Chương 1086: Người chạy đi đâu rồi (2)
Chương 1086: Người chạy đi đâu rồi (2)Chương 1086: Người chạy đi đâu rồi (2)
Chương 1086: Người chạy đi đâu rồi (2)
"Tiêu lang quân, xảy ra chuyện gì sao?" Tử Nhược Yên ân cần hỏi, nhìn vẻ mặt này của hắn, thấy thế nào cũng không hợp lý.
"Hình như bên phía Đế Tân Lộ, xảy ra chút vấn đề." Tiêu Thiên lẩm bẩm thành tiếng, khẽ híp hai mắt, nhìn về chỗ cách đó không xa.
Xảy ra chuyện rồi?
Mọi người đều nhìn nhau, nếu bọn họ nhớ không nhầm, Đế Tân Lộ đã được phái ra ngoài dò xét tình huống.
Chẳng lẽ trong quá trình điều tra, phát hiện chuyện gì, cho nên gặp phải nguy hiểm sao?
"Lúc trước, vấn đề ta bảo Đế Tân Lộ đi điều tra, chính là liên quan đến tình hình thần tộc Vạn Vật bọn họ." Bên này, Tiêu Thiên tiếp tục mở miệng: "Hy vọng có thể xem thử, rốt cuộc đám người thần tộc Vạn Vật đã xảy ra chuyện gì."
"Bây giờ ngẫm lại, nếu muốn biết Tàng Linh trong quá khứ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì."
"Như vậy, tìm thấy những chủng tộc cổ xưa này, dò xét tình báo trên người bọn họ, chính là lựa chọn tốt nhất."
Tiêu Thiên đứng dậy, nhìn mấy người xung quanh: "Các ngươi định đi cùng ta, hay là ở lại đây."
"Tiêu đại nhân!" Bên này, Tê Văn Hoan mở miệng trước, ông dẫn thê tử Hoắc Thanh Hân đứng dậy: "Bây giờ Khai Thiên điện trống rỗng, tốt nhất nên nhân lúc này để hạ gục triệt để mới được."
"Thuộc hạ xin Tiêu đại nhân đồng ý, để ta đi hạ gục triệt để Khai Thiên điện, dốc hết sức lực vì đại nhân."
Nghe thấy lời nói của đối phương, Tiêu Thiên khẽ gật đầu: "Ngươi có lòng rồi, đúng là phải nhanh chóng nắm Khai Thiên điện trong tay mình."
Nhưng mà cho dù ngươi muốn xin chỉ thị, người cũng chọn sai người rồi." Bên này, Tiêu Thiên mở miệng, ra dấu chỉ vê phía đám Tử Nhược Yên bên cạnh.
Nơi này chính là liên minh Nữ Đế, người chân chính làm chủ cũng không phải ta."
Tiêu Thiên vừa nói, vừa nhìn ve phía Tử Nhược Yên, khẽ nhướng mày.
Nghe Tiêu Thiên mói như vậy, Tê Văn Hoan mới kịp phản ứng, vội vàng xoay người xin chỉ thị của Nữ Đế Tử Nhược Yên: "Be hạ, kính xin đồng ý."
Nói xong, Te Văn Hoan chắp tay hành lễ với Tử Nhược Yên.
Tử Nhược Yên tức giận liếc Tiêu Thiên bên cạnh, rồi lại nhìn về phía Te Văn Hoan, khẽ gật đầu: "Không sao, cứ việc đi làm là được, hơn nữa chiến lực trong Đế vực, đương nhiên sẽ tận lực giúp đỡ ngươi."
"Nếu trong quá trình làm việc gặp trở ngại gì, đừng cậy mạnh, lập tức báo cáo là được."
Nhận được chỉ thị, Tê Văn Hoan lại khẽ khom người, bày tỏ mình đã rõ ràng.
"Thân thể ta còn chưa khôi phục toàn bộ, tạm thời ở lại chỗ này, nghỉ ngơi lấy lại sức." Bên này, Cơ Hoài Nghiệp chậm rãi mở miệng, nói với Tiêu Thiên, đồng thời nhìn về phía Tử Nhược Yên: "Huống hồ, nơi này có ta giúp đỡ tọa trấn, bình yên vô sự."
"Mặc dù thực lực của ta không tính là gì so với Tiêu ân công." "Nhưng ít nhất tọa trấn vị diện Tàng Linh hiện giờ, khó có địch thủ." Cơ Hoài Nghiệp nói đến đây, giọng nói vẫn trở nên tự tin.
Dù sao, chỉ cần không so sánh với Tiêu Thiên trước mặt, tất cả đều dễ nói.
Sắp xếp thỏa đáng mọi chuyện, Tiêu Thiên dẫn đám người Tử Nhược Yên rời đi.
Ngay sau khi bọn họ rời đi không lâu, một đám người đột nhiên vội vã chạy đến.
"Người đâu, người đâu rồi??" Tử Đế Tôn đáp đất vội vàng hét lên.
Sau lưng Tử Đế Tôn là Lạc Thao Thiên, Long Khâu Định Cương và cả Tô Mộc Sinh lần lượt đáp xuống đất.
Đến nơi, bọn họ vội vàng quan sát xung quanh.
"Hửm?”" Thấy có người đến, nội tâm Cơ Hoài Nghiệp cảnh giác, nhưng sau khi nhìn kỹ thì phát hiện khí tức trên người bọn họ có liên quan với nhau.
"Đây là phụ thân của các bệ hạ, tiền bối cứ yên tâm." Nhìn thấy Cơ Hoài Nghiệp đứng lên, Te Văn Hoan ở bên cạnh vội vàng giải thích.
Lúc này, Cơ Hoài Nghiệp mới buông lỏng cảnh giác.
"Đây lại là ai?" Nhìn thấy nữ tử xa lạ trước mặt, Tử Đế Tôn sửng sốt một chút, sau đó xua tay: "Thôi, không quan trọng, ngươi là tiểu Tê à, người lúc nãy đâu rồi?"
"Không phải đã về rồi à, sao mới chớp mắt đã không thấy người đâu rồi?"
Tử Đế Tôn vừa nói vừa nhìn về phía Tê Văn Hoan, ánh mắt khẩn thiết.
Lạc Thao Thiên ở bên cạnh, khí tức đang không ngừng tăng lên một cách chậm rãi, chỉ vì lúc trước Tiêu Thiên đã dung nhập tiểu thế giới vực sâu vào trong đế vực.
Về phần Long Khâu Định Cương và Tô Mộc Sinh thì không ngừng dò xét xung quanh, biểu cảm hơi hoang mang.
"Tiêu đại nhân cùng nhóm bệ hạ lại rời đi vì việc của thần tộc Vạn Vật." Te Văn Hoan giải thích và ngẩng đầu nhìn bốn người trước mặt, vẻ mặt hơi cổ quái.
Tiều tùy.
Đây là cảm nhận đầu tiên của ông sau khi ngẩng đầu lên nhìn bọn họ.
Trước mặt là phụ thân của bốn vị Nữ Đế, thần sắc tiều tụy, quầng thâm mắt như gấu trúc đã nói rõ đám người bọn họ đã phải mệt mỏi không chịu nổi đến mức nào.
"Lại chạy rồi!" Tử Đế Tôn nhịn không được hét lên, biểu cảm có chút cứng ngắc.
Bên cạnh, Lạc Thao Thiên cũng che trán mình.
Vẻ mặt của Long Khâu Định Cương có vẻ bình thường, nhưng cũng không khỏi thở dài, có chút thương hại nhìn Tô Mộc Sinh ở bên cạnh.