Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 1239 - Chương 1239: Vẫn Nên Giữ Lại Đi (2)

Chương 1239: Vẫn nên giữ lại đi (2) Chương 1239: Vẫn nên giữ lại đi (2)Chương 1239: Vẫn nên giữ lại đi (2)

Chương 1239: Vẫn nên giữ lại đi (2)

Lúc Tiêu Thiên lẩm bẩm, trong đầu cũng hiện ra tình huống lúc đó.

Nhớ lúc đó một đao kia vẫn rất tuyệt.

Bản thân còn đang mọc thân thể, thậm chí không tiếc vận dụng một phần mười sức mạnh.

Cũng may bản thân thu sức mạnh đúng lúc, bằng không một phần mười sức mạnh kia đã trực tiếp hủy diệt Tàng Linh rồi.

Hiện giờ, bản thân ra tay phải càng cẩn thận.

Dù sao thân thể mọc xong rồi, sau khi bắt đầu tu luyện, thực lực của mình đã tăng lên một triệu lần.

Mức độ khủng bố của chiến lực đã vượt xa tưởng tượng.

Thậm chí bản thân Tiêu Thiên cũng không biết, mình hiện tại mạnh như thế nào.

Hơn nữa khi thực lực không ngừng tăng lên, trên người hắn còn xuất hiện rất nhiều thần dị.

Chỉ tiếc, rất nhiều vấn đề, cho dù là hệ thống Vượng Tài cũng không có cách nào giải thích.

Tuy bản thân là đại tông sư kiêm tu trong ngoài, nhưng mà ở phương diện võ đạo kém xa người bạn tốt đầu hói kia.

"Nếu hắn ở bên cạnh, tất nhiên có thể hoàn mỹ giải quyết vấn đề thực lực nhỉ, không đến mức khiến ta rơi vào mê mang." Tiêu Thiên thở dài, nhìn hai tay của mình.

Hiện tại vấn đề hắn đau đầu nhất, chính là chiến lực quá mức khủng bố, sức mạnh trong tay đã đạt tới mức không thể tưởng tượng.

Tùy tiện ra tay đã có uy năng hủy thiên diệt địa.

"E rằng các ngươi cũng ý thức được vấn đề này." Tiêu Thiên chậm rãi mở miệng, nhìn Võ Nguyên Thần trước mặt híp hai mắt: "Có phải kế hoạch nhiệm vụ tiến công của các ngươi là tùy ý tàn sát dân chúng bên này sau đó giá họa lên người ta không?”

Bên này, lời Tiêu Thiên đột nhiên nói ra khiến Võ Nguyên Thần đối diện còn đang trầm tư, trừng to mắt.

Có ý gì?

Tại sao mình nghe không hiểu lời trong miệng đối phương vậy.

Tiêu Thiên không để ý nghi hoặc của Võ Nguyên Thần trước mặt, tiếp tục mở miệng: "Thật sự là kế hoạch tuyệt diệu mà hiểm ác, dù sao người xa lạ đến từ hạ giới như bọn ta, rất dễ dàng bị cho rằng là người không có ý tốt."

"Mà lúc này, các ngươi giết hại những dân chúng, giết hại tính mạng của những người vô tội, nhất định là trường hợp tàn nhẫn khiến người ta giận sôi."

"Đợi sau khi tồn tại bên phía thượng giới nhìn thấy cảnh tượng này, khẳng định sẽ cho ta là thủ phạm."

"Mà con người của ta ghét nhất là bị người khác hoài nghi, cũng chịu không nổi tủi nhục, một khi ra tay, chỉ sợ chính là uy năng hủy thiên diệt địa."

Nghĩ đến đây, Tiêu Thiên không khỏi lắc đầu thở dài, lực lượng của mình quá mức mạnh mẽ, bản thân có chút không thể khống chế. Hậu quả trong đó quả thực không tưởng tượng nổi.

Chỉ là đơn giản tưởng tượng một chút đã cảm thấy đáng sợ.

Không được!

"Tên như ngươi..." Ánh mắt Tiêu Thiên lạnh lẽo, dừng trên Võ Nguyên Thần đối diện, chuẩn bị mở miệng.

"Không được Tiêu lang quân, phải giữ hắn lại!" Tiếng la của Tử Nhược Yên phía sau đột nhiên truyền đến.

Vừa nấy, khi Tiêu Thiên vừa mở miệng, Tử Nhược Yên trực tiếp sợ tới mức giật mình.

Trong khoảng thời gian này, nàng đã rất rõ ràng tình huống của phu quân này.

Có lẽ là thời điểm quá khứ, hắn không biết gặp phải tổn thương tâm lý gì, cho nên cực kỳ nhạy cảm.

Đối với rất nhiều chuyện luôn duy trì thái độ hoài nghi.

Cho nên một chút dấu vết để lại cũng có thể khiến hắn làm ra phản ứng quá khích.

Chỉ là trong khoảng thời gian ở cùng hắn, tình huống đã chuyển biến tốt đẹp hơn rất nhiều, không nghỉ thần nghi quỷ như vậy nữa.

Trước mắt, tới hoàn cảnh lạ lãm như thượng giới, hình như lại xuất hiện một vài tình huống.

Cộng thêm đối phương là thân phận kẻ địch của thượng giới, hơn nữa ra tay với những dân chúng sinh linh bình thường, làm cảm xúc này của hắn trầm trọng hơn, khiến tình huống càng thêm ác liệt.

Nhưng mà với Tử Nhược Yên, đối phương còn sống giá trị rõ ràng cao hơn, nếu trực tiếp giết chết, tình huống sẽ phiền phức.

Cho nên lúc Tiêu Thiên nhắc tới những âm mưu quỷ kế, Tử Nhược Yên cũng đã dự đoán trước được, e rằng đối phương muốn trực tiếp ra tay.

Cho nên lập tức kêu to, ngăn cản phu quân mình.

Tiêu Thiên ở giữa không trung, nghe thấy Tử Nhược Yên bỗng nhiên hô to với mình, lập tức ngừng tay lại.

Dường như khi Tử Nhược Yên hô lên, tay của Tiêu Thiên đã tới vị trí cổ họng đối diện.

Mà trong nháy mắt hắn ra tay, Võ Nguyên Thần đối diện có thể cảm giác rõ ràng toàn thân mình đã đông cứng.

Không chỉ đơn giản là thân thể đông lại, thậm chí hắn còn có thể cảm nhận được đại đạo hiện ra sau lưng mình cũng xuất hiện đường hoa văn nứt nẻ.

Dấu vết vỡ vụn này khiến hắn cảm thấy bản thân đã bước nửa chân vào bờ vực của cái chết.

Nếu âm thanh kia hét chậm một chút xíu nữa thôi, hắn cảm giác e rằng bản thân đã bước vào cái chết rồi.

Raml Raml Raml

Tuy Tiêu Thiên thu tay, nhưng sức lực mà hắn đã đánh ra, quán triệt bốn phía.

Phì phiil

Trong nháy mắt luồng sức lực này quán triệt ra bốn phương tám hướng, vô số máu tươi phun ra từ trong miệng những thần minh Tàng Vũ.
Bình Luận (0)
Comment