Chuong 1164: Ke hoach mai phuc
Chuong 1164: Ke hoach mai phucChuong 1164: Ke hoach mai phuc
Chuong 1164: Ke hoach mai phuc
Thông qua trận pháp, ông đã có thể cảm giác được vị trí và phương vị tôn tại của đám người Tiêu Thiên.
Ông vuốt nhẹ chòm râu dài, đồng tử đảo một vòng, trong lòng đã có muôn vàn quỷ kế, hơn vạn loại âm mưu.
Theo như ông thấy, Tiêu Thiên là vật trong túi của ông, không chạy thoát được.
"Sư tôn, ngài muốn tự mình ra tay sao?" Trong ánh mắt của Chu Tín Hoành tràn đầy chờ mong, hai tay không nhịn được nắm chặt.
Thời đại cực kỳ xa xưa trong quá khứ, khi sư tôn này của ông tu hành dường như cũng chưa từng thấy lão nhân gia của ông ra tay.
Có hiểu biết chẳng qua là nhìn thấy một vài chi tiết từ dăm ba câu và trong truyền thuyết, .
Mà sự lớn mạnh của sư tôn càng thể hiện khi ông tọa trấn trong trận pháp, củng cố tứ phương trong năm tháng lâu dài như vậy.
Ở trong mắt Chu Tín Hoành, sư tôn cũng sâu không lường được.
Phải biết rằng, ở thời đại quá khứ kia danh tiếng sư tôn của ông cũng không nhỏ lại có chút danh huyết đế.
Danh hiệu Nhạc Chấn Thanh huyết đế, ai không biết, ai không hiểu.
Hiện giờ, nhiều năm như vậy, cuối cùng ông có thể thưởng thức được uy phong của sư tôn.
Chu Tín Hoành nghĩ đến đây, cảm xúc không khỏi bị choáng ngợp, vô cùng chờ mong mọi chuyện kế tiếp.
Thời điểm hành động càng cẩn thận đi theo bên cạnh sư tôn, học tập chỉ tiết tài nghệ của đối phương.
Xem thử như vậy có thể học được từ cái gì từ trên người đối phương hay không.
Nhất là khi đối địch chém giết, rốt cuộc phe của bọn họ phải làm như thế nào mới có thể phát huy ra cực hạn lớn nhất của bản thân.
"Thật ra, muốn bắt kẻ địch như đối phương cũng không phải là việc khó gì." Lúc này, Nhạc Chấn Thanh đã mở miệng dặn dò đồ đệ Chu Tín Hoành.
"Sự lớn mạnh của trận pháp mà chúng ta nắm trong tay vượt xa tưởng tượng của ngươi, ngươi phải lợi dụng cho tốt mới đúng."
"Chỉ có thành công lợi dụng mấu chốt trận pháp lớn mạnh này mới có thể bắt lấy đối phương, mang năng lượng sống nồng đậm cho bản thân dùng."
"Ngươi là đệ tử đắc ý của ta, cho nên muốn thành công thu phục phương diện này, không có sự hỗ trợ của ngươi chỉ sợ thật đúng là không làm được."
Nhạc Chấn Thanh chậm rãi kể rõ, ánh mắt ngóng nhìn Chu Tín Hoành trước mặt, biểu cảm cũng càng nghiêm túc hơn quá khứ.
"Vẫn mong sư tôn chỉ điểm một phần, đồ nhi nên làm như thế nào mới có thể trợ giúp người." Chu Tín Hoành chắp tay mở miệng, cao giọng xin chỉ thị từ Nhạc Chấn Thanh.
Nghe đồ nhi hỏi, trên mặt Nhạc Chấn Thanh lộ ra nụ cười, vỗ Chu Tín Hoành: "Tốt lắm, không hổ là đồ nhi của ta, có khí thế, có lòng tin."
"Trông có vẻ muốn thành công bắt được kẻ địch ở trong tâm tay rồi." Sau khi Nhạc Chấn Thanh nói xong thì phất tay.
Trong quá trình ông phất tay, khí tức sinh mệnh huyết sắc bốn phía hội tụ lại, hơn nữa là linh khí hỗn tạp hóa thành một hình ảnh, hiện ra trước mặt ông.
Đợi sau khi hình ảnh hiện ra, nội dung xuất hiện phía trên rõ ràng là rất nhiêu không gian.
Hơn nữa những không gian này chi chít giống như sao trên trời, trải rộng trong vô số tầng khu vực.
Tổng cộng chín tầng, vừa lúc đối ứng với lời nói lúc trước của Tiêu Thiên.
Tàng Linh bị chia làm chín tầng, nhất là tám tâng phía dưới này tiềm tàng trong tường kép không gian.
"Hiện giờ chúng ta ở khu vực trung tâm tâng thứ bảy, hơn nữa nằm ở ngoài đại trận."
"Cả trận pháp đều do phía dưới cung cấp nguồn năng lượng, cuồn cuộn không dứt, vòng đi vòng lại."
"Nếu kẻ địch đã liên thủ với Hồng Viễn Kiêu, tất nhiên phải tìm kiếm chân tướng hoặc là tìm được thứ gì."
"Đối phương có thể đến thuận lợi như vậy, khẳng định rất rõ ràng đối với phương diện trận pháp."
"Một khi trận pháp có gió thổi cỏ lay gì, tất nhiên bọn họ sẽ phát hiện, vậy thì chúng ta hoàn toàn có thể lợi dụng điểm này để thu hút đối phương qua."
Nói xong, Nhạc Chấn Thanh vươn tay, chỉ vào một chỗ trong đó: "Vậy thì nơi này không thể tốt hơn."
Chu Tín Hoành nhìn theo phương hướng sư tôn chỉ, mặt lộ vẻ dị sắc.
Bởi vì phương hướng sư tôn chỉ chính là một không gian cực kỳ đặc biệt trong tâng thứ bảy của bọn họ.
Nơi đó không chỉ là một nút thắt cực kỳ đặc biệt trong cả đại trận.
Hơn nữa, trong không gian bên đó, tình huống cũng không giống.
Trong không gian bên đó ẩn chứa năng lượng cực kỳ đáng sợ, cung cấp năng lượng nhất định cho trận pháp đồng thời còn là một hoàn cảnh cực kỳ hiểm ác.
Trong địa giới hung hiểm đó, thuộc về một vùng cấm tử vong, bình thường muốn tới gần đồng nghĩa với muốn chết.
Hiện giờ sư tôn đề cập đến nơi này, chỉ sợ là tính toán lợi dụng nơi này làm chuyện gì.
"Hiện giờ, tình huống của ngươi và ta cực kỳ đặc thù, có thể dễ dàng mượn trận pháp rời đi, hơn nữa cũng có thể mượn trận pháp che chở, hoạt động trong vùng cấm tử vong."
"Nếu chúng ta ở nơi đó kích hoạt dao động trận pháp, sau khi đối phương phát giác ra có thể đuổi theo qua đây không?”