Chương 1217: Ta nói sự thật cho các ngươi biết vậy (2)
Chương 1217: Ta nói sự thật cho các ngươi biết vậy (2)Chương 1217: Ta nói sự thật cho các ngươi biết vậy (2)
Chương 1217: Ta nói sự thật cho các ngươi biết vậy (2)
"Các ngươi cũng rất hiếu kỳ, tại sao phong cách chiến đấu của ta lại phát sinh chuyển biến lớn như vậy, sự diệt vong và suy bại của ta đi đâu rồi, tại sao ngọn lửa chết chóc lại biến mất."
Tiêu Vương liên tiếp nói một tràng khiến vẻ mặt của hai tên thần minh Tàng Vũ thay đổi.
Đúng như những gì Tiêu Vương nói, Tàng Vũ bọn họ đặc biệt hiếu kỳ với sự chuyển biến rõ rệt của Tiêu Vương.
Chuyển biến của Tiêu Vương đã tạo thành sự uy hiếp to lớn cho bọn họ, ảnh hưởng tới bố cục của bọn họ.
Hơn nữa, điều khiến Tàng Vũ bọn họ lo lắng nhất chính là tình huống của Tiêu Vương không phải là cá biệt.
Lỡ như chuyện như thế này lại xuất hiện ở Tàng Vũ thì vấn đề sẽ phiền phức.
Cho nên, lúc trước bọn họ không hao phí quá nhiều khí lực để diệt trừ Tiêu Vương.
Quan trọng hơn là bọn họ hy vọng có thể biết được chuyển biến trên người hắn từ đâu mà có.
Suy đoán lớn nhất của phía Tàng Vũ chính là chữ ở giữa ấn đường của hắn, đó là ấn ký đặc biệt.
Chỉ đáng tiếc, tốn nhiều thời gian như vậy mà bọn họ cũng không tìm được nguyên nhân.
Còn Tiêu Vương vẫn đang không ngừng tiến bộ, vì để đề phòng, bọn họ đã quyết định từ bỏ việc tìm lý do, thay vào đó là tìm cơ hội xử lý hắn.
Bây giờ, Tiêu Vương lại chủ động đề cập đến vấn đề này, chẳng lẽ là muốn nói cho bọn họ biết nguyên nhân ư?
Nhìn thấy ánh mắt mong chờ câu trả lời của hai tên thân minh Tàng Vũ, Tiêu Vương nhấch khóe môi: "Xem ra, các ngươi rất tò mò."
"Như vậy đi, ta cũng không ngại nói cho các ngươi biết, đó là vì ta đụng phải một vị vĩ đại."
Khi Tiêu Vương nói đến đây, cảm xúc đột nhiên phấn khích, dang hai cánh tay của mình ra.
"Sự tồn tại vĩ đại này đã lấy đi ngọn lửa chết chóc của ta, bởi vì vị đại nhân kia cảm thấy ngọn lửa chết chóc của ta khá đẹp đẽ, nên đã dùng chúng làm vật trang trí rồi." Nói đến đây, Tiêu Vương lộ ra vẻ mặt tôn trọng sâu sắc.
Hai tên thần minh Tàng Vũ chấn động.
Là ý gì?
Ngọn lửa chết chóc của Tiêu Vương bị người ta lấy mất, xem như vật trang trí?
Bọn họ đã nghĩ tới rất nhiều khả năng liên quan đến ngọn lửa chết chóc của hắn nhưng chưa từng nghĩ đến khả năng này.
Thậm chí là... không dám nghĩ tới.
Đùa kiểu gì vậy?
Đó là biểu tượng cá nhân của một thần minh, sao có thể tùy tiện bị lấy đi làm đồ trang trí được chứ?
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
"Mà lực lượng của ta là do vị tồn tại vĩ đại đó khi đền bù cho ta đã thuận tiện điểm một chữ vào ấn đường ta." Tiêu Vương dang rộng hai tay: "Chỉ là tùy tiện bố thí một chút để ta có được lực lượng như này.'
"Mà sự tồn tại vĩ đại này đang du ngoạn bên trong cương vực lớn phía sau ta. '
"Cũng chính vì người đó đến đây nên thực lực của ta mới tăng lên thêm."
"Đối với lần tăng lực lượng này, cái giá mà vị tôn tại vĩ đại đó đã bỏ ra chỉ là lãng phí thời gian của người để hàn huyên với ta vài câu mà thôi."
"Đúng vậy...
Trên mặt Tiêu Vương lộ ra nụ cười quỷ dị: "Người ấy chỉ cần nói chuyện phiếm với ta vài câu mà đã khiến thực lực của ta tăng lên!"
"Thế mà các ngươi lại chủ động tìm đến, gây phiên phức cho vị tồn tại vĩ đại kia."
"Nếu không phải các ngươi tìm đến cái chết thì là gì?"
Tiêu Vương vừa dứt lời, biểu cảm của hai tên thần minh Tàng Vũ triệt để cứng ngắc.
Tuy nhiên, chỉ chớp mắt, phản ứng đầu tiên của bọn họ lại có sự khác biệt rất lớn.
Không tin.
"Tuyệt đối không thể nào, hắn nhất định là đang gạt chúng ta." Tên thần minh Tàng Vũ tản ra hàn khí khắp người kia lập tức lắc đầu, lên tiếng bác bỏ.
Đánh chết hắn cũng không tin, nói đùa gì chứ.
Nếu quả thật có sự tồn tại khủng bố như vậy thì Tàng Vũ bọn họ được xem là thứ gì, chẳng phải bị hủy diệt từ lâu rồi ư?
Bên cạnh, thần minh Tàng Vũ toàn thân tràn ngập huyết khí cũng nheo mắt, nhìn chằm chằm Tiêu Vương trước mặt, dường như muốn tìm được manh mối nào đó trên nét mặt của hắn.
Kỳ thật, lời nói của đồng đội khiến hắn phần nào đồng tình.
Từ những gì Tiêu Vương đã miêu tả, sự tôn tại kinh khủng kia quá mức đáng sợ.
Không thể là thật được?
"Không tin? Chẳng sao cả..." Tiêu Vương nở nụ cười, nhìn chằm chằm hai tên thần minh Tàng Vũ trước mặt, nhẹ nhàng đung đưa hai tay: "Bây giờ, nhiệm vụ của ta rất đơn giản, chính là cản các ngươi lại thôi."
"Đợi đến khi đại nhân tới, triệt để hạ gục các ngươi, ít nhất sẽ có hai nhân chứng sống."
Tiêu Vương nói xong, không nóng vội, đánh theo những gì hắn đã tính là được.
Hai vị thần minh Tàng Vũ nhìn nhau, trong lúc nhất thời, bọn họ có chút đắn đo khó định, rốt cuộc cái tên trước mặt đang phô trương thanh thế hay là thật sự có tình huống như vậy.
Cuối cùng, vẫn là tên thân minh Tàng Vũ toàn thân tràn ngập khí tức huyết sắc đưa ra quyết định: "Không quản nhiều như vậy, ta không tin thật sự có sự tồn tại khủng bố như vậy, chúng ta đánh cược một lần."