tắc thiên địa cường đại như thế này, rốt cuộc sẽ có những thứ gì.
Cứ nghĩ rằng phong trận kia chỉ là kiểu phong ấn một người hoặc một con thú hung dữ.
Không ngờ rằng thế giới này nhìn xung quanh cũng không có vẻ gì là vũ trụ hỗn độn.
Nói không chừng, nơi này dường như là một tiểu thế giới giống như đế quốc Tàng Linh vậy.
Tiêu Thiên không mở rộng ngũ quan của mình mà chỉ dòm ngó xung quanh một cách trực tiếp và thô thien.
Chẳng thú vị gì cả.
Cái trò mở hộp mù này, nếu biết trước bên trong hộp có thứ gì thì đó không còn là hộp mù nữa.
Chỉ khi không biết chuyện gì sắp xảy ra thì mới có cảm giác dẫn vợ đi du lịch, đạp thanh chứ.
Nam nhân mà, phải biết chút lãng mạn chứ.
"Ta thấy núi rừng phía xa, hình như có phong cảnh rất đẹp, chưa biết chừng đi đến đó xem thử thì sẽ có được thu hoạch bất ngờ." Tiêu Thiên nói với đám người Tử Nhược Yên: "Chúng ta đi ngắm nhìn cảnh sắc dị vực này đi."
Lời mời Tiêu Thiên đưa ra khiến mọi người có chút hoảng hốt.
Bây giờ mọi người đang ở một vùng đất quỷ dị xa lạ, không biết hung hiểm thế nào.
Huống hồ, có đôi khi thứ gì càng đẹp thì càng nguy hiểm.
Nhưng nghĩ tới thực lực của Tiêu Thiên, nghĩ tới việc mọi người bình yên vô sự khi đến đây, không giống như Điền Trí Hành và Bành Phi trực tiếp nổ tung.
Đều nhờ Tiêu Thiên che chở, có đối phương ở đây thì còn sợ hãi cái gì chứ?
Sau khi làm rõ điểm này, mọi người cũng gật đầu.
"Nếu Tiêu lang quân đã có hứng thú, chúng ta cũng không ngại đi ngắm nhìn thử cảnh sắc nơi này có gì khác với đế vực chúng ta hay không?" Tử Nhược Yên đồng ý, sau đó nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay Tiêu Thiên.
Bên cạnh, Lạc Nữ Ái thấy vậy, không cam lòng yếu thế, lập tức đến một bên khác nắm lấy cánh tay Tiêu Thiên: "Chưa biết chừng nơi này cũng có rất nhiều đồ ăn ngon, có thể thỏa mãn cơn thèm ăn."
Nghe nói thế, ánh mắt Tiêu Thiên tỏa sáng.
Đúng vậy, quy tắc thiên địa nơi này cường da, linh khí dồi dào, phía xa có non xanh nước biếc, chim bay, thú đi lại, trái cây linh tuyền, không biết có mùi vị gì đây.
"Việc không thể chậm trễ, chúng ta đi qua đó ngắm nhìn đi." Nói xong, Tiêu Thiên dẫn Tử Nhược Yên và Lạc Nữ Ái đi về phía trước.
Còn Long Khâu Bạch Thanh, sau khi nghe Lạc Nữ Ái nói, trong mắt nàng cũng hiện ra một tia sáng, vội theo sát phía sau bọn họ.
Tô Mộng Ly đi sau cùng, thấy bộ dạng tham ăn của Long Khâu Bạch Thanh, cũng nhẹ nhàng lắc đầu.
Chỉ là khi nàng nhìn xung quanh từ xa, đôi mắt nàng lóe sáng với màu sắc khác.
Bởi vì nàng có thể cảm nhận được việc tồn tại ở thế giới này không hề đơn giản.