Chuong 1201: Ken phat lenh phan cong (2)
Chuong 1201: Ken phat lenh phan cong (2)Chuong 1201: Ken phat lenh phan cong (2)
Chương 1201: Ken phát lệnh phản công (2)
Không thể tưởng tượng nổi!
Chính vì vậy, rất nhiều người như nhận thức được hiện thực không hề kéo dài, trực tiếp lựa chọn nhập vào Đế vực Liên minh Nữ Đế.
Không chỉ là tồn tại của địa cung triển khai thực lực khủng bố của Đế vực Liên minh Nữ Đế hiện giờ về phía bọn họ.
Còn có địa cung triển khai huy hoàng của Tàng Linh quá khứ về phía bọn họ để bọn họ hiểu sâu sắc.
Nếu như Tàng Linh ngưng tụ thành một sợi dây thừng, khôi phục vinh quang của ngày xưa.
Bọn họ cũng có thể bay lên, sẽ tốt hơn nhiều so với tình cảnh hiện tại.
Trước đây không cách nào đoàn kết nhất trí, đó là vì không có tồn tại nào đủ mạnh mẽ làm dê đầu đàn, tọa trấn.
Hiện giờ đã khác, cái danh của Thiên Tôn Chí Thiện bám váy, ai mà không biết ai mà không hiểu.
Nhìn những tồn tại có thực lực khủng bố bên trong địa cung đều muốn lấy Tiêu Thiên xem là Thiên Lôi sai đâu đánh đó.
Linh thạch tinh thần cực kỳ khủng bố là Tiêu Thiên dùng tay không đặt lấy.
Bởi vì cái gọi là dựa vào cây đại thụ để hóng mát, trước mắt có một cây đại thụ che trời, tại sao lại không ở lại chứ?
Trưng bày của địa cung không chỉ làm nổi tác dụng giáo dục của Tiêu Thiên, thậm chí còn ma xui quỷ khiến, bắt đầu thống nhất toàn bộ Tàng Linh.
Lấy Liên minh Nữ Đế làm hạch tâm của Tàng Linh hoàn toàn mới, bắt đầu từ từ hình thành.
Hơn nữa bởi vì hành động của Tiêu Thiên, mà đường thuyền hư không càng vững chắc ngưng thực, sau khi liên hệ lẫn nhau thì hiệu quả càng tốt.
Tàng Linh từ từ ngưng tụ chung một chỗ, bắt đầu phát huy ra uy năng.
Cộng thêm lão nhân của đế quốc Tàng Linh của quá khứ, là tôn tại chỉ dẫn.
Tàng Linh ngưng tụ lại với nhau vốn không xuất hiện tình trạng quản lý hỗn loạn, trái lại tiến vào quỹ đạo trong thời gian ngắn ngủi.
Hiệu quả rõ rệt nhất chính là phía bên chiến trường hư không, Tàng Vũ đã bắt đầu bị áp chế, thậm chí xuất hiện tình trạng phản công!
Bỗng nhiên Tàng Linh bộc phát lực ngưng tụ còn có chiến lực, vượt ra khỏi tưởng tượng của Tàng Vũ.
Thậm chí, Tàng Vũ bắt đầu phát hiện trận pháp dẫn đầu vốn bên cạnh mình, dường như linh khí bắt đầu bị Tàng Linh vượt ngược lại?
Chiến cuộc ở chiến trường hư không vẫn hừng hực khí thế chém giết.
Chẳng qua so với quá khứ, thế cục trước mắt đã vượt xa sự khống chế của Tàng Vũ.
Thậm chí có thể nói là vượt qua tưởng tượng của bọn họ.
Mà nếu tồn tại bên Tàng Vũ cẩn thận nghĩ kỹ lại, hình như mọi biến hóa đầu tiên bắt đầu từ vài ngày trước đó lúc Tàng Linh bỗng nhiên bắt đầu thu phòng tuyến lại. Thời điểm đó, Tàng Vũ còn lấy làm lạ Tàng Linh đang yên đang lành sao bỗng nhiên lui giữ phía sau.
Rất nhiều tình huống truyền tới từ chiến trường hư không khiến người quyết sách bên phía Tàng Vũ cũng cảm thấy kỳ lạ khó hiểu.
Bởi vì ở một vài chiến trường hư không, Tàng Linh đã trả một cái giá không nhỏ khi sớm tiến công chiếm cứ lãnh thổ đó.
Hiện giờ, nói từ bỏ là từ bỏ, quá mức tùy ý khiến người ta thật sự cảm thấy không thể tin nổi.
Đương nhiên Tàng Vũ cực kỳ tò mò đối với hành động bất thình lình của Tàng Linh, âm thầm cẩn thận quan sát rốt cuộc đối phương hành động như vậy có ý đồ gì.
Chỉ là sau khi bọn họ quan sát lại càng không hiểu ra sao.
Bởi vì sau khi Tàng Linh lui giữ, chuyện làm ra lại là xây dựng trận pháp mới, dường như đã tính toán cẩn thận từng bước lấy ưu thế của chiến trường hư không.
Đối với tình hình thế này, phản ứng đầu tiên của Tàng Vũ chính là cảm thấy buồn cười.
Phải biết rằng, trong ấn tượng của Tàng Vũ, trình độ phương diện trận pháp của Tàng Linh cực kỳ nông cạn, so với Tàng Vũ bọn họ, quả thực chính là bị treo đánh.
Hơn nữa phương diện linh khí cũng vô cùng lạc hậu, nếu không phải Tàng Linh dựa vào sự dẻo dai, còn có phương diện tu vi chiến lực bản thân không thua kém gì Tàng Vũ, chỉ sợ bên Tàng Linh đã sớm bị Tàng Vũ bọn họ triệt để bắt lấy.
Cho nên bên Tàng Vũ lơ đễnh, không để hành động của bên Tàng Linh trong lòng.
Đáng tiếc, bọn họ cũng không biết lân sơ ý này của mình sẽ đối mặt với hậu quả như thế nào.
Nhất là sau khi Tàng Linh thành công cấu tạo trận pháp ở trên chiến trường hư không, Tàng Vũ phát hiện bản thân sai quá vô lý.
Trình độ trận pháp của đối phương thật giống như là đột nhiên tăng vọt.
Không chỉ ngang ngửa bọn họ, thậm chí trong mơ hồ còn vượt qua một tầng.
Nếu chỉ là như vậy thì cũng thôi đi.
Sau khi bên Tàng Linh bố trí thành công trận pháp, lại khuếch tán qua phương hướng chiến trường của bọn họ, tự mình chứa đựng linh khí trời đất.
Trận pháp tự mình triển khai, đây là tình huống mà phía Tàng Vũ không lường trước được.
Lúc này, cuối cùng Tàng Vũ không ngồi yên được nữa, dù sao nếu ngồi yên không quan tâm, chỉ sợ cả chiến trường hư không đều sẽ hoàn toàn bị bao phủ bởi trận pháp.