Chương 1175: Trực tiếp hỏi đương sự (2)
Chương 1175: Trực tiếp hỏi đương sự (2)Chương 1175: Trực tiếp hỏi đương sự (2)
Chương 1175: Trực tiếp hỏi đương sự (2)
Bên này Nhạc Chấn Thanh lo lắng hét lên, ông cũng không hy vọng chịu tiếng xấu thay cho Chu Tín Hành.
Nếu mình bị đánh chết như thế này, chẳng phải tự dưng có lợi cho nghịch đồ Chu Tín Hành sao.
Tên nghịch đồ này không chỉ cố gắng tấn công sự tồn tại đáng sợ trước mặt, đồng thời còn bắt mình gánh danh tiếng hung thủ, độc thủ.
Sau đó ông ta có thể đứng ở bên ngoài, nào có chuyện hời như vậy.
"Đúng là có ẩn tình gì đó, ta chỉ là lừa gạt ngươi một chút, cũng đã để lộ manh mối rồi." Ngay khi Nhạc Chấn Thanh vừa dứt lời, Tiêu Thiên đã hừ lạnh một tiếng.
Trong ánh mắt run sợ của Nhạc Chấn Thanh, Tiêu Thiên vươn tay ra, bẻ một mảnh lớn từ kiếm khí kiếm Diệt Sinh phía trên, rồi ném vào trong miệng.
Âm thanh răng rắc răng rắc, không ngừng phát ra từ miệng Tiểu Thiên, giống như hắn đang thưởng thức đồ ăn vặt thơm ngon.
Nhưng mỗi khi tiếng răng rắc vang lên, Nhạc Chấn Thanh lại khẽ rùng mình.
Dù sao thứ mà nam nhân trước mặt đang gặm nuốt trước mắt ông, chính là được gọi là kiếm Diệt Sinh.
"Nếu ngươi đã mở miệng, vậy thì nói xem, rốt cuộc còn có ẩn tình gì." Tiêu Thiên vừa ăn vừa hỏi, kình đạo bao trùm toàn bộ thân kiếm khổng lồ của kiếm Diệt Sinh.
Thân kiếm khổng lồ được hình thành bởi kiếm khí, dưới sự khống chế sức mạnh của Tiêu Thiên, hoàn toàn không thể chống cự và thoát ra.
Chỉ có thể bị nắm như vậy, không ngừng bị nuốt chửng.
Nhạc Chấn Thanh nơi này, cũng ngẩng đầu nhìn thoáng qua, có thể thấy kiếm khí của kiếm Diệt Sinh, vẫn đang không ngừng bộc phát khí tức cuồng bạo.
Rất đáng tiếc, kiếm Diệt Sinh này ở trong tay Tiêu Thiên, thật buồn cười giống như một món đồ chơi, không thể động đậy.
Xoa dịu một chút chấn động trong lòng, bình tĩnh lại cảm xúc đầu óc.
Nhạc Chấn Thanh mở miệng, kể lại chuyện đã xảy ra lúc trước.
Hồng Viễn Kiêu bên cạnh, nghe thấy Nhạc Chấn Thanh kể lại, cũng nhịn không được mà trừng lớn hai mắt, mở miệng nói: "Nói đùa gì vậy, danh tiếng Huyết Đế Nhạc Chấn Thanh của ngươi đã sớm truyền khắp tứ phương, nhớ khi trước thậm chí còn là bá chủ một phương."
"Ngày xưa đế quốc muốn bắt được ngươi, cũng phải tốn một cái giá không nhỏ."
"Tuy Chu Tín Hành có chút bản lĩnh, nhưng hắn cũng là bại tướng dưới tay ta lúc trước, tuy là một nhân vật, nhưng so với ngươi, cũng chỉ là tiểu nhân vật mà thôi."
"Cho dù đồ đệ của ngươi, nhưng dạy dỗ đồ đệ, chỉ cần giữ lại một chiêu, cũng đều sống những năm tháng lâu dài như vậy, sao hắn có thể là đối thủ của ngươi?"
Cũng không trách Hồng Viễn Kiêu giật mình, thật sự chính là kết quả này, thật sự khiến người khác cảm thấy ngạc nhiên. Tiêu Thiên hơi cau mày, đánh giá Nhạc Chấn Thanh trước mặt: "Không có đạo lý, lúc trước giao thủ, hình như Chu Tín Hành kia cũng không mạnh như vậy, sao ngươi nói dọa người như vậy chứ.
"..." Nhạc Chấn Thanh im lặng một lát, chậm rãi nói: "Có lẽ ngài có một chút hiểu lầm, đối với sự tồn tại của ngài mà nói, có lẽ chênh lệch giữa bọn ta không đáng nhắc đến."
Hồng Viễn Kiêu ở bên cạnh, nhìn về phía Tiêu Thiên nói: "Đại nhân, ta cho rằng chắc chắn có vấn đề gì đó trong chuyện này, Chu Tín Hành kia quá kỳ lạ, thậm chí có thể kích hoạt kiếm Diệt Sinh."
"Kiếm Diệt Sinh ở chỗ ngài, có thể xem như đồ ăn vặt, nhưng trong mắt bọn ta, nó chính là đại sát khí của kẻ địch, một con át chủ bài tuyệt đối.
Tiêu Thiên nhẹ nhàng gật đầu, nhìn về phía bọn họ: "Đoán đến đoán lui, cũng không biết nguyên nhân, trực tiếp tìm chính chủ hỏi rõ ràng minh bạch, không phải được rồi sao?"
Bên cạnh Tiêu Thiên, Hồng Viễn Kiêu nghi ngờ tình hình của Chu Tín Hành.
Bên cạnh, Nhạc Chấn Thanh, người trong tư thế lão giả cũng vội vàng mở miệng: "Thật ra, ta cũng nghỉ ngờ nghịch đồ này, chỉ sợ hắn đã xảy ra chuyện gì đó trong tình huống ta không biết."
"Thậm chí, từ lúc bắt đầu đến bây giờ, mọi hành động giống hồ đều nằm trong sự khống chế của hắn, cực kỳ quái lạ.'
Lời nói của Nhạc Chấn Thanh, thu hút lực chú ý của hai người Tiêu Thiên.
"Nói chỉ tiết một chút." Tiêu Thiên dang hai tay, ra hiệu cho đối phương, bảo ông nói rõ hơn một chút.
Nhạc Chấn Thanh gật đầu, ông một năm một người giải thích chi tiết tình huống trước đó.
Nói xong chuyện xảy ra lúc trước, Nhạc Chấn Thanh bắt đầu thuật lại những phân tích trong lòng của mình: "Nếu chỉ là tính kế, vậy thì không khỏi quá đáng sợ rồi."
"Hơn nữa, tình hình tính kế như vậy, thật ra cũng không thể kiểm soát được, rất dễ xảy ra chuyện ngoài ý.
"Cho nên ta nghi ngờ, trên thực tế hắn dùng biện pháp nào đó, hoặc là phương pháp nào đó, đang quan sát nơi này."
"Nếu như chúng ta đi chung, nói không chừng có thể lần theo tung tích của hắn."
Lời nói của Nhạc Chấn Thanh khiến Hồng Viễn Kiêu bên cạnh cau mày: "Chẳng lẽ ngươi thân là sư tôn của Chu Tín Hành, ngươi cũng không thể tìm thấy nơi ẩn náu của đối phương à?"
"Hơn nữa, xét theo tình hình hiện tại, sinh mệnh khí tức của các ngươi nông đậm, so với những người bị tử khí quấn quanh như bọn ta, thì sẽ biết nhiêu chuyện hơn."