Chương 1225: Tiêu Thiên ra tay
Chương 1225: Tiêu Thiên ra tayChương 1225: Tiêu Thiên ra tay
Chuong 1225: Tieu Thien ra tay
Vẻ mặt tuyệt vọng và sợ hãi của họ khiến người ta vô cùng nhớ nhung, hồi tưởng.
Nhưng chỉ một lần đó, lâu rôi Võ Viêm Phá không còn cơ hội trải nghiệm cảm giác này.
Bởi vì cơ hội phá hủy ngôi sao rất khó có được.
Thậm chí hắn còn không nghĩ mình có được cơ hội siêu hiếm trong lần thực hiện nhiệm vụ này.
Ai ngờ kế hoạch ban đầu xảy ra vấn đề, giúp hắn có cơ hội thực hiện kế hoạch dự bị.
Võ Viêm Phá nhìn xuống dưới, hắn không chờ được muốn thưởng thức những vẻ mặt sợ hãi, hoảng hốt của đám sinh linh bên dưới.
Bốp!
Ngay lúc này, một bóng người xuất hiện ở không gian bên dưới hắn.
Đó là một nam tử trẻ tuổi, vương bào bay bay, vẻ mặt bình tĩnh nhìn lên trên.
Hắn rất kinh ngạc vì khí tức tỏa ra từ đối phương, hình như chỉ mới nhị giai thì phải?
Phản ứng đầu tiên của Võ Viêm Phá đó là không biết nam tử Nhân tộc này chui từ đâu ra.
kế tiếp, hắn thấy đối phương vươn tay ra, duỗi về phía dung nham nóng bỏng của hắn.
Sau đó đối phương cong tay lại khẽ búng nhẹ.
Âm!
Kình phong bộc phát từ chỗ đối phương gào thét xông đến, như muốn nghiền nát đất trời.
Hắn đóng băng dung nham nóng bỏng thành công, sau đó đánh nát dung nham, khiến nó hóa thành bột mịn.
Chẳng còn dấu vết nào cả.
Rõ ràng đó là đòn tấn công mạnh nhất của Võ Viêm Phá, kết quả giờ đây nó như một trò khôi hài, vô cùng buồn cười.
Bởi vì nó đã bị triệt tiêu chỉ trong tích tắc, như thể chưa bao giờ xuất hiện.
Vẻ mặt Võ Viêm Phá cứng đờ, Võ Nguyên Thần lơ lửng trên khoảng không đằng sau cũng nghiêm mặt nhìn sang nơi này.
Hắn biết rõ thực lực của Võ Viêm Phá ra sao, cũng biết uy lực đòn tấn công diệt thế này của hắn.
Nam tử Nhân tộc trẻ tuổi vừa xuất hiện đã chớp nhoáng hóa giải được nó rồi à?
"Tại sao lại..." Võ Viêm Phá ngơ ngác, bỗng chốc phục hồi tinh thần, gào lên thành tiếng.
Âm ầm!
Tiếng nổ lại vang lên, dung nham tiếp tục tràn ra khỏi vết tích như đường vân.
Không những vậy, khí tức tỏa ra từ người hắn vô cùng rõ ràng.
Veol
Võ Viêm Phá lập tức xông đến trước mặt Tiêu Thiên, hắn muốn thi triển đòn tấn công của mình, muốn chứng minh bản thân. Dù đòn tấn công của hắn vừa bị hóa giải nhưng hắn hoàn toàn không sợ Tiêu Thiên chút nào.
Đối với hắn, tuy sát chiêu vừa rồi rất mạnh nhưng nó không dùng để chiến đấu mà chỉ để phá hủy ngôi Sao.
Vì vậy hắn nghĩ nếu mình thi triển chiêu thức ám sát chân chính, chắc chắn đối phương không thể phản kháng.
Âm!
Một quyền cực mạnh như sao chổi từ trên trời rơi xuống, đánh thẳng về phía Tiêu Thiên.
Tiếng va chạm nặng nề vang lên.
Khi đôi bên va chạm với nhau, không gian xung quanh hơi chấn động.
Bởi vậy có thể nhìn ra khi đôi bên va chạm, lực công kích trong dư chấn kinh khủng thế nào.
Nhưng một đấm khủng bố của Võ Viêm Phá chẳng mảy may làm Tiêu Thiên ở trước mặt bị thương.
Tiêu Thiên vẫn lơ lửng giữa trời, phớt lờ đòn tấn công va chạm với ngực mình.
Lúc này lồng ngực Tiêu Thiên như tường đồng vách sắt, hoàn toàn chẳng thương tổn gì cả.
Đòn tấn công vừa rồi rơi vào người hắn nhưng không đủ tạo thành tổn thương.
Võ Viêm Phá sững sờ, không tin ra quyền một lần nữa, đánh thẳng vào người Tiêu Thiên.
Âm ầm ầm!
Lúc này, nắm đấm của Võ Viêm Phá như sao băng, liên tục rơi vào tinh tế, va chạm với Tiêu Thiên.
Thế nhưng Tiêu Thiên lơ lửng trên không trung, tia lửa liên tục bắt ra trước người, không có vết thương nào ra hồn cả.
Thậm chí hắn còn không chịu lùi về sau, hoàn toàn không cho.
Những đòn tấn công của Võ Viêm Phá từ từ gừng lại, hắn ngơ ngác ngước lên, nhìn Tiêu Thiên trước mặt với ánh mắt ngơ ngác.
Hắn hoàn toàn không biết tình huống bây giờ là gì.
Tại sao mình tấn công liên tục nhưng chẳng thể tạo thành thương tổn cho Nhân tộc đó chứ.
"Điện hạ, chạy đi." Võ Viêm Phá gào lên, đồng thời bắt đầu đốt cháy đại đạo chi lực bên trong người mình.
Quái vật, hắn không thể đánh bại nam nhân Nhân tộc trước mắt.
Điện hạ phải nhanh chóng thoát thân, kế hoạch gì đó chỉ là đồ bỏ.
Giữ được tính mạng mới là nhiệm vụ quan trọng nhất.
Lúc này Võ Viêm Phá muốn liều mạng, giữ lại cho Võ Nguyên Thần một tí hy vọng sống còn.
Gần như vào lúc hắn hét lên, Võ Nguyên Thần phản ứng ngay tức thì, vội vàng quay đầu bỏ chạy.
Nhưng hắn chưa kịp phản ứng, một bóng người đã lao nhanh, vượt qua người hắn.
Nhìn kỹ, đó không phải là Võ Viêm Phá vừa la làng vừa nhóm lửa đại đạo chi lực hay sao?
Nhưng tại sao máu tươi cứ tràn ra khỏi miệng đối phương, còn đối phương vượt qua khỏi mình như một viên đạn.
Không những vậy, Võ Nguyên Thần còn thấy rất rõ Tiêu Thiên bỗng lóe lên rồi xuất hiện bên trên Võ Viem Pha.
Đồng thời hắn vươn tay ra, nắm lấy đại đạo chỉ lực được nhóm lên của đối phương trong tay.
Đại đạo chi lực là biểu tượng cho quy tắc đại đạo của Tàng Vũ bọn họ, tại sao nó lại bị đối phương nắm trong tay rồi?