Chương 1237: Sự tuyệt vọng của thần minh Tàng Vũ
Chương 1237: Sự tuyệt vọng của thần minh Tàng VũChương 1237: Sự tuyệt vọng của thần minh Tàng Vũ
Chương 1237: Sự tuyệt vọng của thần minh Tàng Vũ
"Thân minh Tàng Vũ chết rồi, không ngờ lại có chuyện như vậy?" Tinh thủ Triệu Ngộ nhìn lên bau trời, vẻ vui sướng tràn đầy trong ánh mắt, trên mặt lộ ra biểu cảm mừng rỡ.
Dùng từ mừng rỡ như điên để diễn tả tâm trạng hắn lúc này là không đủ.
Vốn là một phần của Tàng Linh, đối với việc thân minh Tàng Vũ chết tại Tàng Linh, đâu chỉ đơn giản là vui mừng thôi.
Nếu không phải tình hình hiện tại không cho phép, hắn rất muốn nhảy cẵng lên.
"Ha ha ha, tin tốt!"
"Thần minh Tàng vũ chết, chuyện này đã xảy ra được một thời gian rồi phải không?"
"Đừng quên, lúc trước khi thân Tiêu Vương chém giết thân minh Tàng Vũ cũng xuất hiện tình trạng này, cách đây không lâu.
"Dù nói thể nào, chẳng phải việc chết một lúc hai người là một điều tuyệt vời ư?"
Trận pháp sư ở xung quanh trận pháp then chốt đã khoa chân múa tay, thậm chí có người còn nhảy cẵng lên.
Thấy bầu không khí xung quanh, Triệu Ngộ sửng sốt một chút, sau đó cũng mặc kệ, nhảy nhót theo.
Bốn Nữ Đế ở bên cạnh nhìn thấy cảnh tượng điên cuồng này đều run run lông mày, cảm thấy thật thân kỳ.
"Xem ra, tình hình thượng giới rất nghiêm trọng, có vẻ còn gian nan hơn trong tưởng tượng của chúng ta rất nhiều." Thấy cảnh này, Tử Nhược Yên chậm rãi lên tiếng, khẽ cau mày.
Thần minh Tàng Vũ chết đi, xem như là một màn thắng lợi, mà màn thắng lợi như thế lại có thể khiến bọn họ nhảy cẵng hoan hô như vậy.
Chứng tỏ những ngày trong quá khứ rất khó khăn.
"Nếu không nhờ Tiêu lang quân, sợ là tình hình ở hạ giới chúng ta cũng không hơn là bao nhiêu, cũng vô cùng gian nan." Sau khi suy ngẫm một lúc, Tử Nhược Yên khẽ thở dài, nhìn bóng người trên màn hình trận pháp ngưng tụ.
"Đối với chúng ta, Tiêu lang quân như thể vị cứu tinh giáng xuống thế giới này vậy."
Khi nói đến đây, trong đầu Tử Nhược Yên không khỏi hiện lên cảnh tượng lần đầu gặp đối phương.
Nếu như nàng nhớ không lầm lúc dùng bùa triệu hoán để kêu gọi đối phương, khi đó phu quân nàng toàn thân nhuốm đầy máu tươi, trông rất chật vật không chịu nổi.
Cảm giác không khác gì một người bình tường.
Lúc đó, nàng cũng không cảm thấy gì nhiều nhưng bây giờ nghĩ lại đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Nàng không cách nào tưởng tượng được, rốt cuộc là kẻ địch như thế nào, ở trong tình cảnh như thế nào lại có thể khiến Tiêu lang quân thành bộ dạng như thế.
Bên này đang vui mừng như điên, còn trong tinh không hắc ám khác.
Tiêu Vương vẫn đang giằng co với hai thân minh Tàng Vũ kia, mỗi một sự tồn tại trong đó đều có chiến lực đỉnh cao của Tàng Vũ. Hắn muốn ha được hai người trong giây lát là điều không hề dễ dàng.
Trận chiến đang trong thế giằng co, Lôi Chính Pháp lần đầu tiên giết chết thần minh Tàng Vũ.
Gần như trong khoảnh khắc đó, hai thân minh Tàng Vũ đó trực tiếp lui lại, từ bỏ việc tiếp tục chém giết với Tiêu Vương ở trước mặt.
Sau khi thân minh Tàng Vũ thứ hai chết đi, bộc phát động tĩnh, trực tiếp khiến hai thân minh Tàng Vũ này trợn tròn mắt, đông cứng lại chỗ.
"Ha ha ha, chẳng lẽ là đại nhân trực tiếp hạ sát thủ rồi à?" Bên này, Tiêu Vương nhịn không được bật cười to, nhìn đằng sau khu vực mình trấn thủ.
Tuy nhiên, sau khi Tiêu Vương ngẫm nghĩ một lúc, nhẹ nhàng lắc đầu: "Không đúng, nếu là đại nhân ra tay thì khoảng cách thời gian đánh giết không nên ngắn như vậy mới đúng."
"E rằng trong chốc lát, toàn thiên địa sẽ điên cuông chấn động, reo hò không ngừng."
Tiêu Vương biết quá rõ thực lực của đại nhân nhà mình, với chiến lực của người, khi đánh giết với Tàng Vũ căn bản sẽ không tồn tại thứ gọi là khoảng cách thời gian này.
Rốt cuộc là nguyên nhân gì gây ra tình trạng này?
Tiêu Vương cho rằng trong Tang Linh không có thân minh nào có năng lực chém giết thần mình trong khoảng thời gian ngắn như vậy.
Cho dù là Nữ Võ Thần Đế Cơ Ngưng Quang cũng không thể làm được chuyện này.
Bởi vì điểm mạnh năng lực của nàng không phải là giết kẻ địch.
Hơn nữa, muốn chém giết thần minh Tàng Vũ rất rắc rối, không chỉ phải chém giết thân thể mà còn phải chém giết đại đạo.
Rất lâu về trước, chính hắn là người đã lập kỷ lục giết chết thân minh Tàng Vũ...
"Hửm?”" Tiêu Vương bỗng sững ra, nghĩ đến tình huống của bản thân, mặc dù đặc biệt nhưng hình như thượng giới có một tên cũng rất giống mình.
Hắn cười, ngẩng đầu nhìn hai thần minh Tàng Vũ đang bị sốc ở trước mặt: "Có phải các ngươi còn có đội khác cũng tới chấp hành cái gọi là kế hoạch nhiệm vụ ở bên phía Lôi Chính Pháp - vị thần vị cách sấm sét và trừng phạt ngày trước không?”
Đối diện, biểu cảm của hai thần minh Tàng Vũ đang giằng co với Tiêu Vương lập tức lộ vẻ kinh ngạc.
Tại sao tên nhóc này lại biết được?
Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, lời nói của Tiêu Vương càng làm cho bọn hắn cảm thấy kinh hãi.
"Xem ra, hai thân minh Tàng Vũ của các ngươi đã bị Lôi Chính Pháp đánh chết rồi."
Gần như ngay khi Tiêu Vương vừa dứt lời, hai thân minh Tàng Vũ lập tức gầm lên: "Không thể nào!"