Chương 1106: Tu bổ (2)
Chương 1106: Tu bổ (2)Chương 1106: Tu bổ (2)
Chương 1106: Tu bổ (2)
Lực lượng suy yếu...
"Lực lượng do vị đại nhân đó lưu lại càng ngày càng yếu và suy bại." La Lộc nhìn chằm chằm vào lực lượng bảy màu, cảm nhận một lát và lẩm bẩm.
Tiêu Thiên suy nghĩ một lúc, biểu cảm có chút kỳ lạ khi nhìn những sợi lông tơ: "Không được, lông tơ của ta không dài như vậy, lỡ như hiệu quả kém thì sao?"
Nghĩ tới đây, hắn đưa tay lên nhổ một sợi tóc của mình, ngưng tụ ý chí võ đạo trong lòng, ý niệm xuất hiện.
Trấn!
Nghĩ đến từ này, Tiêu Thiên ném một sợi tóc của mình vào trong lực lượng bảy màu.
Tóc dài đen rơi vào trong lực lượng bảy màu lập tức dung nhập vào.
Sau khi tóc dài rơi xuống, nó gạt ba sợi lông kia đi.
Vùi
Một âm thanh rung động hiển hiện, lực lượng bảy màu hơi hỗn loạn bắt đầu ổn định.
Lực lượng bảy màu cũng xảy ra một chút thay đổi, bắt đầu thu lại và hội tụ.
Cuối cùng, ngưng tụ lại thành ánh sáng trắng mờ nhạt.
Đùng!
Cùng với ánh sáng trắng mờ nhạt hiển hiện, giữa đất trời bỗng nhiên phát ra một tiếng nổ như tiếng chuông vang.
Lan truyên khắp bốn phương.
Tiếng chuông vô hình truyền ra ngoài, bắt đầu lấy thần vực Vạn Vật làm trung tâm, khuếch tán ra toàn chư thiên vạn giới trong vị diện Tàng Linh.
Giống như gợn sóng dập dờn trên cả thế giới.
Toàn bộ linh khí thiên địa Tàng Linh như thể bị tiếng chuông này đánh thức và gột rửa, khiến nó càng thêm thuần khiất.
Màn chắn thế giới của chư thiên vạn giới cũng càng thêm dày.
Bỏ qua những mảnh vỡ thế giới rải rác, nó bắt đầu dâng trào và nhanh chóng tiếp cận theo các hướng khác nhau, cuối cùng là lần lượt dung nhập vào từng thế giới giới vực.
Trong một vài thế giới giới vực, vùng đất đã không còn là trời tròn đất vuông nữa mà theo từng mảnh vỡ thế giới dung nhập vào, hiện ra hình dáng của những ngôi sao và tinh không hắc ám.
Đùng!
Lại một tiếng chuông vang lên, một số tường kép không gian ẩn tàng bỗng nhiên nổi lên, khiến toàn bộ không gian Tàng Linh mở rộng.
Toàn bộ Tàng Linh bắt đầu bành trướng.
Đùng! Một tiếng chuông nữa vang lên, va chạm lên màn chắn thế giới khổng lồ kia, tấm màn chắn phân cách giữa Tàng Linh và Tàng Vũ chẳng những không bị bài trừ, ngược lại nó càng thêm ngưng thực.
Mọi người trong chiến trường hư không đều có thể phát hiện toàn bộ chiến trường dường như cũng đang khuếch đại.
Ba tiếng chuông gióng lên khiến toàn bộ Tàng Linh khôi phục sự bình tĩnh.
Vốn là kẻ chủ mưu, Tiêu Thiên có thể cảm nhận được sự biến hóa của Tàng Linh.
Ngay lúc này, ba luồng kim quang hiện ra từ trong hào quang trắng nhạt rơi vào tay Tiêu Thiên.
Chính là ba sợi lông tơ.
Từ đó có thể thấy được ba sợi tóc bạc đó đã học tác phong từ đâu.
Soạt!
Đúng lúc này, ba sợi lông tơ bỗng nhiên bốc cháy, bay lên và tiêu biến.
Như thể chúng đã hoàn thành sứ mệnh của mình và bay theo gió.
Đồng thời, một cỗ ý chí cũng truyền vào trong đầu khiến hắn sáng tỏ.
So sánh với nhau, lực lượng mà vị kia lưu lại ngày xưa, do chính bản thân hắn tiến hành tinh luyện và nén lại.
Nếu nói ánh sáng bảy màu lúc trước chính là lực lượng bổ thiên của đá bảy màu.
Vậy thì lần này, Tiêu Thiên mượn lực tồn tại của bản thân để ngưng tụ lực lượng bổ thiên thành lực lượng thế giới hoàn chỉnh.
Hành động tạo thành theo cách này có thể khiến thế giới vị diện của Tàng Tinh càng trở nên hoàn thiện.
Lúc trước, khi Tiêu Thiên ngưng tụ lực lượng thế giới thì đã cảm giác được sự biến hóa của thế giới này.
Nói tóm lại, vị diện Tàng Linh hiện tại càng thêm hoàn thiện so với chư thiên vạn giới trước đó.
"Dựa theo tình hình vừa rồi cảm nhận được, nếu tiếp tục phát triển, có khi nào thế giới giới vực sẽ bành trướng thành vũ trụ hỗn độn không?" Ánh mắt Tiêu Thiên thay đổi liên tục, như thể đang suy tư điều gì.
Suy nghĩ kỹ một chút, quá trình dung hợp đế vực giống như đang tạo thành một vũ trụ hỗn độn vậy.
Trong Tàng Linh, hẳn là vã còn rất nhiều tiết điểm như thế này.
Nếu như chúng đều được tu sửa lại thì sẽ phát sinh chuyện gì?
Có một điểm mà Tiêu Thiên hiếu kỳ nhất chính là: đến lúc đó tu vi của nhạc phụ Lạc Thao Thiên sẽ bành trướng đến mức độ nào.
Chỉ sợ bản thân ông cũng không ngờ rằng sự tăng cao tu vi của mình sẽ vì chuyện này mà dao động điên cuồng.
"Đại nhân, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy?' La Lộc đứng bên cạnh, có chút hoảng hốt khi nhìn thấy ánh sáng trắng mờ nhạt trong khe hở.
Nếu như vừa rồi hắn cảm nhận đúng thì dường như lực lượng do vị trong truyền thuyết đó lưu lại trở nên càng cường hãn và ổn định hơn. "Vị diện Tang Linh hiện tại càng vững chắc." Tiêu Thiên giải quyết xong, vỗ vai La Lộc: "Lực lượng năm xưa vị tiền bối đó lưu lại suy yếu quá nhiều, ta phải tu bổ mạnh hơn chút."
Nghe được lời này, lông mày La Lộc giật giật.
Tu bổ mạnh hơn?
Đối với nhiều sự tồn tại hoặc khách đến từ vị diện khác, sự cám dỗ của lực lượng này quá hấp dẫn.