Chuong 1097: Ngam nhin vuc sau
Chuong 1097: Ngam nhin vuc sauChuong 1097: Ngam nhin vuc sau
Chuong 1097: Ngam nhin vuc sau
"Sao có thể phạm phải sai lầm cấp thấp như vậy, thậm chí ngay cả hung hiểm chưa từng tra rõ đã trực tiếp mở ra?"
Đế Tân Lộ khẽ lắc đầu, rõ ràng không tin lời của tam trưởng lão thần tộc Vạn Vật này.
Đối phương nói bên trong cung điện có hung vật, vì vậy mới chiếm lấy sức mạnh của Tàng Linh.
Nhưng theo như Đế Tân Lộ thấy, là đối phương không thành thật, vốn không nói thật.
Tam trưởng lão của thần tộc Vạn Vật cũng thở dài với chất vấn của Đế Tân Lộ, phất nhẹ tay, điểm về phía tinh không bốn phía.
"Ngươi nhìn kỹ thì sẽ hiểu."
Thuận theo hành vi của tam trưởng lão thần tộc Vạn Vật, bên trong tinh không mênh mông bốn phía chợt bắn ra từng điểm sáng màu vàng kim, khuếch tán ra xung quanh.
Thần văn màu vàng kim đầy trời hiện lên bên trong tinh không của cung điện cổ xưa này.
Vừa nhìn, Đế Tân Lộ đã lộ ra vẻ kinh ngạc, cực kỳ giật mình.
Trong tinh không trong cung điện cổ xưa đều là thần văn của thần tộc Vạn Vật bọn họ, khắc tri thức mênh mông, thậm chí cả đời ông đều không cách nào học hết.
Đế Tân Lộ xem như đã hiểu tại sao mấy đời mới của thần tộc Vạn Vật lại trở nên mạnh mẽ đến vậy.
Thậm chí còn biết không ít thủ đoạn, lão tiền bối thần tộc Vạn Vật như ông đều không rõ cho lắm.
Thì ra bên trong cung điện cổ xưa này có không ít tri thức liên quan đến tộc bọn họ.
Tiêu Thiên nhìn tình hình bốn phía, nhíu mày, chợt phất tay.
Trong chốc lát, thân văn màu vàng kim của tinh không bốn phía hội tụ về phía lòng bàn tay của hắn, trong nháy mắt hóa thành một thư tịch truyền thừa màu vàng kim.
Hành động bất ngờ này của Tiêu Thiên, còn có sự thay đổi của thần văn xung quanh khiến cả đám đều trừng lớn hai mắt, không thể tin được.
Đặc biệt là thân tộc Vạn Vật, cứ như là nhìn thấy quỷ vậy.
Bọn họ đã học những kiến thức bên trong cung điện cổ xưa rất nhiều năm.
Chẳng qua là có vấn đề rất lớn luôn làm phiền đến bọn họ.
Cho dù những kiến thức này đều lộn xộn, còn cần phá giải, còn cần chờ đợi và ghi chép lại.
Cho dù tộc bọn họ đã thi triển tất cả vốn liếng đều không cách nào nắm giữ nội dung ở bên trong.
Bởi vì thân văn màu vàng kim tri thức lơ lửng bên trong tinh không xung quanh chính là dùng phong ấn truyền thừa trong tộc, trấn áp ở nơi này.
Nhưng rốt cuộc Tiêu Thiên làm được như thế nào, phất tay một cái có thể biến tri thức nơi này thành sách, nắm ở trong tay, lặng lẽ lơ lửng.
"Trước đây ta từng có một quyển điển tịch, là điển tịch vỡ lòng của thần tộc Vạn Vật các ngươi." Tiêu Thiên lẩm bẩm, biểu cảm vô cùng kỳ lạ, thò tay ra.
Một quyển thư tịch màu vàng kim cũng lơ lửng ra ngoài, lật nhẹ mấy trang. Hơn nữa, trong quá trình thư tịch màu vàng kim lật trang giấy, cũng hiện nội dung bên trên giữa bau trời.
Biểu cảm của thần tộc Vạn Vật xung quanh lập tức cổ quái, dùng ánh mắt phức tạp nhìn về phía Tiêu Thiên.
Chuyện này khó tránh quá kỳ dị rồi.
Một Nhân tộc lại nắm giữ tri thức của thần tộc Vạn Vật bọn họ?
Phía bên Tiêu Thiên cũng lật nhẹ mấy trang thư tịch mới, xem nội dung ở bên trong.
Chỉ với khúc đầu, Tiêu Thiên đã có thể phát hiện nội dung liên quan đến thần tộc Vạn Vật trong ghi chép điển tịch càng phức tạp ảo diệu.
Hơn nữa, nội dung bên trong còn hiện rõ ra, thân tộc Vạn Vật trước đây dường như có địa vị rất cao.
Hình như chiếm một địa vị rất quan trọng trong thần tộc cổ xưa trước đây.
Thần tộc trời sinh.
Thần tộc trời sinh cổ xưa trước đây chính là thần tộc, nắm giữ đại đạo của thiên địa này.
Mặt khác dựa vào tu hành đạt được thần của vị cách, cũng mạnh đến phá lệ, so với thần trời sinh thì có tác dụng chậm hơn.
Nhìn ghi chép đầu của điển tịch dường như đang cảnh giác tộc nhân.
Nhân tộc.
Thuận theo thiên địa, tu hành dễ càng thêm dễ, đụng tới Nhân tộc thành Thần, cố gắng không nổi lên xung đột.
"Thú vị!" Tiêu Thiên tấm tắc lên tiếng, lần nữa ngẩng đầu lên.
Ánh mắt hắn dừng lại trên bức tượng nữ tử đó.
Bởi vì hắn có thể cảm nhận rõ trên bức tượng nữ tử dường như có khí tức cổ quái đang bốc lên.
Nhưng ngoại trừ điểm này khiến Tiêu Thiên để ý.
Thì bức tượng nữ tử trước mặt vốn không phải là nữ tử tóc bạc ban đầu.
Hắn vốn tưởng tóc bạc đến từ nơi này, bức tượng nữ tử có lẽ là nữ tử tóc bạc thần bí ban đầu đã cứu mình, kết quả nhìn kỹ hoàn toàn không phải là cùng một người.
Hình dáng rất khác nhau.
"Tóc bạc trước đó đến từ nơi nào vậy." Lúc này, Tiêu Thiên khép điển tịch của thần tộc Vạn Vật lại, dò hỏi tam trưởng lão.
Lúc tam trưởng lão của thần tộc Vạn Vật nhìn vê phía điển tịch trong tay Tiêu Thiên thì có ánh mắt thành kính.
Nhìn thấy sách được khép lại, ánh sáng phóng ra trong mắt cũng dần biến mất.
Nhưng Tiêu Thiên dò hỏi, tất nhiên là ông phải tuân theo, lập tức trả lời: "Chính là thứ được hai tay cầm trên bức tượng đó."
"Ô?" Tiêu Thiên nghe thấy lời này thì nhích lại gần bức tượng.