Chương 1125: Sự quỷ dị của di tích
Chương 1125: Sự quỷ dị của di tíchChương 1125: Sự quỷ dị của di tích
Chuong 1125: Su quy di cua di tich
"Chủ nhân, có lẽ đã có một vài hiểu lầm với tôi, tuy tôi là hóa thân thế giới và là quy tắc thiên địa hiển hiện nhưng không có nghĩa tôi biết được mọi điều, làm được mọi việc."
"Nếu như tôi đoán chính xác thì sự tôn tại của hóa thân tôi chính vì để chỉ dẫn là phục vụ chủ nhân."
"Vốn dĩ sau khi hóa thân được hình thành, tôi đã không hiểu rõ rất nhiều chuyện."
Hệ thống Vượng Tài liên tiếp giải thích rõ nguyên do cho Tiêu Thiên.
Nghe xong, Tiêu Thiên cũng trợn mắt há mồm, hắn thật sự không ngờ rằng lại có chuyện như vậy.
Thật khiến người ta phải bất ngờ.
"Vậy chuyện về nữ tử tóc bạc lúc trước, ngươi cũng không biết rõ ư?" Tiêu Thiên bỗng nhớ lại và đặt câu hỏi với hệ thống Vượng Tài.
Hệ thống Vượng Tài nhẹ lắc đầu, trên mặt lộ vẻ áy náy, nhìn về phía Tiêu Thiên: "Rất xin lỗi, thưa chủ nhân, ta không rõ những gì liên quan đến vấn đề đó."
"Có điều, chắc chắn nàng có mối quan hệ nhất định với thế giới này."
"Tình huống cụ thể như thế nào, có thể vẫn cần đích thân chủ nhân tìm hiểu trong thời gian tới."
Vượng Tài nói xong, khom người về phía Tiêu Thiên, biểu đạt sự áy náy của bản thân.
"Thật xin lỗi, tôi không có cách nào để trợ giúp cho chủ nhân."
Tiêu Thiên tùy ý xua tay: 'Không sao."
Loại chuyện này luôn luôn có thể tìm được đáp án.
"Đi thôi, đi xem thử nơi này rốt cuộc là nơi quỷ quái gì." Tiêu Thiên nói xong, mang theo hệ thống Vượng Tài lao về phía trước.
Ngay trên di tích cổ xưa ở trước mặt, ngoài việc bao phủ bởi dấu vết của năm tháng xa xưa, còn có tử khí cực kỳ nông đậm.
Tử khí màu đen xen lẫn khí tức màu đỏ, bảo phủ phía trước di tích này, tản ra khí tức quỷ dị.
Nó mông lung như một màn sương đen, che khuất tâm mắt của mọi người, không cách nào nhìn rõ ràng.
Bên này, Tiêu Thiên cũng giống như Lạc Nữ Ái lúc nấy, đâm đầu vào trong sương mù đen chết chóc phía trước.
Khi trâm mình vào trong tử khí, ánh mắt Tiêu Thiên lóe lên một cảm giác cổ quái.
Hắn cẩn thận cảm nhận khí tức màu máu đang tràn ngập trong tử khí.
Lực sinh mệnh!
Chuyện gì vậy?
Khi Tiêu Thiên đang ở trong tử khí, thân hình đột nhiên dừng lại, quan sát xung quanh.
Hắn vươn tay ra, với kình đạo phun trào, hướng về phía tử khí, chấn động.
Nhưng sau khi hắn động thủ lại không thu được gì, tử khí màu đen rất ngoan cố.
Cho dù Tiêu Thiên rất cẩn thận cũng không có cách nào bóc tách được tử khí màu đen và lực sinh menh dam mau.
Một khi kinh đạo chấn động qua đi, hắn có thể nhìn thấy tử khí và khí tức sinh mệnh màu máu, đồng thời sụp đổ và phân tán.
Tựa như một thể, không thể tách rời.
Nhưng rõ ràng lực lượng giữa tử khí và sinh mệnh hoàn toàn khác biệt, tại sao chúng lại quấn quýt lấy nhau, không thể tách ra?
Cẩn thận đánh giá một phen, trong đầu Tiêu Thiên vẫn không có đáp án, hắn chỉ có thể từ bỏ.
Tốc độ lại bùng nổ, xuyên qua màn sương mù tử khí màu đỏ đen, đến khu vực ngay phía trên di tích.
Sau khi đến nơi, hắn có thể nhìn thấy các nàng đang lơ lửng ở phía trước.
Bọn họ cũng đang quan sát xung quanh, Lạc Nữ Ái ở phía trước nhìn trái nhìn phải, tay cầm một chiếc lưỡi hái khổng lồ.
Ngay trước mặt nàng, Tử Nhược Yên đang cau có với khuôn mặt tối sâm.
Khi Tiêu Thiên đến gần hơn, hắn có thể nghe rõ tiếng la hét của Tử Nhược Yên.
"Ngươi là đồ ngốc à, rốt cuộc trong đầu đang nghĩ thứ gì vậy hả?”
"Tốt xấu gì cũng là Nữ Đế, sao lại giống như mãng phu, cứ xông bừa lên phía trước vậy."
"Xông vào thì cũng thôi đi, không thấy kẻ địch cũng tốt mà, mắc gì ngươi lại cầm lưỡi hái khổng lồ chém loạn xạ khắp nơi, nếu như đụng phải trận pháp hay cơ quan gì đó thì ngươi phải làm sao?”
"Đừng luôn nghĩ rằng có Tiêu lang quân ở phía sau thì có thể muốn làm gì thì làm, nếu như xuất hiện tình huống bất ngờ gì, chàng không thể cứu viện kịp thì nên làm thế nào mới phải?"
"Nếu như ngươi thật sự xảy ra chuyện, Tiêu lang quân sẽ xử lý thế nào? Chẳng lẽ để chàng hối hận cả đời ư?”
Bên này, Tử Nhược Yên máu nóng bốc lên não, mắng xối xả vào mặt Lạc Nữ Ái.
Còn Lạc Nữ Ái chỉ phồng má, không nói gì, yên lặng nghe Tử Nhược Yên mắng.
Bất kể trong lòng nàng có chút không phục nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe đối phương gầm rú.
Suy cho cùng, nàng thừa nhận rằng đối phương nói rất có lý.
Bên này, Lạc Nữ Ái cảm giác có động tĩnh, quay đầu lại thì nhìn thấy Tiêu Thiên và Vượng Tài đã đến nơi.
"Tiêu ca ca, nàng ấy mắng tal" Khuôn mặt Lạc Nữ Ái lộ vẻ ủy khuất, lập tức lao đến bên cạnh Tiêu Thiên, ôm đối phương, dáng vẻ tội nghiệp.
Tử Nhược Yên phía đối diện sững sờ một lát, nhìn bộ dạng nhân cơ hội của Lạc Nữ Ái, gân xanh trên trán nàng nổi lên, nắm đấm trở nên cứng rắn.
Nguyên nhân mà Tử Nhược Yên giận dữ rất đơn giản.
Đã là lúc nào rồi, Lạc Nữ Ái còn làm đông làm tây ở nơi này.