Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 1113 - Chương 1113: Chan Chu Không Chắc (2)

Chương 1113: Chan chu không chắc (2) Chương 1113: Chan chu không chắc (2)Chương 1113: Chan chu không chắc (2)

Chương 1113: Chân chừ không chắc (2)

Đã thành công đến tổng bộ Khai Thiên điện.

Mà vị trí lối vào của tổng bộ Khai Thiên điện này có rất nhiều bia đá to lớn lơ lửng bốn phía.

Phía trên còn khắc không ít đường hoa văn trận pháp, chẳng qua đại trận trước mắt này chưa khởi động, lang lặng ngủ say.

Rất hiển nhiên, đại trận trước mắt này là cái lúc trước mai phục Tiêu Thiên, truyền tống hắn đến hư không biển hỗn độn.

Chỉ là đám người Khai Thiên điện vĩnh viễn không thể ngờ được, trên thực tế đây chính là bắt đầu của cơn ác mộng.

Chính là vì đại trận này, từ đó dẫn đến rất nhiều cao tầng trong điện của bọn họ hoàn toàn bị giết.

Khai Thiên điện, danh nghĩa thì còn nhưng thực tế đã mất.

Ngay lúc đám người Tiêu Thiên tiến vào khu vực không gian này, không mất bao nhiêu thời gian, phía trước đã có động tĩnh.

Nhìn kỹ, có pháp khí phi hành đang tới gần nơi này.

Đợi cho pháp khí phi hành tới phụ cận, bóng dáng Tề Văn Hoan nhảy ra từ trong đó, Hoắc Thanh Hân đi theo bên cạnh.

Trừ điều đó ra, còn có một vài bóng dáng.

Te Văn Hoan đã được thông báo trước cho những người này, đều là phụ tá trợ giúp ông xử lý chuyện bên này, đáng để tin tưởng.

"Đại nhân, cuối cùng ngài cũng đến rồi." Tê Văn Hoan nhảy ra khỏi pháp khí phi hành, tới trước mặt Tiêu Thiên cảm khái hàng vạn hàng nghìn lần.

Trên mặt vốn tiều tụy không chịu nổi, gặp được Tiêu Thiên, vẻ mặt cũng hoàn toàn trầm tĩnh lại, thật giống như tìm được người tâm phúc.

Giống như có Tiêu Thiên ở đây, bất kì chuyện gì cũng không thành vấn đề, có thể giải quyết dễ dàng.

Chẳng qua, trước khi tới gần Tiêu Thiên, trên mặt Tề Văn Hoan lại lộ ra biểu cảm tội lỗi.

Tiêu Thiên vốn giao cho mình toàn quyên phụ trách chuyện của Khai Thiên điện.

Kết quả, bản thân vẫn không thể xử lý tốt vấn đề, còn cần Tiêu Thiên tự mình chạy tới một chuyến.

"Vô cùng xin lỗi đại nhân." Te Văn Hoan lần thứ hai mở miệng, biểu đạt xin lỗi với Tiêu Thiên: "Chuyện này quả thật là ta không thể xử lý tốt..."

Còn không chờ Te Văn Hoan nói hết lời, đã bị Tiêu Thiên phất tay cắt ngang.

"Không sao, chuyện thế này đã không phải ngươi có thể xử lý được." Tiêu Thiên lắc đầu, hơn nữa nhìn qua đối phương: "Thậm chí có thể nói, ngươi coi như lập công rồi."

"Lập công?" Tê Văn Hoan khó hiểu.

Sau đó dưới sự ra hiệu của Tiêu Thiên, Tê Văn Hoan dẫn đường ở phía trước, dẫn theo bọn họ tiến vào tổng bộ Khai Thiên điện.

Tổng bộ Khai Thiên điện, không gian mênh mông nhưng chỉ là mảnh nhỏ của một vũ trụ hỗn độn, một phần của vị diện Cổ Hoa.

Thấp kém hơn vị diện Tàng Linh hơn rất nhiều.

Chỉ sợ đây cũng là tại sao, mảnh nhỏ vũ trụ hỗn độn ngày xưa của Khai Thiên điện này, có thể bình yên vô sự ẩn nấp trong tường kép không gian của Tàng Linh.

Đơn giản là vì tôn tại của Tàng Linh, bản thân cao hơn quá nhiều.

Đi theo phía sau Tề Văn Hoan, cũng không bao lâu, phản chiếu trong tâm mắt là lỗ thủng vỡ ra kia.

Nơi này vốn thuộc về không gian tổng bộ Khai Thiên điện, chỗ giao tiếp tiếp xúc với Tàng Linh.

Trong không gian khe hở vỡ vụn, lấp lánh ánh sáng bảy màu rực rỡ, chính là củng cố lực thế giới của Tàng Linh.

Dường như bởi vì tôn tại không gian của tổng bộ Khai Thiên điện này, khiến những sức mạnh này có chút tràn ra, hơn nữa chảy vào trong Khai Thiên điện.

Nhưng rất đáng tiếc, cả tổng bộ Khai Thiên điện cũng không bởi vì sức mạnh này chảy vào, trở nên tốt hơn.

Ngược lại cả không gian có khả năng sụp đổ.

Phải biết rằng, chuyện bên phía tổng bộ Khai Thiên điện còn chưa triệt để hoàn thành.

Một vài đặc sản nơi này lại phụ thuộc vào hoàn cảnh sinh tôn đặc biệt.

Nếu khiến tổng bộ Khai Thiên điện nổ tung, vậy thì tổn thất quá khổng lô, không thể chấp nhận.

Không chỉ như thế.

Chỗ khe nứt này không chỉ có sức mạnh lớn mạnh của thế giới củng cố bảy màu, còn là một trong những mỏ neo của cả Tàng Linh.

Bên trong cũng có thêm lông tơ màu vàng, đang chậm rãi lơ lửng.

Ngoài ra gần khe nứt còn có ấn ký trận pháp, dường như từng chuyên môn dùng để phong ấn khu vực này.

Tình huống phức tạp đã không phải Tề Văn Hoan có thể giải quyết.

"Quả thật có chút phiên phức." Tiêu Thiên xem xét nơi này, chậc chậc có tiếng.

Thật ra với hắn, bản thân ra tay không khó.

Vấn đề là tình huống nơi này đặc biệt, một khi bản thân ra tay, chỉ sợ Tàng Linh biến hóa sẽ không nhỏ.

Hắn cũng có chút đắn đo, một khi xảy ra biến hóa, là tốt hay xấu đây.

Không biết có phải do tổng bộ Khai Thiên điện, vì mảnh vỡ vũ trụ hỗn độn mà trấn áp nơi này hay không.

Bên trong khe nứt nơi này chảy xuôi sức mạnh thế giới, rõ ràng muốn ngưng thực rất nhiều.

Hơn nữa, lông tơ lơ lửng bên trong cũng nguyên vẹn hơn.

Một khi kiêm chế, Tàng Linh sẽ thay đổi không nhỏ.

"Mặc kệ sẽ xảy ra chuyện gì, nơi này vẫn cần phải xử lý." Sau khi Tiêu Thiên suy nghĩ, ý chí bắt đầu khởi động, một sợi tóc của mình rơi xuống.
Bình Luận (0)
Comment