Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 1057 - Chương 1057: Cá Lớn

Chương 1057: Cá lớn Chương 1057: Cá lớnChương 1057: Cá lớn

Chương 1057: Cá lớn

Bạch Vô Hồi nhắc đến nơi này, trên mặt của ông lộ ra vẻ mong chờ.

Hao phí cái giá lớn như vậy, nếu không thu hoạch được gì thì rất khó nói.

"Chuyện đáng vui mừng duy nhất là kế hoạch lúc đó thành công, có người đã mở đường ở phía trước cho chúng ta." Hồ Thực bên cạnh thở dài, dường như có chút cảm khái.

"Đúng vậy!" Lam Song Hướng gật đầu, tán thành với lời này: "Nếu không, chỉ sợ ngay cả vực sâu chúng ta cũng không vào được, đã bị diệt toàn quân rồi."

"Không thể không nói, bên trong Tàng Linh đột nhiên xuất hiện cường giả, thực lực đúng là không tâm thường." Bạch Vô Hồi tán thưởng: "Chỉ tiếc, thực lực mạnh mẽ thì thế nào, chẳng phải vẫn là ngoan ngoãn mặc cho chúng ta sắp đặt à?"

Bạch Vô Hồi nói xong, có một bàn tay đặt lên vai, bên tai truyền đến một giọng nói xa lạ.

"Ồ, ngoan ngoấn mặc cho ngươi sắp đặt? Tức là các ngươi đã sớm bố trí ta trong âm thầm, rắp tâm hại người?”

Âm thanh đột ngột, bàn tay đặt trên vai mình một cách khó hiểu khiến Bạch Vô Hồi lộ ra vẻ ngạc nhiên, chợt quay đầu, phát hiện một gương mặt trẻ tuổi gân trong gang tấc.

Mà hai mắt của đối phương đang nhìn bản thân chằm chằm không buông.

"Ngươi!" Bạch Vô Hồi bị giật mình, linh khí bộc phát muốn thoát khỏi.

Chẳng qua ông vừa bộc phát, linh khí bắt đầu khởi động, vẫn đứng nguyên chỗ, không nhúc nhích.

Hết sức ngượng ngùng.

Dường như Bạch Vô Hồi không tin tà, khí tức trong cơ thể lần thứ hai bắt đầu khởi động ra, tiếng gầm rú không ngừng bùng nổ trong cơ thể.

Lực quy tắc đại đạo hiện ra, giống như đường cong bảy màu rực rỡ, không ngừng đan xen trong không trung.

Hơn nữa lực quy tắc màu sắc rực rỡ hiển hóa ra, hiện rõ một giới hạn mông lung, bắt đầu khởi động phía sau Bạch Vô Hồi.

Chỉ là hư ảnh giới hạn mông lung này sau khi hiện ra lập tức gặp phải trấn áp của trời đất.

Ngay cả như thế, chiến lực của Bạch Vô Hồi vẫn được bày ra, phát huy.

Chỉ là sức mạnh mênh mông đến từ chính trong cơ thể ông, cho dù giống như sóng thần, giống như làn sóng, thổi quét tới bốn phương tám hướng.

Sức mạnh khủng bố mà Bạch Vô Hồi ngưng tụ va chạm tới trước mặt Tiêu Thiên.

Trong phút chốc, lực đạo đáng sợ này giống như lốc xoáy, điên cuồng cọ rửa.

Vẫn giống như trâu đất xuống biển, đã không có chút động tĩnh.

Sức mạnh cuồng bạo đến từ chính Bạch Vô Hồi chậm rãi ngừng lại.

Mà bởi vì Bạch Vô Hồi phản kháng kịch liệt, sợi tóc trước trán hơi bay lên của Tiêu Thiên cũng chậm rãi rơi xuống.

"Ngươi đang làm gì?" Tiêu Thiên lặng lẽ nhìn Bạch Vô Hồi, mở miệng hỏi. Ừng uc.

Bạch Vô Hồi nuốt nước miếng, chân mày nhẹ nhàng nhướng lên một chút.

Lam Song Hướng còn có Hồ Thực cách đó không xa, trên mặt cũng lộ ra vẻ hoảng sợ, nhìn phương hướng Tiêu Thiên.

Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.

Tại sao khí tức trong cơ thể của điện chủ phát ra, toàn lực bùng nổ va chạm tới trên người Tiêu Thiên thì biến mất giống như chưa xảy ra chuyện gì.

Chuyện không chỉ đơn giản như vậy.

Hai người ánh mắt hơi phóng xa một chút, có thể nhìn thấy mấy bóng dáng lơ lửng ở cách đó không xa cũng nhìn qua bên này.

Chỉ cần nhìn từ trên khí tức mà đám người này bộc lộ, thực lực cũng không tính là mạnh, nhưng không biết tại sao lại giống như không chịu ảnh hưởng của uy áp trời đất này.

"Nhân tộc mạch Hỏa Tề?" Phía sau, Hồ Thực một trong ngũ lão nhìn thấy hai bóng dáng trong số mấy người kia, đồng tử thoáng co rút lại.

Đó không phải một bộ phận của Khai Thiên điện bọn họ sao, nếu ông nhớ không lầm thì chính là cụm nhỏ quần tộc quê hương vùng phía nam chư thiên vạn giới gặp chuyện không may trong khoảng thời gian trước.

Hồ Thực cũng là mạch Nhân tộc, chỉ là không phải cùng mạch với nhân tộc Hỏa Tề.

Ông cũng coi như có hiểu biết đối với chư mạch Nhân tộc trong Khai Thiên điện.

Tại sao?

Sao người của mạch nhân tộc Hỏa Tề lại xuất hiện ở nơi này.

Nhìn dáng vẻ, dường như đối phương đã thành một bọn với cường giả này?

Bốp bốp!

Lúc này, Tiêu Thiên vươn tay, âm thanh vỗ nhẹ lên hai má của Bạch Vô Hồi vang lên.

"Rốt cuộc ngươi đang làm gì vậy?" Tiêu Thiên híp mắt, nhìn chằm chằm Bạch Vô Hồi trước mặt: "Khai Thiên điện các ngươi cố ý mai phục mưu tính ta, rốt cuộc là có mưu đồ gì!"

Biểu cảm Bạch Vô Hồi có một chút cứng ngắc, bởi vì ông có thể cảm nhận được rõ ràng lúc Tiêu Thiên vung tay, vỗ vào hai má của mình, thậm chí cũng chưa vận dụng linh khí.

Không chỉ như thế, lúc đối phương ra tay, uy áp thiên địa cực kỳ khủng bố giữa trời đất này giống như biến mất không thấy.

Quy tắc thiên địa nghiền áp tới giống như đang sợ hãi nam nhân trước mặt này.

Lúc này nội tâm Bạch Vô Hồi đang điên cuồng gào thét.

Rốt cuộc bên phía Điền Trí Hành thu thập tình báo kiểu gì, rốt cuộc ông ta lập ra một cái kế hoạch chó má như thế nào.

Kế hoạch chó má này một lưới bắt hết tinh nhuệ của Khai Thiên điện bọn họ cũng thôi đi.
Bình Luận (0)
Comment